Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Tới nơi này, cái gì cũng không cần hỏi, một mực ngoan ngoãn giúp các Tiên Nhân dưỡng tốt linh thực, ngươi cũng có chỗ tốt để hưởng!
Về sau không chừng còn có thể giống như ta, đảm nhiệm chức chấp sự ngoại môn."
“Dạ, dạ, tiểu nhân hiểu rồi."
“Ân, cái túi này cầm cho kỹ, có thể giúp ngươi dưỡng tốt đám súc sinh này. Nửa tháng sau ta sẽ đến kiểm tra, nếu nuôi không xong, cũng đừng trách ta trị tội ngươi."
“Tiểu nhân hiểu, đa tạ Lý Chấp Sự đã chiếu cố. Đây là chút lòng thành của tiểu nhân......"
“Ân, cũng biết điều đấy. Được rồi, ta đi trước......"
“Vâng vâng, Lý Chấp Sự ngài đi thong thả."
Một mực cung kính đưa mắt nhìn Lý Chấp Sự tai to mặt lớn dần dần biến mất trong sơn cốc, nụ cười trên mặt Vương Bạt cũng dần dần phai đi.
Thay vào đó, là một nỗi buồn vô tận cùng đắng chát.
“Cuối cùng vẫn là rơi vào bước này a!"
"Nhưng biết trách ai, chỉ trách ta tư chất kém cỏi, số phận lại không tốt!"
“Thật là mất mặt cho người xuyên việt."
Trong đôi mắt Vương Bạt, tràn đầy là bất cam cùng bất đắc dĩ.
Tiến vào thế giới này, vốn tưởng sẽ có cơ hội cầu Tiên vấn đạo, trường sinh cửu thị.
Đáng tiếc hao hết tâm tư mới tìm được một chỗ tông môn Tiên gia gần nhất, lại bị thông báo tư chất không đủ, đến cả ngoại môn cũng không muốn nhận.
Hắn không cam tâm, nghĩ hết mọi biện pháp, hao phí trọn vẹn tám năm, nhưng vẫn không thu được bất kỳ thành quả nào.
Mà gia tài của hắn gần như cũng đã tiêu tán hết, đã không còn đường lui.
Bất đắc dĩ, cuối cùng hắn buông bỏ ảo tưởng không thực tế, dùng chút của cải còn sót lại, sai người tìm cách móc nối quan hệ với Lý Chấp Sự của ngoại môn Tiên gia “Đông Thánh Tông".
Lý Chấp Sự nhận tiền, cũng có để tâm, an bài cho hắn một vị trí tại nơi này.
Một nơi là sơn trang chuyên chăn nuôi linh thực cho Tiên Nhân.
Nhưng trong mắt Vương Bạt, so với gọi là sơn trang linh thực, chẳng bằng gọi thẳng là “Trại Nuôi Gà” lại càng thích hợp hơn.
Bởi vì đưa mắt nhìn quanh, toàn bộ trong sơn trang, đều là những con gà trống lớn và gà mái to thả rông.
Mỗi con đều có thể trạng to lớn, tinh thần sung mãn, khí tức dồi dào.
Chỉ cần nhìn một vòng đã thấy chúng có linh tính rõ rệt, khác biệt hoàn toàn với gà được nuôi ở thế gian.
Cả đàn gà đi lại trong sơn trang một cách tự nhiên, ung dung tự tại, tự có người cung cấp cho chúng thức ăn tốt nhất cùng với linh trùng.
Mà kết cục của bọn chúng, chính là sau khi thân thể tráng kiện, dáng dấp mập mạp, sẽ bị đưa đến phòng ăn của Tiên Môn, làm thành linh thực chứa linh lực hùng hậu.
Những điều này, trước khi đến, Lý Chấp Sự đã nói rõ với hắn.
Toàn bộ sơn trang, ngoài hắn ra, chỉ có thêm một vị lão đầu tuổi đã cao.
Lão đầu kia nhìn qua đã bảy tám chục tuổi, gương mặt đầy những đốm đồi mồi của người già, thấy Vương Bạt đến, thì phối hợp mang ra bàn và ghế, ngồi dưới mái hiên.
“Ngài khỏe, tại hạ là Vương Bạt, sau này sẽ cùng tiền bối ở chung làm việc, mong rằng được chiếu cố nhiều hơn."
Vương Bạt theo thói quen nở nụ cười, lịch sự chào hỏi.
Ông lão nghiêng đầu nhìn hắn, trong mắt ẩn chứa một tia thâm ý khó hiểu, hồi lâu sau, mới chậm rãi nói:
"Ta họ Tôn."
"Họ Lý đưa ngươi tới đây, xem ra ngươi đưa không đủ chỗ tốt."
Vương Bạt nghe vậy thì ngẩn người, ngay sau đó liền cố nở nụ cười:
"Haha, Tôn Lão nói đùa rồi, ta có gì tốt để đưa chứ..."
"A!"
Ông lão chỉ a một tiếng, quay đầu đi, cũng không nói thêm gì.
Thấy đối phương dường như không còn muốn nói gì nữa.
Vương Bạt cũng cảm thấy có chút ngượng, liền chắp tay chào, đi về phòng ngủ của mình.
Phòng rất chật chội, chỉ có một chiếc giường hẹp rộng ba thước, và một cái tủ quần áo cũ nát.
Đẩy cửa chính ra, đập vào mắt là đầy mạng nhẹn, cùng với mùi nấm mốc xộc vào mũi.
Xem ra đã lâu rồi không có người ở.
Nhưng đối với điều này, Vương Bạt cũng không hề để ý.
Lau chùi sơ qua, hắn liền không kịp chờ đợi mở gói đồ mà Lý Chấp Sự để lại cho hắn.
Một tờ giấy vàng, một bộ đạo bào và một quyển sách chép tay.
Vương Bạt cầm tờ giấy vàng, lướt qua một lượt, đều là những hạng mục cần lưu ý khi nuôi gà.
Hắn tùy tiện nhét vào trong ngực.
Tiếp đến bỏ qua Đạo bào xanh đen chế thức của Đông Thánh Tông, trực tiếp cầm lấy cuốn sách nằm dưới cùng, lọt vào tầm mắt, chỉ thấy ba chữ to trông rất bình thường.
« Tráng Thể Kinh »
"Không sai! Chính là cái này!"
Ánh mắt Vương Bạt sáng lên.
Đây là hy vọng cuối cùng của hắn.
Tiên gia thu đồ, coi trọng nhất chính là tư chất Linh căn.
Nếu là tư chất cao thì khỏi phải nói.
Nhưng đại đa số người thậm chí còn không có Linh căn.
Ví như Vương Bạt.
Cũng may trời không tuyệt đường người.
Tu tiên chi đạo cũng vậy.
Hắn đoạn thời gian trước tình cờ biết được, tu luyện Tráng Thể Kinh độc quyền của Đông Thánh Tông này, sẽ có hy vọng cực kỳ nhỏ bé, uẩn dưỡng ra Linh căn.
Mặc dù Linh căn uẩn dưỡng ra thường có tư chất rất thấp, ngay cả tán tu bình thường cũng thấy chướng mắt.
Nhưng đối với Vương Bạt mà nói, đây dù sao cũng là một hy vọng.
Mà công pháp như Tráng Thể Kinh, chỉ khi trở thành một phần tử trong Tông môn, mới được phép tu luyện.
Đây cũng là lý do Vương Bạt cho dù là phải làm một tên nuôi gà cho Tông môn cũng nhất quyết phải tiến đến.
Nay bí tịch đã ở trong tay, Vương Bạt tự nhiên không kịp chờ đợi vội mở ra.
“Tráng Thể Kinh bao gồm 13 tầng…”
“Mỗi khi luyện thành một tầng, liền có thể gia tăng mấy chục đến trăm điểm khí lực…”
“Chỉ cần tu đến tầng mười liền có cơ hội uẩn dưỡng Linh căn?”
“Nếu tu đến tầng mười ba, thậm chí có thể đạt tới trung phẩm Linh căn!”
“Tốt! Thật là một công pháp tốt!”
Vương Bạt càng xem càng mừng.
Hắn không ngờ tới cái Tráng Thể Kinh này lại có hiệu quả thần kỳ như vậy.
Mặc dù số tầng tu luyện có hơi nhiều, nhưng chỉ cần luyện đến tầng mười là có cơ hội bồi dưỡng ra Linh căn.
Nếu luyện đến mức viên mãn, thậm chí có thể có trung phẩm Linh căn!
Mà ngưỡng cửa nhập môn của Ngoại môn “Đông Thánh Tông” chỉ cần hạ phẩm Linh căn là được.
Nói cách khác, hắn chỉ cần luyện đến tầng mười một, mười hai, là có thể chính thức trở thành đệ tử Ngoại môn của Đông Thánh Tông!
Từ đây, tiên đạo có hy vọng!
“Hít—— Bình tĩnh! Bình tĩnh!”
“Không nên đắc ý.”
“Một công pháp có hiệu quả thần kỳ như vậy, chắc chắn yêu cầu tu luyện cũng không thấp.”
“Xem thử trước đã.”
Vương Bạt hít một hơi thật sâu.
Bình tĩnh lại tâm trạng phấn khích.
Tiếp đó thận trọng mở tiếp những trang sách sau.
“Ồ, công pháp này chẳng có yêu cầu nào cả, chỉ cần tốn chút thời gian thôi ư?”
Vương Bạt hết sức kinh ngạc.
Y vội vàng đọc tiếp.
“Tầng thứ nhất chỉ cần một năm là luyện thành, nói như vậy, ta chỉ cần bốn mươi, năm mươi tuổi là đã có thể uẩn dưỡng ra được Linh căn, cũng không tính là quá khó chấp nhận…”
“Ân? Tầng thứ hai cần hai năm, tầng thứ ba cần bốn năm…”
Càng đọc, sắc mặt Vương Bạt càng thay đổi!
Cấp số nhân!
Gần như không cần nghĩ ngợi, trong đầu y lập tức hiện lên thời gian cần thiết cho tầng thứ mười.
512 năm!
Y không dám tin, vội vàng lật sang trang tiếp theo.
Khi nhìn thấy con số ghi trên trang sách, y tức khắc như bị sét đánh, đứng sững tại chỗ!
Dự đoán của y, là sự thật!
Tầng thứ mười, quả thực cần đến 512 năm!
Còn tầng thứ mười ba, thì cần đến con số cực kỳ khủng khiếp là 4096 năm!
Một khoảng thời gian dài đằng đẵng như vậy, thậm chí còn vượt xa cả tuổi thọ của Tiên nhân!
Thế nhưng trên sách cũng có ghi rằng, nếu là người có tư chất vô cùng tốt, thì thời gian tu luyện có thể rút ngắn lại rất nhiều.
Nhưng khi nhìn thấy dòng chữ này, Vương Bạt chỉ biết cười khổ.
Từ tầng thứ nhất đến tầng thứ mười, cần phải mất 1023 năm.
Tư chất như thế nào mới có thể rút ngắn được khoảng cách ngàn năm đây?
Hắn căn bản không tin rằng mình có thể luyện thành!
Cho dù là trong vài chục năm tới hắn có thể luyện thành, bồi dưỡng được linh căn thì sao chứ?
Thọ mạng của phàm nhân cũng chỉ có một trăm năm mà thôi!
Hắn lấy gì để luyện khí, lấy gì để trúc cơ?
Lúc này đây, mất hết can đảm chưa nói tới.
Nhưng hắn rốt cuộc triệt để tuyệt vọng rồi.
Hắn ngây ngốc mất một lúc.
Rất lâu sau, hắn mới thở ra một hơi thật mạnh.
Tựa như muốn trút hết mọi tham vọng và không cam tâm ra ngoài vậy.
Cuốn Tráng Thể Kinh mà hắn đã phải phí hết tâm tư để kiếm được, bị hắn tay vứt xuống dưới chân giường.
Thay vào đó, là tờ giấy vàng ghi chép những điều cần chú ý khi nuôi gà...
(Hết chương)