Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Lý Nguyên đứng trên đường một lúc, chỉ chốc lát sau đã có đệ tử Huyết Đao Môn giục ngựa từ góc đường mà đến, nói: "Sư huynh, môn chủ đang ở Huyết Nộ đường, xin huynh mau đi."
Nói xong, đệ tử này lập tức nhảy xuống ngựa, đang định đưa ngựa cho hắn.
Lý Nguyên khoát tay nói: "Ta đi bộ."
Đệ tử kia liền giao ngựa cho người khác, cũng xuống ngựa dẫn Lý Nguyên qua đường, đi về phía khu vực trung tâm của Ngân Khê.
Vì nhiều lý do khác nhau, đây là lần đầu tiên Lý Nguyên tới khu vực trung tâm này, hắn vừa đi vừa đánh giá bốn phía.
Khu vực trung tâm của Huyết Đao Môn giống như một tòa thành trong thành, vách tường cao ngất và cửa lớn bằng sắt thép đã nói lên tất cả, ngoài ra, trên vách tường còn có binh sĩ giáp đen cầm giáo tuần tra.
Lầu gác bốn góc, pháo đài trên tường, tất cả đều đông đúc người, hiển nhiên là có sĩ tốt đóng quân.
Những sĩ tốt này không giống với người bình thường, hai mắt hơi dại ra, nhưng quanh người lại tản ra hàn ý lành lạnh không muốn gần người, giống như là cỗ máy chỉ biết chấp hành và không sợ chết chút nào.
Lối vào cổng thành thẩm tra cực kỳ nghiêm ngặt, nếu không có người xác định thân phận thì không thể đi vào.
Lý Nguyên đi tới trước cửa, ngẩng đầu nhìn ba chữ "Huyết Đao Môn" viết ở chính giữa thành quan, kiểu chữ so sánh với tường thành thì có chút mới, điều này nói rõ nội thành không phải Huyết Đao Môn tự xây dựng mà chỉ là thay đổi cờ đại vương trên đầu thành mà thôi.
Mà bên kia, đệ tử kia đã giúp hắn hoàn thành đăng ký vào thành, sau khi hoàn thành, đệ tử này đứng ở ngoài cổng, cười nói: "Lý sư huynh, mời tự mình tiến vào đi."
Lý Nguyên nói: "Ngươi không dẫn đường à?"
Đệ tử kia cười nói: "Nội môn, đệ tử bình thường không có chiếu lệnh thì không được tiến vào, một mình sư huynh đi vào là được."
Lý Nguyên liếc nhìn "21~23" trên đầu y và hỏi: "Ngươi tên gì?"
Đệ tử kia hơi sửng sốt rồi nói: "Sư huynh, ta gọi là Điền Phụng."
Lý Nguyên nói: "Đa tạ ngươi dẫn đường, Điền sư đệ."
Điền Phụng vội đáp lễ.
Lý Nguyên xoay người bước vào Huyết Đao Môn, hoặc là nói thành Huyết Đao.
Vừa vào thành, hắn liền có chút khiếp sợ.
Toàn bộ thành Huyết Đao cũng không lớn, quét mắt hai bên, có thể dễ dàng nhìn thấy góc tường.
Nhưng nếu so sánh với trước khi xuyên không, khu nhà lều thuộc về tiểu khu kiểu cũ, hẻm Bạch Vân thuộc về tiểu khu bình thường, vậy nơi này hoàn toàn có thể nói là một khu biệt thự.
Từng căn nhà lớn, sân lớn, khắp nơi đều thấy.
Ngay cả kiểu dáng bên ngoài cũng đều được thiết kế rất lịch sự tao nhã, thành đông không có tường thành và nằm cạnh Ngân Khê, mà dọc theo suối đều là đình đài lầu các, hắn còn mơ hồ thấy một ít mỹ quyến chơi đùa và chèo thuyền bên dòng suối.
Hình ảnh yên bình, hoàn toàn khác với hỗn loạn bên ngoài, giống như thế ngoại đào nguyên.
Lại nhìn kỹ, có thể thấy bên ngoài hồ có nhô lên đá ngầm, dây xích sắt to bằng cánh tay đan xen mấy lớp để tạo thành rào chắn.
Dây sắt đung đưa theo gió, thỉnh thoảng nổi lên trên mặt nước lắc lư, phát ra tiếng trầm đục nhẹ và phản chiếu ánh kim loại lạnh lẽo trong ánh mặt trời.
Có thể nói, cho dù Hồng Liên tặc phá được huyện Sơn Bảo, phá được Ngân Khê, nơi này cũng sẽ bình yên vô sự.
Lý Nguyên đang nhìn chung quanh, cách đó không xa truyền đến thanh âm của một nữ tử.
"Sư đệ mau tới, đang đợi ngươi đấy."
Lý Nguyên ngẩng đầu, hắn thấy một nữ tử mặc huyền bào viền máu cười nhìn hắn trong ánh mặt trời. Nữ tử cường tráng, vẻ mặt dữ tợn, má trái gần miệng có một vết sẹo, từ một góc độ nào đó thì vết sẹo nhìn như là liền với miệng, trông có vẻ hơi đáng sợ.
Trên lưng nàng còn mang một thanh đại đao đầu quỷ, bên người phiêu chỉ số "72~80".
Mà khác với huyền bào viền máu bình thường là trên viền máu của nàng còn có thêm một vết màu trắng, tựa như là ám chỉ người mặc quần áo này khác với đệ tử bình thường.
"Không biết sư tỷ gọi như thế nào?" Lý Nguyên khách khí hỏi.
"Đệ tử nội môn, Triệu Thuần Tâm."
Nữ tử ôm quyền đáp, nàng cũng rất lễ phép, cũng không bởi vì vị sư đệ trước mắt là cửu phẩm mà mặt lộ vẻ khinh bỉ hay là coi thường hắn.
"Triệu sư tỷ." Lý Nguyên hoàn lễ.
Nữ tử cười nói: "Cùng thuộc một môn, sau này nên thân cận hơn."
Lý Nguyên nói: "Đó là tự nhiên."
Hai người không nói thêm gì nữa, một trước một sau, nhanh chóng đi tới một lầu các ở giữa thành Huyết Đao.
Sau khi đi vào, Lý Nguyên lập tức nhìn thấy được nam nhân áo bào trắng ngồi ở giữa, râu quai nón và bội đao của y rõ ràng rất uy mãnh, mà bạch bào viền máu của y lại cực kỳ nổi bật giữa rừng huyền bào viền máu.
Đó chính xác là Thiết Sát.
Bên người Thiết Sát phiêu chỉ số "215~235", đây chính là chỉ số cao nhất ở đây.