Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Thiết Sát cười nói: "Nếu không thì sao? Nhà mình mù quáng nghi ngờ, đấu đá nội bộ?"
Đinh lão cũng cười nói: "Lão phu không phải đang hoài nghi ngươi, mà là lần trước sau khi diệt Ngụy gia, thú vui nhàn tản phá đánh vỡ, trong lòng không được yên tĩnh, chỉ muốn tùy tiện tán gẫu hai câu với ngươi."
Thiết Sát nói: "Chỉ có thể do Ngụy gia và Tôn gia làm."
Đinh lão nói: "Nếu không phải thì sao?"
Thiết Sát cười nói: "Như thế, chẳng phải là tốt hơn sao? Điều này nói rõ Huyết Đao Môn ta nhân tài đông đúc a……
Có thể một đao phong hầu miểu sát đệ tử bát phẩm kia, nhân tài, thật mẹ nó nhân tài a. Lão tử thích hắn!
Nếu hôm nay thật sự phát hiện manh mối gì, nói không chừng lão tử nhịn không được mà giúp hắn lau sạch mông, ha ha ha."
Dứt lời, môn chủ cười ha hả.
Đinh lão cũng mỉm cười, lão biết Thiết Sát ngoài thô lỗ trong tinh tế, tâm tư rất chặt chẽ, cho nên lão mới tới nơi đây dưỡng già.
Nơi này tuy rằng cũng hơi tai họa, nhưng dù sao cũng là vùng biên giới, đã coi như rất an toàn.
Giống như Ngọc Kinh… căn bản không phải là nơi người sống.
Phàm nhân ngây thơ vô tri, chỉ có gặp qua tai họa mới biết cái gì gọi là… khủng bố và tuyệt vọng.
Nhưng thật kỳ lạ, trước kia dường như không phải như vậy. Có lẽ là vương triều những năm cuối, thường dẫn phát thiên tai quấy phá đi?
……
Vài ngày sau.
Chuyện của đệ tử nội môn họ Nhâm đã sóng yên biển lặng, nội thành thực hiện lệnh cấm đêm, mà trên phố cũng giới nghiêm rất nhiều.
Không có ai hoài nghi đến Lý Nguyên, ngược lại là Triệu Thuần Tâm bị hoài nghi mấy lần. Bất quá nếu môn chủ đã chấm rồi, hoài nghi này buộc phải chết từ trong trứng nước, không có ai dám nói lung tung.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Một vài ngày sau đó.
Một tên tạp dịch của Điền trưởng lão đến báo cho Lý Nguyên đi hầm băng lấy thịt.
Thịt yêu thú của ruộng thịt cứ nửa năm chín một lần, chín liền đặt ở trong hầm băng đông lạnh, sau đó mỗi tháng phân phát cho đệ tử nội môn.
Thịt sống trong ruộng, cổ quái vô cùng, thậm chí mang theo vẻ rợn người.
Lý Nguyên lấy thịt rồi nhìn kỹ một chút, phát hiện chả khác bao nhiêu với thịt mua ở chợ đen, chỉ có là nhìn tươi mới hơn mà thôi.
Cầm thịt về đến nhà, Diêm nương tử gọi Vương thẩm và hai nha hoàn đến ướp thịt, bận rộn hơn nửa ngày, toàn bộ trong sân đều bốc lên mùi thịt ướp, mà thịt thì dùng móc sắt treo lên, móc từng cái ở dưới mái hiên bay theo gió.
Lý Nguyên thấy mọi người làm gần xong, Diêm nương tử cũng nghỉ ngơi, bèn đi qua hỏi: "Diêm tỷ, công pháp kia nàng luyện thế nào rồi?"
"Hừ, luyện không được…" Diêm nương tử cũng không quá mất mát, nàng đã nghĩ thông suốt.
Lý Nguyên nói: "Hôm sau ăn chút thịt yêu thú thử xem."
"Ta sẽ không lãng phí thịt yêu thú, đều để chàng ăn."
"Bảo nàng ăn thử một chút thì thử đi, lực lượng huyết nhục của thịt yêu thú nhiều hơn thịt bình thường, nói không chừng vừa kích thích, nàng liền luyện thành thì sao?"
"Nhưng chàng……"
"Ta không sao, chừng này thịt đủ cho ta ăn rồi."
"Vậy được rồi……" Diêm nương tử không từ chối nữa, dù sao cô cũng hy vọng có thể tu thành công pháp, đuổi kịp bước chân tướng công.
…
Thời gian trôi qua cực nhanh, chớp mắt đã qua một tháng.
Dư nghiệt của Ngụy gia thật sự xuất động, mấy lần ám sát đều vô cùng chuẩn xác, giống như có người đang cung cấp thông tin cho bọn họ vậy.
"Cải cách" của Huyết Đao Môn vì nguyên nhân này nên phải tạm thời ngừng chấp hành.
Lý Nguyên đành phải buồn bực ở nội thành ăn thịt, tu luyện…
Quả nhiên, hắn bắt đầu chậm rãi cảm nhận được thứ mà Triệu sư tỷ gọi là "lực lượng huyết nhục".
Ảnh huyết trong cơ thể hắn giống như luôn thiếu một loại lực lượng nào đó kích thích, dẫn tới không cách nào đạt tới độ cao nào đó, không cách nào lan tràn toàn thân, càng đừng nói đến dưỡng ra ảnh cốt.
Hắn lại vào giữa trưa, thay ba bộ đi chợ đen dạo một vòng, nhưng không thấy bán thịt bát phẩm.
Tháng bảy, mùa hè, cuối cùng cũng đến.
Những đám mây ngột ngạt tan biến hoàn toàn với một cơn mưa lớn.
Hoàng hôn lưu lại màu đỏ rực rỡ trong vũng nước.
Đột nhiên, nội thành an tĩnh phủ phục đột nhiên xôn xao, từng bóng người tập hợp về Huyết Nộ đường.
Lý Nguyên cũng nhận được mệnh lệnh, nhanh chóng chạy đến, đi vào trong đường.
Hắn còn chưa vào đường thì đã nghe thấy tiếng khóc thê lương tê tâm liệt phế của nữ nhân.
"Công Thâu Dương, ngươi gạt ta! Ngươi gạt ta!!!"
"Công Thâu Dương!!"
Lý Nguyên bước vào ngưỡng cửa, thấy Triệu Thuần Tâm đã đến cho nên liền đi tới bên cạnh nàng, sau đó nhìn lướt qua nữ nhân tóc tai bù xù kia.
Hắn mơ hồ phân biệt ra chút hình dáng, nữ nhân này rõ ràng là Tam tiểu thư Ngụy gia mà hắn từng gặp, lúc ấy Hồng Cương Lam Cương còn nói khả năng nàng sẽ được ban thưởng cho đại cừu nhân của Ngụy gia.
Lý Nguyên nhẹ giọng hỏi: "Sư tỷ, có chuyện gì vậy?"
Triệu Thuần Tâm hạ giọng nói: "Hình như là bị Công Thâu Dương lừa lấy danh sách dư nghiệt của Ngụy gia. Thế là… môn chủ gọi chúng ta đến thu lưới."
Lý Nguyên khó hiểu nói: "Y lừa gạt như thế nào?"
Triệu Thuần Tâm nói: "Còn lừa gạt như thế nào nửa? Lừa nàng, sau đó……"
Đột nhiên, nàng nghĩ tới đoạn thời gian trước mấy lần ám sát của dư nghiệt Ngụy gia, lại khàn giọng nói: "Đừng hỏi, chuyện này không thể nói chi tiết, càng không thể đoán lung tung. Hiện tại việc chủ yếu là một lưới bắt hết những dư nghiệt kia."
Lý Nguyên vừa nghe đã hiểu ngay.
Đơn giản chính là Công Thâu Dương kia lừa gạt Tam tiểu thư Ngụy gia, nói rằng y thật ra là ám tử của Ngụy gia, sau đó lại cung cấp vài tin tức giúp dư nghiệt của Ngụy gia giết đệ tử Huyết Đao Môn, từ đó chậm rãi từ chỗ Ngụy gia tam tiểu thư lừa gạt được danh sách "dư nghiệt của Ngụy gia".
Chuyện cung cấp tin tức như vậy, nếu phía sau không có đại nhân vật trong Huyết Đao Môn ủng hộ, Công Thâu Dương sao mà làm được?
Tam tiểu thư vẫn đang kêu, khàn cả giọng.
"Công Thâu Dương, được, ngươi lừa ta, nhưng ngươi cũng……"
Lời còn chưa dứt, nam tử nhỏ gầy tàn nhẫn kia bỗng nhiên đứng dậy, giơ tay trực tiếp đánh ngất tam tiểu thư đi, sau đó cười lạnh một tiếng, nói "Ồn ào".
Dứt lời, Công Thâu Dương lại trở về vị trí, trong ánh mắt ánh lên vẻ ảm đạm và thở dài không ai phát hiện.