Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Lúc này bên trong nhã gian của quán rượu Hành Vu, Lý Nguyên có chút sầu não.
Hắn dẫn Chu Giáp làm quen với các hạ nhân khác, nhưng Chu Giáp sống chết không ngồi xuống, bất kể hắn nói như thế nào thì Chu Giáp vẫn tất cung tất kính đứng ở cửa, ngay cả cửa cũng không vào.
"Lão Chu, ngươi làm thế là không có ý nghĩa?
Đã nói là đi theo ta, ta bảo ngươi vào ngồi ăn miếng cơm sao lại không được?"
"Đến đây, ta lấy giấy bút cho ngươi, ngươi viết…"
"Có người hầu nào lại ngồi chung bàn ăn với chủ? Ở đây ta không có quy tắc này, ngồi xuống ăn.
Ngày tuyết rơi như thế này, táo đỏ gừng cũ nấu hoàng tửu có thể tăng thêm sức mạnh, hoàng tửu là do thương đội mang về từ bên ngoài, uống xong sẽ không còn nữa."
"Nếu ngươi không thích uống rượu thì tới uống chút trà, ăn chút gì đi."
"Nói như thế rồi, sao ngươi vẫn không nhúc nhích?"
Lý Nguyên nói tới miệng đắng lưỡi khô, nhưng Chu Giáp chỉ cúi thấp đầu, bàn tay đè chuôi đao dài nhỏ và lẳng lặng đứng trong bóng tối bên cạnh cửa. Ánh mắt đờ đẫn của y có cảm giác như thất thần nhìn chằm chằm vào một nơi nào đó, giống như đang đắm chìm trong thế giới của mình hoặc là trong một đoạn ký ức nào đó, không thể làm chủ bản thân.
Trong lúc mấy người đang nói thì dưới cầu thang vang lên tiếng bước chân "đát đát đát".
Trong nháy mắt, đèn lồng treo hai bên nhã gian đã chiếu rõ bộ dáng người tới.
Đó là một mị nương tử ngũ quan tinh xảo, mặt trái xoan mắt hồ ly, áo lông đỏ thắm rộng tay bọc thân thể uyển chuyển, lông tơ vờn quanh cổ trắng như tuyết, khóe môi lộ độ cong đoan trang thong dong lại đáng yêu, giơ tay nhấc chân đã thấy phong tình sở sở, làm cho nam nhân khí thế không mạnh sinh ra cảm giác khó có thể trèo cao.
"Tướng công." Bà chủ mặt mày nở nụ cười tựa như mang theo ánh sáng, sau đó bước nhanh đến bên cạnh Lý Nguyên, lại cùng hắn nhìn về phía Chu Giáp đang chìm trong bóng tối, sau đó lễ phép nói: "Vị này chính là Chu tiên sinh đúng không?
Vừa nãy ta ở bên quán trà đã nghe tên của ngài.
Ngài cũng đừng câu nệ, tới tửa lâu này rồi thì cứ coi đây là nhà mình."
Chu Giáp không nói lời nào.
Bà chủ đoan trang khéo léo cười nói: "Ngày thường nam nhân nhà ta ít khi uống rượu, hiếm khi hắn lấy nấu một vò hoàng tửu và củ gừng cho người khác."
Chu tiên sinh, ngài đừng làm mất hứng nam nhân nhà ta, vào trong phòng ngồi, uống chút rượu ấm bụng."
Lý Nguyên vẫy tay: "Lão Chu à, ở nhà, ngay cả ta cũng phải nghe lời nương tử… Lại đây, mau ngồi vào đi."
Nhưng Chu Giáp vẫn không nhúc nhích.
Không khí đột nhiên nặng nề.
Một giây tiếp theo, Chu Giáp khom lưng, cúi đầu, sau đó lại đứng xa, như một cây trường thương đứng thẳng tắp trong bóng tối, im lặng không nói gì.
Lý Nguyên thở dài, lại nhìn bà chủ.
Bà chủ lễ phép nói: "Chu tiên sinh, vậy ta bảo Ô Quản dẫn ngài làm quen với tửu lâu, cùng với dẫn ngài đi phòng chỉnh đốn một chút, dù sao sau này ngài cũng phải ở lại mà không phải sao?"
Lúc này Chu Giáp mới gật đầu.
Bà chủ cho người gọi Ô quản sự, sau đó dặn dò Ô quản sự nói phải tôn xưng Chu Giáp là tiên sinh, sau đó chuồng ngựa và cho ngựa ăn đều do Chu Giáp quản, tiền lương của Chu Giáp dựa theo quản sự phát như thường lệ.
Ô quản sự tấm tắc lấy làm kỳ lạ, nhìn lướt qua đao bên hông Chu Giáp, cũng không biết đây là để dọa người hay là binh khí thật. Dù sao, cầm đao làm binh khí sẽ tới tửu lâu làm việc sao?
Lý Nguyên hô lên: "Lão Ô, Chu tiên sinh là bát phẩm.
Còn nữa, y là người của sư môn ta, nhớ tôn trọng."
Ô quản sự lảo đảo một cái, yết hầu lăn lên lăn xuống, sau đó lập tức cung kính.
Đợi người đi, bà chủ mới kéo tay Lý Nguyên đi tới nhã gian, hỏi: "Tướng công, bát phẩm này là người bên Lý gia hả?"
Lý Nguyên gật đầu nói: "Tiết tỷ, đây là người trong sư môn ta, quá khứ của y có chút đau khổ, hiện tại chỉ muốn đi theo ta. Ta bảo y đến tửu lâu, coi như là giúp trông coi tửu lâu."
Bà chủ nói: "Chuồng ngựa nối liền với tửu phường, y tiện thể có thể nhìn cả hai."
Lý Nguyên nói: "Công việc tuần tra đừng để y làm, phái hai tiểu nhị cho y, nhưng nếu y không cần thì cũng đừng miễn cưỡng.
Đúng rồi, dụng cụ ủ rượu và bồn chứa trong tửu phường đã chuẩn bị đầy đủ chưa?"
"Ừ, tất cả đều đầy đủ."
"Thiết bị chưng cất mà ta nói, cũng đã làm rồi?"
"Tất cả đã làm cũng đã thử, thật sự có thể ủ ra rượu mạnh hơn!"
"Ừm, nhớ rằng người ủ rượu cần phải có kiên nhẫn, hơn nữa cần phải dùng tâm phúc, người ngoài không thể vào tửu phường." Tuy Lý Nguyên không biết chi tiết, nhưng vẫn biết những kiến thức cơ bản để "chưng cất rượu" ra rượu có độ mạnh hơn, về phần "hỏa hầu" như thế nào, là hắn nghe được trong những buổi nhậu trước khi xuyên không.
Hắn nói chuyện "chưng cất rượu" cho bà chủ, sau khi lặng lẽ thí nghiệm thành công thì là kiên nhẫn chờ đợi thời cơ.
Hiện giờ, hắn đột phá thất phẩm, lại có Chu Giáp, thời cơ đã tới.
"Ân yên tâm đi, tướng công, thiếp thân đã sắp xếp."
"Nếu đã như vậy, vậy ngày mai ta sẽ nộp đơn yêu cầu phê duyệt quyền sản xuất rượu của tửu lâu."
"Một núi không dung hai hổ, Nhất Thiền các…… liệu có gây rắc rối không?"
"Không sao, Hắc Diện trưởng lão cũng là người đàng hoàng, chắc sẽ không tự mình động thủ đâu?" Lý Nguyên mỉm cười: "Về phần bát phẩm cửu phẩm khác, nếu có thể nhấc lên sóng gió ở Ngân Khê này thì coi như ta thua."
Trong lòng hắn tràn đầy sức mạnh.
Truy tung, Tầm Tức Thuật cấp tông sư, còn có thực lực tổng hợp mạnh nhất "370", chẳng lẽ còn không dám nhận "quyền ủ rượu"?
Thiên tài bát phẩm nội môn Huyết Đao Môn cộng thêm bối cảnh vòng tròn nhỏ của sư môn, tiền rượu hắn còn kiếm không được sao?
Hắn biết Yển Nguyệt môn chỉ có Lý gia và Chu Giáp, người khác có biết không?
Quán rượu Hành Vu cũng nên từ tửu điếm biến thành chính điếm có thể cung cấp rượu.