Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Trên nồi, cháo nóng hôi hổi, phía sau lại là một nồi tiếp một nồi.

Một nam tử khôi ngô đầu bù tóc rối, hai mắt vô thần nắm tay một tiểu cô nương, xếp hàng đi tới phía trước, đưa ra chén lớn, cúi đầu nói một tiếng "Cám ơn".

Nha hoàn múc một muỗng đầy đổ vào trong bát.

Mũi nam tử ngửi ngửi, ánh mắt đột nhiên sáng lên, nhìn về phía nha hoàn đang múc cháo trong sự kinh ngạc.

Trong bát hắn cầm lại còn nổi lên không ít miếng thịt hồng hồng.

Nam tử kinh ngạc nói: "Trong cháo…… còn có thịt?"

Nha hoàn cười hì hì nói: "Hôm nay là ngày đại hỉ của lão bản và bà chủ, cho nên cháo có thêm thịt!"

Dứt lời, nàng lại nhẹ giọng nói: "Nha đầu nhà ngươi không mang bát sao?"

Nam nhân sửng sốt, hắn mới đến, cho rằng một người chỉ có một phần, lúc này liền vội vàng lấy ra một cái bát và đưa tới.

Nha hoàn lại múc một muỗng thật đầy, đổ vào trong bát, sau đó lại nhẹ giọng nói: "Ngày mai lại đến, vẫn còn."

"Đa tạ" khuôn mặt tang thương của người đàn ông lộ ra vài phần tươi cười, ánh mắt đỏ lên, nói: "Người tốt có báo đáp tốt, chúc lão bản và bà chủ các ngươi hạnh phúc mỹ mãn, vạn sự như ý."

Nói xong, hắn lại hơi hơi cúi đầu, kéo tay tiểu nữ hài, cười nói: "Niên Niên, chúng ta có cháo thịt ăn."

Tiểu nữ hài hít khịt nước mũi, trong hai mắt lóe sáng, vội vàng cầm bát mà ăn "sộp soạp".

Nam nhân lại không ăn, chỉ nhìn nàng ăn, chợt ánh mắt đột nhiên đỏ bừng, hắn quay đầu đi lau nước mắt.

Nếu như bán Niên Niên cho cửa tiệm này, Niên Niên sẽ không cần theo hắn chịu đói và chịu khổ nữa, phải không? Mà hắn cũng có thể đi hoàn thành chuyện hắn phải làm trước khi lâm chung, phải không?

Chỉ mới đến đây, tốt nhất vẫn là nhìn thêm.

Trong mắt nam nhân hiện lên vẻ thận trọng.

"Cha, sao cha không ăn?" Tiểu nữ hài ngẩng đầu, ngây thơ hỏi.

Nam nhân sờ đầu của nàng, cười nói: "Chờ con ăn no rồi cha ăn."

Hắn hơi nhắm mắt lại, đột nhiên nhẹ giọng nói: "Niên Niên, bắt đầu từ hôm nay, phụ thân muốn con cõng một ít đồ vật… con, nhất định phải nhớ kỹ."

……

Huyết Nộ đường, trong bóng đêm, Thiết Sát mặc áo bào trắng, cau mày ngồi trong đình viện.

Đột nhiên, một bóng đen xuất hiện phía sau hắn.

"Đinh lão."

Thiết Sát nói: "Năm nay bọn họ lại không tới sao?"

Một lão giả áo lam tóc bạc nhưng mặt còn hồng hào đi ra khỏi ánh trăng, chính là Đinh lão.

"Không đến."

"Bên ngoài đã loạn đến thế rồi sao? Họ không đến ba năm rồi… Ta cũng đã ba năm không nhìn thấy sinh mệnh đồ lục."

"Đương nhiên loạn, nếu không thì sao lão phu lại trốn tới nơi này dưỡng lão?"

Thiết Sát trầm mặc xuống, sau đó lại nói: "Hôm nay nghe nói tiểu tử nội môn ta thành hôn, còn là Lý Vũ chủ trì hôn lễ cho hắn."

Nghe nói là tiểu tử kia đã đột phá bát phẩm, thật không dễ dàng a.

Đinh lão suy nghĩ một lát, nhớ tới Thiết Sát nói là ai, sau đó nói: "Một năm trước, hắn mới bắt đầu tu lại công pháp của Lý Vũ nhỉ?"

"Đúng vậy, bây giờ đã đột phá bát phẩm, nếu ở ngoài huyện Sơn Bảo thì tốc độ này cũng coi như là thiên tài." Thiết Sát có chút hứng thú mà mỉm cười, y vắt chân lên, vuốt cằm, dùng sức vuốt ve một lát, nói: "Đinh lão, ngươi nói liệu có khả năng nào… lúc trước, đệ tử nội môn họ Nhâm chính là do hắn giết?"

Đinh lão nở nụ cười, chỉ vào Thiết Sát nói: "Ngươi nha, ý nghĩ này khoảng cách cũng quá lớn."

Thiết Sát nói: "Ta chỉ thích chờ mong một số chuyện, nếu quả thật là hắn giết, nửa năm trước hắn đã nhập bát phẩm rồi.

Nhưng hắn tu hành công pháp của Lý Vũ lại là ở một năm trước.

Đinh lão, ta hỏi ngươi, ngươi nói có người mới nào không chỉ có thay đổi ảnh huyết, mà còn đột phá bát phẩm chỉ trong nửa năm không. Hơn nữa còn có thể một đao phong hầu miểu sát một đệ tử bát phẩm khác?"

Đinh lão nói: "Những yêu nghiệt thiên tư khủng bố ở Trung thổ thì chắc chắn có thể.

Nhưng ý nghĩ của ngươi cũng quá kỳ lạ.

Bây giờ nhân tài mới nổi của Huyết Đao Môn, vẫn phải xem huynh đệ Phương gia chứ?

Phương Kiếm Long sắp nhập thất phẩm rồi phải không?

Phương Thành Báo đã nhập bát phẩm.

Hai người này mới là đối tượng để ngươi trọng điểm bồi dưỡng."

Thiết Sát lắc lắc chân nói: "Ta cũng chỉ là tùy tiện ngẫm lại……

Hiện giờ, ta thật hy vọng Huyết Đao Môn ta có thể có nhiều nhân tài hơn.

Phản công của Tôn gia và Ngụy gia thật sự ác liệt hơn ta nghĩ."

Đinh lão nói: "Bình thường mà, nhà nào mà không cất giữ át chủ bài.

Nhưng chúng ta chiếm ruộng thịt của Ngụy gia, tài nguyên sẽ tăng dần theo thời gian.

Chỉ cần chịu đựng thêm vài năm, cân bằng hai bên sẽ bị phá vỡ.

Tôn gia và Ngụy gia không hao tổn lại chúng ta, đến lúc đó một khi lộ ra thế mệt mỏi, sẽ binh bại như núi đổ.

Nhưng Thiết Sát à, đám dã cung phụng kia thì phải làm sao?

Họ không có lòng trung thành…… e là sẽ gây ra náo loạn……"

Thiết Sát nói: "Không có biện pháp, Tôn gia cũng đang dùng dã cung phụng, bọn họ dùng, chúng ta không dùng, vậy chẳng phải chúng ta sẽ chịu thiệt thòi lớn sao.

Những dã cung phụng này là lấy tiền lấy tài nguyên để làm việc, làm sao có thể có trung thành?

Biết vậy nhưng vẫn phải dùng…