Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nhà thứ ba hàng thứ hai của hẻm Bạch Vân là nơi ở của bà chủ trong thành.

Bởi vì nội thành cấm đêm, bất kể là hắn hay là Diêm Ngọc, bà chủ, thì sau khi vào đêm đều sẽ trở về ngủ ở đây.

Về phần lúc nào về hẻm Bạch Vân, lúc nào về nội thành, hai nữ đều tùy theo Lý Nguyên.

Đêm nay Lý Nguyên hẹn Đường Cừu nói chuyện phiếm, các nàng liền tự giác chờ trong ngõ.

Lúc này Lý Nguyên trở về, bà chủ liền gọi các nha hoàn chuẩn bị thùng tắm, còn Diêm nương tử thì chiên trứng, bưng tô mì tới trước mặt Lý Nguyên.

"Đường Cừu thế nào rồi? Có thể ở lại không?" Diêm nương tử ngồi đối diện, nhìn tướng công ăn mì.

Lý Nguyên hút mì sợi "sộp soạp", đêm về nhà, có thể có một tô mì nóng hầm hập chờ hắn, điều này làm cho hắn có cảm giác ấm áp, vừa nghe hỏi liền nói: "Hẳn là có thể ở lại, để cho hai cha con bọn họ ở hậu viện một thời gian ngắn đi.

Chờ qua một thời gian nếu như không có vấn đề, bảo Vương thẩm để Tiểu Thặng và Nữu Nữu chơi với Niên Niên, dù sao tuổi tác của ba đứa cũng không chênh lệch nhiều lắm, mà hài tử cùng hài tử mới có thể chơi cùng nhau.

Trước nay nàng đi theo Đường Cừu lâu như vậy, trong lòng chắc chắn có cừu hận và cô độc, nếu để lâu, tính tình sẽ biến tướng, phải làm cho nàng có vài bằng hữu, làm cho nàng cảm thấy có chút ấm áp."

"Tướng công nhà ta, thật đúng là vừa tốt bụng vừa chu đáo." Diêm nương tử chống má nhìn hắn ăn mì.

Lý Nguyên nói: "Tốt bụng chu đáo? Chẳng phải là muốn sau này có trợ thủ đáng tin cậy sao?"

Diêm nương tử cũng không nói nhiều, chỉ cười ha ha.

Chỉ chốc lát sau, hậu viện vang lên tiếng gọi của bà chủ.

"Tướng công, nước đun xong rồi, chàng ăn xong rồi đến tắm rửa."

Lý Nguyên đáp: "Được."

Sau khi trả lời xong, đã thấy Diêm nương tử nhìn hắn, đôi mắt đẹp lưu chuyển, dường như có chút tinh quái mà cười.

Lý Nguyên nói: "Làm sao vậy?"

Diêm nương tử rút ra hai thẻ trúc từ dưới gầm bàn, đặt ở trên bàn, đôi mắt thủy hạnh cười hì hì nhìn nam nhân nhà mình, sau đó nói: "Rút một cây đi."

Lý Nguyên lật cái thẻ trúc kia lại nhìn, hắn thấy mặt trái cũng không có chữ gì.

Hắn vốn tưởng rằng Diêm nương tử muốn bắt chước "hoàng đế rút thăm chọn phi tử thị tẩm" để tăng thêm chút tình thú giữa lão phu lão thê, nhưng không nghĩ tới lại không viết chữ, vì thế tò mò hỏi: "Rút để làm gì?"

Trong mắt Diêm nương tử như có ánh sáng, nháy mắt nói: "Cái này gọi là ám ký (mật thăm), trong đó một cái đại biểu ta, một cái đại biểu Tiết tỷ tỷ, nhưng chàng lại không biết cái nào đại biểu ta, cái nào đại biểu Tiết tỷ tỷ.

Chàng rút đi, rút ra ai, thì tối nay người đó ngủ cùng chàng.

Muốn biết là ai, thì chàng phải xốc chăn lên mới biết được."

Lý Nguyên sửng sốt, đầu óc Diêm tỷ và Tiết tỷ rất linh hoạt…… đây là mở hộp mù ở dị thế giới sao?

Hắn thuận miệng nói: "Cùng nhau ngủ không sướng sao?"

Diêm nương tử nói: "Không thể để chàng muốn gì được nấy, nếu không chàng chán rồi, lại đi ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt."

"Được rồi, được rồi." Lý Nguyên tùy ý rút một cây thăm trúc, lại lặng lẽ nhìn Diêm nương tử một chút, thấy trên mặt nương tử không có biến hóa gì, làm cho hắn không thể phán đoán được cây thăm trúc này rốt cuộc đại biểu cho ai, hiển nhiên bản lĩnh diễn xuất của Diêm nương tử rất mạnh.

Ngay lập tức, hắn cũng có chút chờ mong đối với người thị tẩm tối nay là ai.

Cơm nước xong, Lý Nguyên tắm rửa thay quần áo.

Mùa xuân đêm lạnh, nhưng thể trạng hắn cường tráng, chỉ mặc áo ngủ rộng thùng thình, sau đó lấy một cuộn da và một tấm bản đồ đi tới dưới mái hiên hậu viện.

Đèn lồng đỏ ở trong gió đụng vào mái hiên, hòa lẫn với ánh trăng chiếu xuống, vừa vặn giúp người ta thấy rõ chữ và hình.

Tấm bản đồ da lấy được từ chỗ Nguyễn A Phi, hắn đã đi chợ đen hỏi lão sư.

Lý gia tọa trấn cửa chợ đen, người nào chưa từng thấy qua, chuyện gì không biết? Lão vừa nhìn đã biết lai lịch.

Bản đồ này gọi là "chợ quỷ đồ", còn gọi là "hang tiêu thụ tang vật", chỉ tiến hành trong một vòng tròn nhỏ.

Chợ quỷ, gần giống với chợ đen.

Chẳng qua chợ đen nằm ở trong huyện thành phủ trấn, mà chợ quỷ lại đều nằm ở dã ngoại.

Những thứ chợ quỷ bán chủ yếu là tang vật không thể nhìn thấy ánh sáng, cho dù chợ đen cũng không được vào…

Mà người bán hàng, có không ít cũng là người không thể lộ ra ngoài ánh sáng, trên người những người này hoặc là lưng đeo rất nhiều nợ máu, hoặc là đang bị đuổi giết, hoặc là các nguyên nhân khác không thể tưởng tượng nổi.

Những hàng hóa này không thể giao dịch quang minh chính đại, những người này cũng không thể đi ra ánh sáng, nhưng họ lại cần các loại tài nguyên, cũng cần xử lý đồ vật trong tay, thế nên chợ quỷ liền sinh ra.

Trong chợ quỷ cũng có người trấn chợ, giống như Lý gia vậy.

Nhưng lúc bình thường, người trấn chợ đều cực kỳ hung tàn, nếu không căn bản không trấn được, mà không trấn được thì người trong chợ sẽ rút đao chém giết, ầm ĩ một hai lần, chợ quỷ sẽ phải làm sao?

Cho nên người trấn chợ cũng duy trì trật tự, có thể duy trì trật tự trong đám người hung ác cực ác như vậy, Lý gia so với người đó chắc chắn không bằng.

Mà vào chợ quỷ lại cần chứng từ, chứng từ chính là bản đồ này.

Ngày trên bản đồ là thời gian mở chợ đã ước định.