Trường Sinh Tiên Quy

Chương 30. Kiểm Kê Bảo Vật

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Về Linh Khí, ta có một thanh Lam Linh Thương nhất giai trung phẩm, một chiếc Tử Vân Thuyền nhất giai thượng phẩm, cùng với hai công cụ làm ruộng linh cuốc và linh liềm nhất giai hạ phẩm. Lần này chúng ta thu được bốn cái Linh Khí: Một cái Linh Khí nhất giai cực phẩm, hai cái Linh Khí nhất giai thượng phẩm và một cái Linh Khí nhất giai trung phẩm.” Mạc An đếm và nói với ánh mắt sáng rực khi nhìn Linh Khí chất đống lại.

Trong số đó, linh khí cực phẩm duy nhất chính là thanh đại đao màu vàng của Vạn Cửu Đao. Linh Khí cực phẩm rất hiếm, Linh Khí được khắc chín đạo khí văn và phải được năng lượng trong trời đất rèn luyện đạt đến phẩm chất tinh phẩm mới có thể được coi là một kiện Linh Khí cực phẩm.

Thông thường phẩm cấp của Linh Khí được phân chia theo số lượng khí văn: Một đến ba đạo là nhất giai hạ phẩm, ba đến sáu đạo là nhất giai trung phẩm, bảy đến chín đạo là nhất giai thượng phẩm.

Hai kiện Linh Khí thượng phẩm lần lượt là một chiếc thuyền nhỏ màu đen và một quả hồ lô màu xanh lá cây, còn về cái Linh Khí nhất giai trung phẩm là một vật phẩm giống tấm thảm bay.

Trong bốn kiện linh khí, đao vàng và hồ lô xanh là Linh Khí tấn công, thuyền nhỏ màu đen và thảm bay là Linh Khí phi hành, còn không có cái Linh Khí phòng ngự nào.

Tuy nhiên cũng có thể hiểu được, trận chiến của hai người thảm khốc như vậy, cạn kiệt bảo vật phòng ngự cũng là điều bình thường.

Không có gì để nói nhiều về đao vàng, vô cùng kiên cố và sắc bén, khả năng dẫn truyền linh khí cực tốt, bên trong có chứa khí văn trọng lực, sát thương cực cao.

Nhưng hồ lô xanh khá đặc biệt, là một độc khí. Đây là bảo vật của lão Liêu, trong điển tịch mà lão ta để lại, Mạc An đã thấy công thức điều chế độc dược. Nhiều loại độc dược được điều chế thành độc tán rồi cho vào hồ lô, sau khi luyện hóa có thể phóng ra khói độc màu xanh lục ăn mòn nhục thân và linh lực của tu sĩ khi đối địch, uy lực cũng rất mạnh.

Trong hai kiện linh khí phi hành, chiếc thuyền nhỏ màu đen thượng phẩm hẳn là của Vạn Cửu Đao, còn nếu không có gì bất ngờ thì tấm thảm bay trung phẩm là của Liêu lão đầu. Bởi vì trong ghi chép của lão có nhắc đến, vì đối phó Vạn Cửu Đao mà lão đã nghèo đến mức gần như phải bán cả quần lót rồi.

“Tiểu Nhị, chúng ta sẽ giữ lại dùng đao vàng và hồ lô. Sau này sẽ thử xem hiệu quả của Mặc Vân Thuyền thế nào, nếu tốt hơn Tử Vân Thuyền thì giữ lại, còn không thì khi nào có cơ hội sẽ xử lý nó cùng với thảm bay.”

“Gù.” Quy Quy gật đầu đồng ý.

“Bây giờ chúng ta hãy cẩn thận phân biệt linh dược và khoáng thạch.” Vừa nói, Mạc An vừa mở hộp đựng linh dược.

Tổng cộng có tám hộp.

“Ba cây Bạch Dương Thảo, hai cây Ngưng Khí Thảo, hai cây Hồi Xuân Thảo, một đóa Tử Linh Chi!”

Trong đó, Bạch Dương Thảo và Ngưng Khí Đan đều là chủ dược để luyện chế đan dược Bạch Dương Đan và Ngưng Khí Đan dùng cho tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ tu luyện, còn Hồi Xuân Thảo là chủ dược để luyện chế Trị Liệu Đan nhất giai thượng phẩm.

Điều khiến Mạc An bất ngờ là đóa Tử Linh Chi kia. Khi xưa, Liêu lão đầu đã dùng nó để đổi Phá Chướng Đan ở Vương thị Đan Các. Không ngờ giờ còn sót lại một đóa, chỉ là không biết bây giờ cháu trai lão ta đã đột phá Luyện Khí hậu kỳ chưa.

“Gù!”

Nghe tiếng kêu phấn khích của Quy Quy, Mạc An quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy con rùa to lớn dùng mỗi bên móng vuốt ôm một vật sáng lấp lánh, không ngừng cọ sát.

Nhìn kỹ, Mạc An vỗ trán, có chút áy náy nói: “Xin lỗi Tiểu Nhị, vừa nãy ba nghĩ nhiều quá, quên mất chưa nói với ngươi là trong số khoáng thạch lần này có Nhật Quang Thạch và Nguyệt Quang Thạch.”

Lúc đó nó bận đếm linh thạch, Mạc An thì tự mình tìm Trúc Cơ Đan, nên vừa hay bỏ lỡ.

“Gù.” Quy Quy rộng lượng vẫy vẫy móng vuốt, đã hoàn toàn đắm chìm trong niềm vui hút những thứ lấp lánh.

Mở mấy hộp đựng khoáng thạch, ngoài Nhật Quang Thạch và Nguyệt Quang Thạch ra, còn có năm khối khoáng thạch khác, đều là các loại linh thiết, huyền thiết dùng để luyện chế Linh Khí.

Cuối cùng, Mạc An kiểm tra những ngọc giản và điển tịch còn lại, trong đó phát hiện ba môn công pháp.

Kim Nhất Khí Quyết thuộc tính kim, Viêm Hỏa Công thuộc tính hỏa và Trường Thanh Công thuộc tính mộc, tất cả đều có thể tu luyện đến Luyện Khí đỉnh phong. Ngoài ra còn có một số bí thuật linh tinh, Mạc An cảm thấy có hai cái hữu dụng đối với mình là Dịch Dung Thuật và Khí Ẩn Thuật.

Liêu lão đầu theo dõi Vạn Cửu Đao lâu như vậy mà không bị phát hiện, hai bí thuật này có công lao rất lớn. Tiếp theo Mạc An chuẩn bị học chúng, khi đi lại bên ngoài sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Sau khi sắp xếp tất cả bảo vật, Mạc An vỗ vỗ túi trữ vật trong tay, thở dài một hơi:

“Nhiều linh thạch thế này, xài không hết, căn bản là xài không hết! Cả linh khí và linh dược khoáng thạch nữa, đều không biết dùng làm gì, đây đúng là một gánh nặng ngọt ngào mà!”

Chưa bao giờ giàu có đến thế, rốt cuộc Mạc An cũng được trải nghiệm cảm giác giàu sụ, đơn giản là quá sướng!

Mạc An nhìn Quy Quy vẫn đang mê mẩn ôm đá thì kéo nó qua.

“Tiểu Nhị, bây giờ nhà ta có tiền rồi, sau này muốn bao nhiêu lấp lánh cũng có!”

Thấy cuối cùng Quy Quy cũng ngẩng đầu lên, Mạc An vung tay lên ngang tàng nói: “Ngày mai chúng ta đi mua!”

“Gù?”

Thật á?

Nhìn ánh mắt nghi ngờ của Quy Quy, Mạc An há mồm: “Chuyện này làm sao có thể giả được?”

Tuy nhiên trông Quy Quy chỉ chăm chú nhìn Nhật Quang Thạch và Nguyệt Quang Thạch, Mạc An lại yếu ớt bổ sung: “Những vật lấp lánh phàm tục không có phẩm cấp thì chúng ta muốn mua bao nhiêu cũng được, nhưng nếu ngươi thích linh khoáng ngọc thạch thì cũng có thể mua vài khối về chơi.”

“Gù!”

Quy Quy không hề khó chịu vì lời nói của Mạc An, miễn là lấp lánh thì nó đều thích.

Tuy nhiên sau sự việc bất ngờ này, sự nhiệt tình của Mạc An từ một kẻ nghèo kiết xác bỗng chốc trở nên giàu có cũng nhanh chóng giảm xuống. Hắn chợt nghĩ lại, bây giờ mình cũng đâu giàu đến thế!

Ngay cả việc mua những thứ lấp lánh có phẩm cấp cho Tiểu Nhị nhà mình cũng không mua nổi.

Mặc dù có khả năng hiện tại hắn là tu sĩ Luyện Khí giàu nhất Minh Vân sơn mạch, nhưng thực sự cũng không giàu có là bao.

Sắp xếp xong các loại linh vật, bước ra khỏi phòng tu luyện nhìn màn đêm đen kịt, Mạc An cũng không định nấu cơm nữa. Hắn trở về phòng ngủ, lấy ra một viên Nguyên Khí Quả và ăn.

Nước quả tươi ngọt bùng nổ trong khoang miệng, Mạc An cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Một viên linh quả vào bụng, cảm nhận được linh khí cuồn cuộn trong cơ thể, Mạc An khoanh chân bắt đầu luyện hóa. Quy Quy nằm bên cạnh cũng chìm vào giấc ngủ, tiêu hóa mấy viên Nguyên Khí Quả đã ăn.

Ngoài cửa sổ gió lạnh buốt giá, bên trong phòng ấm áp yên tĩnh, chỉ có tiếng thở nhẹ nhàng đều đặn.