Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Ngày hôm sau.
Cảm nhận linh lực trong cơ thể đã triệt để bình ổn lại, Quy Quy mở to đôi mắt lớn, vừa định đứng dậy vươn vai thì nó cảm thấy một chút xúc cảm nhẹ từ chân trái trước nên dừng lại ngay.
“Gù.”
Cúi đầu nhìn, hóa ra Mạc An đang tựa vào nó ngủ say. Tiếng động phát ra từ cổ họng vừa định đánh thức hắn nhưng nghĩ đến điều gì đó, Quy Quy lại yên lặng nằm xuống. Nó biết rằng trong suốt hơn một tháng nó đột phá, tinh thần của Mạc An luôn trong trạng thái căng thẳng cao độ, hôm qua nó vừa đột phá xong thì hắn mới thả lỏng.
Giấc ngủ này của Mạc An đặc biệt dài, khi tỉnh dậy trong cơn mơ hồ, điều hắn nhìn thấy là cảnh hoàng hôn đang đổ xuống khung cửa sổ, tạo nên một khung cảnh ấm áp với sắc cam đỏ nhạt.
“A.”
Vươn vai một cái, Mạc An cảm nhận được va chạm từ phía sau truyền đến, sững sờ một chút rồi quay đầu: “Tiểu Nhị?”
“Hôm qua ta ngủ đến tận bây giờ sao?”
“Gù.”
Nghe được câu trả lời khẳng định, Mạc An vỗ vỗ cánh tay nó cười nói: “Sao ngươi không gọi ta dậy, đột phá Trúc Cơ tiêu hao rất lớn, giờ chắc đói lắm rồi phải không?”
Nói rồi hắn đi về phía nhà bếp định làm thêm nhiều thịt để nó bồi bổ.
“Gù?”
Quy Quy đứng dậy đi theo Mạc An ra ngoài thì phát hiện một chuyện lúng túng, nó không ra được!
Mạc An nghe thấy tiếng nghi hoặc của nó tức thì quay đầu lại, thấy Tiểu Nhị nhà mình ngây thơ đáng yêu đang trợn tròn mắt nhìn cánh cửa.
Hắn bật cười.
Đi đến gần, ngẩng đầu nhìn nó định nói gì đó thì phát hiện mắt mình chỉ thấy phần hàm dưới của Quy Quy. Vẻ mặt Mạc An thoáng chốc ngơ ngác, lùi dần vài bước mới nhìn thấy mặt nó.
“Ối trời ơi! Tiểu Nhị ngươi đứng lên cao thế này cơ à!”
Hoàn hồn lại, Mạc An thốt ra ngôn ngữ tinh hoa, dù hắn biết sau lần đột phá này thân thể Quy Quy lại lớn vọt lên một đoạn, khi nằm đã là một khối khổng lồ nhưng không ngờ đứng lên lại cao đến thế.
“Ôi trời đất ơi, Tiểu Nhị, giờ ngươi phải cao hai trượng rồi đi?”
Một người đối mặt với chiều cao bằng hai tầng lầu, sao có thể không thấy cao chứ?
“Gù.” Nhìn vẻ mặt kích động của Mạc An, Quy Quy không hiểu gì cả.
Làm sao? Chẳng phải nó chỉ lớn thêm một chút thôi sao.
Mạc An đi vào trong cửa, tấm tắc kinh ngạc vòng quanh thân hình đồ sộ của Quy Quy, đầu rùa đã chạm tới trần nhà rồi.
Càng nhìn càng phấn khích, hắn sờ sờ vỗ vỗ chỗ này chỗ kia.
Vạm vỡ!
Trước đây không nhìn kỹ, giờ quan sát tỉ mỉ, mai rùa dày nặng với những đường vân bí ẩn như mực đậm loang lổ, đầu rùa ngày càng góc cạnh rõ ràng, bốn chân bọc lớp biểu bì dày cộp, chỉ cần khẽ động thì khí thế vương giả phả thẳng vào mặt. Quả thật chỗ nào cũng uy phong lẫm liệt, vô cùng đỉnh nóc kịch trần!
Hậu Thổ Linh Quy là yêu thú sức mạnh và thuộc tính thổ, vốn dĩ thân hình đã to lớn, Quy Quy lại có huyết mạch thuần khiết nên càng lớn hơn.
“Tiểu Nhị, trước đây ngươi cao tám thước, giờ vừa đột phá Trúc Cơ đã cao hai trượng. Vậy nếu sau này ngươi đột phá Tử Phủ có thể cao đến năm sáu trượng không?”
“Gào!”
Thấy mình không ra được mà Mạc An vẫn lề mề không dứt, Quy Quy mất hứng gầm lên một tiếng.
“Được được được, ta tìm cách đưa ngươi ra ngoài, đừng vội.” Mạc An thấy vậy vội vàng an ủi.
Nhưng cánh cửa chỉ lớn chừng đó, dù chiều cao hay chiều rộng của Quy Quy đều đã vượt xa giới hạn mà cánh cửa có thể chịu đựng được.
Mạc An thở dài nói: “Tiểu Nhị, ngươi dùng chút sức phá bức tường này đi, sau này khi chúng ta đi sẽ bồi thường linh thạch vậy!”
“Gù?”
Thấy cần phải phá tường, Quy Quy vốn đang sốt ruột lại có chút xót xa.
Mạc An không biết làm sao đành nói: “Lớn thế này tuy oai phong thật nhưng cũng có rất nhiều bất tiện, ngươi không thể biến nhỏ lại rồi ra ngoài trước sao!”
Miệng nói vậy mà trong lòng hắn lại nghĩ sau này Tiểu Nhị không vào bếp được, nấu cơm cho hắn cũng bất tiện rồi.
Nghe đến biến nhỏ, mắt Quy Quy đột nhiên sáng lên. Trong tu tiên giới có những pháp thuật thần thông biến to biến nhỏ, mạnh mẽ như Pháp Thiên Tượng Địa, Thiên Ma Cửu Biến, còn yếu hơn thì chỉ có thể đơn giản biến to hoặc biến nhỏ, thậm chí còn có tác dụng phụ làm sức chiến lực suy yếu.
“Ục ục xì xì gù.”
Nghe Quy Quy sốt ruột gầm gừ kể cho mình nghe, Mạc An cũng thấy ý tưởng này không tệ.
“Được, vậy lát nữa ta sẽ đi đến chỗ bán công pháp thuật pháp xem sao.”
Sau một hồi loay hoay, một mặt tường không còn, Quy Quy thuận lợi ra ngoài. Mạc An nấu mấy nồi thịt yêu thú lớn cho nó ăn no, rồi hắn một mình ra ngoài. Lần này không chỉ xem có thuật pháp nào phù hợp để biến nhỏ hay không, mà túi linh thú cũng nên đổi sang nhị giai rồi.
Sau khi đến khu buôn bán, Mạc An mua túi linh thú trước. Giá linh khí nhị giai dao động từ năm nghìn đến hai vạn linh thạch, vì tính toán lâu dài, Mạc An trực tiếp chi tám nghìn linh thạch mua một chiếc túi linh thú nhị giai trung phẩm.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của nhân viên cửa hàng, Mạc An điềm nhiên như không bước ra khỏi cửa hàng. Hắn bắt đầu tìm kiếm tung tích của thuật pháp biến to thu nhỏ ở vài nhà bán công pháp.
“Cự Vật Thuật?”
“Chỉ có thể tác dụng lên vật thể vô tri vô giác sao?”
“Thu Nhỏ Thuật, tối đa có thể thu nhỏ vật thể xuống còn một phần sáu kích thước ban đầu, nhưng vẫn không thể tác dụng lên sinh linh.”
Đi dạo vài cửa hàng, Mạc An vẫn không tìm được thuật pháp nào có thể thu nhỏ sinh linh có sự sống, đa phần các thuật pháp biến to thu nhỏ kiểu này chỉ có tác dụng lên vật chết.
Ôm tia hy vọng cuối cùng, Mạc An bước vào Cảnh Nguyên Các. Tổng bộ này nằm ở trung tâm phường thị, lớn hơn rất nhiều và cũng khí thế hơn so với ở thành Quảng An.
“Có thuật pháp nào có thể thu nhỏ sinh linh không?”
Quản sự nghe được yêu cầu của Mạc An, vuốt cằm suy nghĩ.
“Khá là hiếm đấy, thuật pháp thông thường chắc chắn không được, ta phải tra cứu một chút.”
“Vâng, vậy làm phiền tiền bối rồi.” Thấy có có hy vọng, Mạc An chắp tay cung kính nói.
Rất lâu sau, quản sự đang tìm kiếm trong một túi trữ vật đầy ngọc giản cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn về phía Mạc An.
Quản sự có hơi ngập ngừng nói: “Tiểu hữu, những thuật pháp có thể khiến sinh linh biến lớn hoặc thu nhỏ đáng kể này đã liên quan đến thần thông rồi. Cảnh Nguyên Tông chúng ta có cất giữ một môn thuật pháp loại này phiên bản giản lược tên Linh Khôn Nhất Nguyên Thuật, nhưng nó là pháp thuật tam giai, hơn nữa theo cơ thể liên tục thu nhỏ, cũng có tác dụng phụ là chiến lực sẽ bị kéo xuống.”
“Tiền bối, không biết giá bao nhiêu ạ?”
Nghe nói là thuật pháp tam giai, Mạc An biết e rằng không hề rẻ.
“Mặc dù môn thuật pháp này khá vô dụng, nhưng dù sao nó cũng là pháp thuật tam giai, hơn nữa còn liên quan đến thần thông, nên cần chín nghìn sáu trăm khối linh thạch hạ phẩm.”
Quản sự không nghĩ một tu sĩ nhỏ bé Luyện Khí tầng sáu như Mạc An sẽ mua, nhưng vẫn nói thật.
“Chín nghìn sáu trăm khối linh thạch à.” Mạc An lộ vẻ do dự.
Thật sự rất đắt, nếu là thuật pháp tấn công hoặc phòng ngự có uy lực mạnh thì giá này còn tạm được, nhưng môn Linh Khôn Nhất Nguyên Thuật này khá vô dụng, đối với Mạc An và Quy Quy mà nói, nó chỉ giúp sinh hoạt thường ngày của Quy Quy tiện lợi hơn mà thôi.
Lý trí phân tích rằng không nên chi khoản linh thạch lớn này, nhưng trong đầu lại hiện lên ánh mắt mong đợi của Quy Quy, cuối cùng Mạc An cắn răng nói: “Mua, tiền bối, ta muốn Linh Khôn Nhất Nguyên Thuật này!”
Khi trở về động phủ, Mạc An đã hoàn toàn trở thành một kẻ nghèo rớt mồng tơi. Tính cả số linh thạch mà Tiểu Nhị đã sử dụng để đột phá ngày hôm qua, hiện tại họ gom góp lại cũng chưa đầy một vạn linh thạch. Trước đó họ có khoản tiền khổng lồ gần ba vạn linh thạch.