Trường Sinh Tu Tiên: Từ Phúc Tu Bắt Đầu (Dịch)

Chương 51. Nỗi Kinh Hoàng Mà Phúc Tu Phải Đối Mặt (1)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Từ bỏ suy nghĩ ban đầu, Bạch Văn Dương nhìn Diệp Thanh Huyền từ trên xuống dưới một lượt, thăm dò hỏi:

"Số Tăng Linh Đan này, không lẽ đều là do sư đệ ngươi luyện chế trong vòng một năm qua sao?"

...

Trải qua chuyện ngày hôm nay, cách hành xử của Diệp Thanh Huyền cũng không còn rụt rè, e sợ như trước nữa, hắn thẳng thắn thừa nhận:

"Đúng vậy, không sai! Số Tăng Linh Đan này đều là do sư đệ ta luyện chế ra. Hơn nữa, sau này mỗi năm sư đệ đều có thể cung cấp 1000 viên Tăng Linh Đan, thậm chí sau này những loại đan dược cao cấp hơn mà ta luyện chế ra, cũng đều có thể giao cho sư huynh tiêu thụ. Mà sư đệ chỉ có một yêu cầu duy nhất, đó là sư đệ ta ưa thích sự yên tĩnh, không thích bị người khác quấy rầy, cho nên muốn sư huynh lập một đạo thệ, tuyệt đối không tiết lộ nguồn gốc của đan dược, ngươi thấy thế nào?"

Mặc dù ở Huyền Thiên Tông, hành động của hắn không còn rụt rè nữa, nhưng hắn cũng không có ý định thay đổi con đường mà mình đã vạch ra từ trước, những gì cần che giấu vẫn phải che giấu.

Chỉ là không còn đi đường vòng nữa, mà lựa chọn cách nói thẳng, đi thẳng mà thôi.

Thực ra hiệu quả đạt được đều như nhau, chỉ là trước đây Diệp Thanh Huyền không có cảm giác an toàn ở Huyền Thiên Tông, nên trong lời nói bất giác cứ phải vòng vo một hồi.

Quả nhiên, nghe thấy lời của Diệp Thanh Huyền, Bạch Văn Dương không hề từ chối mà lập tức lập đạo thệ.

Dù sao thì cái thứ đạo thệ này cũng chỉ ngăn cản người lập thệ nói ra bí mật, chứ không gây ra bất kỳ nguy hại nào, cho nên Bạch Văn Dương đối mặt với yêu cầu này mà không hề do dự.

Đương nhiên, thứ mà hắn xem trọng không phải là hạn ngạch 1000 viên Tăng Linh Đan, mà là thiên phú luyện đan của Diệp Thanh Huyền.

Nếu có thể đạt được thỏa thuận giao dịch ổn định với Diệp Thanh Huyền, lợi ích mà nó mang lại cho hắn sau này tuyệt đối không hề nhỏ, mà lợi ích, chính là đại diện cho tài nguyên tu luyện.

Sau khi đạt được hợp tác với Bạch Văn Dương, Diệp Thanh Huyền lại một lần nữa bán đi 1000 viên Tăng Linh Đan, thu về 9000 khối hạ phẩm linh thạch.

Chuyến đi này, phần lớn số Tăng Linh Đan trong tay Diệp Thanh Huyền đều đã được bán đi, mang lại cho hắn lợi nhuận 18000 khối hạ phẩm linh thạch.

Còn về số Tăng Linh Đan còn lại, Diệp Thanh Huyền tạm thời không có ý định bán.

Diệp Thanh Huyền kiểm kê lại số linh thạch trong túi trữ vật, chợt nhớ ra mình vẫn còn một lô Dẫn Khí Đan, liền mở miệng hỏi:

"Đúng rồi, sư huynh! Bách Bảo Các có thu mua Dẫn Khí Đan không?"

Nghe câu hỏi của Diệp Thanh Huyền, Bạch Văn Dương khẽ lắc đầu:

"Dẫn Khí Đan lợi nhuận rất thấp, hơn nữa trong nội bộ Huyền Thiên Tông cũng không được ưa chuộng cho lắm, cho nên Bách Bảo Các không thu mua Dẫn Khí Đan."

Nghe vậy, Diệp Thanh Huyền trong lòng đã hiểu rõ!

Được rồi! Đệ tử Huyền Thiên Tông đều là một đám nhà giàu lắm tiền, đây là xem thường hiệu quả của Dẫn Khí Đan đây mà!

Nhưng điều này cũng là bình thường, trong nội bộ Huyền Thiên Tông, các đệ tử chỉ cần tùy tiện làm vài nhiệm vụ là đã có thể có thu nhập vài chục, thậm chí cả trăm linh thạch.

Đâu phải như những tu sĩ khốn khổ bên ngoài có thể so sánh được.

Trong túi rủng rỉnh linh thạch, Diệp Thanh Huyền tự nhiên không nhịn được mà muốn mua sắm một phen. Sau khi tính toán trong lòng, hắn nhìn Bạch Văn Dương: "Sư huynh, ta muốn một bản phương pháp bồi dưỡng linh thực, không biết Bách Bảo Các bán với giá bao nhiêu?"

"Sư đệ muốn phụ tu Linh Thực Sư sao?"

Bạch Văn Dương nghe thấy thứ mà Diệp Thanh Huyền muốn mua, trong lòng có chút bất ngờ. Linh Thực Sư không chỉ tốn thời gian, tốn công sức mà lợi nhuận kiếm được cũng không bằng Luyện Đan Sư.

Với thiên phú luyện đan của Diệp Thanh Huyền, theo lý mà nói thì hoàn toàn không cần thiết phải lãng phí thời gian để phụ tu Linh Thực Sư làm gì.

Dường như nhìn ra được sự nghi hoặc của Bạch Văn Dương, Diệp Thanh Huyền cũng không có ý định che giấu, mở miệng giải thích:

"Sư đệ là đệ tử của Phúc Tu Viện, phụ tu Linh Thực Sư cũng là để chuẩn bị cho việc khế ước phúc địa sau này mà thôi."

Trước đây khi còn ở gia tộc, hắn suy nghĩ vẫn chưa được chu toàn, chỉ xin truyền thừa của Luyện Đan Sư mà lại bỏ qua Linh Thực Sư. Tuy nhiên, bây giờ mất bò mới lo làm chuồng, vẫn chưa phải là quá muộn.

"Cái gì? Sư đệ ngươi lại là đệ tử Phúc Tu Viện?"

Bạch Văn Dương đột ngột đứng bật dậy, nhớ lại thiên phú luyện đan của Diệp Thanh Huyền, trong lòng hắn dâng lên một nỗi tiếc nuối.

"Thật đáng tiếc!"

Hắn thật sự cảm thấy tiếc cho Diệp Thanh Huyền. Phúc Tu trong mắt người ngoài, trong tình huống bình thường, không chỉ tốc độ tu luyện chậm chạp, mà điều khiến người ta tuyệt vọng hơn nữa là chỉ có thể ngồi yên một chỗ.

Dưới tiền đề không nhìn thấy hy vọng, thời gian lâu dần, rất dễ dẫn đến tâm thần sụp đổ mà trực tiếp tọa hóa.

Hơn nữa, tu vi không thể nâng cao, cấp bậc đan dược luyện chế ra cũng sẽ bị hạn chế, rất nhiều đan dược cao cấp đều cần tu vi mạnh mẽ để chống đỡ.

Vị sư đệ này của hắn sở hữu thiên phú luyện đan tuyệt vời, lại phải chịu sự hạn chế như vậy, Bạch Văn Dương sao có thể không cảm thấy tiếc nuối?