Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Cố Thận Vi cảm thấy, chịu đựng không nổi mấy tháng, Diêu Nô sẽ chết trong tay Tuyết Nương.

Ngày thứ mười một vào Kim Bằng Bảo, Cố Thận Vi còn đang lo lắng vì chưa thăm dò được tin tức tỷ tỷ, lo lắng không biết sau khi trở về thành sẽ đối phó với Hàn Thế Kỳ như thế nào, Diêu Nô luyện võ mãi không tiến triển tìm đến hắn.

Hai người mấy ngày nay chưa nói câu nào, cho nên Cố Thận Vi rất bất ngờ, hắn đang một mình lau sàn nhà trong phòng Cơ Nô, Diêu Nô đi vào, về sớm hơn thường lệ.

"Ngươi biết võ công?"

Cố Thận Vi không lên tiếng, tiếp tục lau đất.

"Dạy ta."

"Nằm mơ đi." Cố Thận Vi thầm nghĩ, vẫn không để ý đến hắn.

"Dạy ta Hợp Hòa Kình, ta trả mảnh vải kia cho ngươi."

Cố Thận Vi bỗng đứng bật dậy.

Mất đi tấm lụa trắng là chuyện khiến Cố Thận Vi canh cánh trong lòng nhất, không ngờ lại nghe được tung tích của nó từ miệng Diêu Nô, không khỏi kinh hãi.

Nhưng hắn lập tức hiểu rõ hai điều:

Thứ nhất, trên xe nô lệ, lụa trắng đã bị Diêu Nô lấy đi, lúc đó Cố Thận Vi đang choáng váng, Diêu Nô tuy cách khá xa, nhưng vị trí hắn trên xe tương đối cao, tự nhiên có thể lấy bất cứ thứ gì.

Thứ hai, Diêu Nô ngu ngốc về võ thuật, cầm lụa trắng, thấy được pháp môn Hợp Hòa Kình tốc thành, lại không thể luyện tập, hắn càng không biết Hợp Hòa Kình chính là tuyệt học của Trung Nguyên Cố thị. Nếu không, hắn vào Kim Bằng Bảo việc đầu tiên làm là tố giác Cố Thận Vi.

Cố Thận Vi đứng dậy quá nhanh, Diêu Nô tuy sớm có chuẩn bị nhưng cũng giật mình, nhảy lùi một bước, lộ ra tư thế học võ non nớt.

"Này, đừng làm loạn, ta cũng học võ, không kém ngươi."

Trải qua những ngày tiếp xúc, Cố Thận Vi hiểu rõ thiếu niên này, thế là lại ngồi xổm xuống lau đất, nói:

"Nếu vậy, ta còn dạy ngươi cái gì? Tấm vải kia ngươi giữ lấy đi."

"Ha ha, ngươi không cần lừa ta, ta là ai? Ngươi còn non nớt lắm."

Cố Thận Vi đến bên chậu nước rửa khăn lau, vừa làm vừa nói:

"Tin hay không, Tuyết Nương võ công mạnh hơn ta gấp trăm lần, nàng dạy không được, ta cũng dạy không được."

Diêu Nô nhíu mày, cẩn thận đánh giá Hoan Nô, phỏng đoán ý đồ của đối phương.

"Tuyết Nương rất lợi hại, nhưng bà ta nói thời gian quá ngắn, không chịu dạy ta công phu sở trường. Cái kia của ngươi có thích hợp hay không, nếu thật sự lợi hại như trên vải viết, hơn nữa còn có thể trong thời gian ngắn luyện thành thì rất thích hợp với ta."

"Tùy tiện viết mấy thứ đó ngươi cũng tin. Ngươi xem, ta không phải là không luyện thành."

"Ha ha, cái này ngươi không lừa được ta, ngươi còn chưa kịp luyện, nếu không lúc đó ngươi cũng sẽ không khẩn trương như vậy. Chúng ta nói thẳng đi, ngươi dạy ta Hợp Hòa Kình, để ta làm sát thủ, ta tặng ngươi lụa trắng, thế nào?"

Một chữ "tặng" khiến Cố Thận Vi tức giận, suy nghĩ một lát, vẫn cố gắng kiềm chế cơn tức giận: "Trả lại tấm lụa trắng cho ta ngay bây giờ, ta có thể chỉ điểm ngươi mấy chiêu."

Diêu Nô liên tục lắc đầu: "Ta không muốn làm ăn lỗ vốn, phải chờ ta làm dc sát thủ, ít nhất ta phải vào Đông Bảo."

Cố Thận Vi đang suy nghĩ kế hoạch, Hàn Cơ Nô đi vào, bất mãn đuổi Diêu Nô đi. Từ khi Diêu Nô theo Tuyết Nương tập võ, ấn tượng của Cơ Nô đối với hắn xuống dốc không phanh, từ trước đến nay luôn lạnh lùng đối đãi, Diêu Nô có chỗ dựa lớn hơn, cũng không để hắn vào mắt.

Thời gian tiếp theo, Cố Thận Vi vẫn luôn suy nghĩ nên trả lời điều kiện của Diêu Nô như thế nào, dần dần tập trung vào hai việc nguy hiểm: Một là muốn lấy khăn trắng về, hai là phòng ngừa Diêu Nô để lộ bí mật.

Trông cậy vào Diêu Nô giữ bí mật lâu dài còn không bằng trông chờ tất cả cừu nhân đều mắc bệnh mà chết.

Đó là một tên tiểu tử tuyệt đối không thể tin tưởng.

Suy nghĩ của Cố Thận Vi càng lúc càng xa, cuối cùng bỗng nhiên phát hiện mình đang nghĩ làm sao giết Diêu Nô. Nhìn qua, đây dường như là lựa chọn duy nhất của hắn.

Giết Diêu Nô?

Lý do lựa chọn này rất đầy đủ, Diêu Nô là kẻ đáng ghét, thậm chí bị người ta hận, hắn còn không biết Hợp Hòa Kình rốt cuộc có ý nghĩa như thế nào. Một khi hắn hiểu ra, khẳng định sẽ mật báo, hoặc là sẽ vô tình tiết lộ tin tức, Tuyết Nương cùng sát thủ có kinh nghiệm rất có thể hiểu rõ lai lịch của bộ nội công này. Nếu như vậy, Cố Thận Vi chắc chắn phải chết.

Cố Thận Vi không muốn chết, hắn gánh vác thù nhà, ý chí chống đỡ hắn đến bước này. Cho nên, cũng là ý chí muốn để Diêu Nô cản đường kia chết.

Lúc cơm tối, Cố Thận Vi đã quyết định, trước tiên tìm cơ hội nói với Diêu Nô đồng ý đề nghị của hắn, nhưng mà động thủ như thế nào còn chưa nghĩ ra biện pháp.

Hắn không phải Hàn Cơ Nô và Tuyết Nương, không có quyền giết bất cứ ai. Hắn cũng không phải cao thủ tuyệt thế, có thể giết người trong vô hình.

Ban đêm, lúc mọi người chuẩn bị ngủ, Diêu Nô vẫy tay với Cố Thận Vi: "Buổi tối nay chúng ta sẽ bắt đầu."

"Lệnh cấm đi lại ban đêm, chúng ta không thể ra ngoài."

"Không sao, ta xin Tuyết Nương chào hỏi quản sự trong bảo, buổi tối ta có thể ra khỏi phòng luyện võ, chỉ cần không ra khỏi viện là được. Ngươi có thể làm tùy tùng của ta."

Hai chữ tùy tùng lại khơi dậy lửa giận của Cố Thận Vi, trải qua một lần nguy hiểm, bản lĩnh tự khống chế của hắn đã được cải thiện rất nhiều, hắn lạnh lùng nhìn Diêu Nô một cái rồi cất bước ra khỏi phòng, thiếu niên khác thấy Hoan Nô ngoan ngoãn như thế đều rất bất ngờ.