Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Cái chết của hắn không chút gợn sóng, không ai hỏi han. Thiếu niên ném thi thể xuống núi có người oán trách hắn không đủ chu đáo, muốn tự sát sao không nhảy xuống núi.
Một ngày, thiếu niên thấy thi thể Thích Nô, đầu một nơi thân một nẻo, bị hai người áo đen khiêng đến Quỷ Khiếu Nhai.
Cố Thận vốn đã quen nhìn thấy người chết, không nhịn được mà nôn mửa. Thiếu niên khác quay lưng lại, mặt trắng bệch, cả ngày không ăn cơm.
Không quá hai ngày, Tạ Nô cũng sa lưới, thiếu niên phản kháng dữ dội, sát thủ giết chết hắn, thi thể bị vứt ở nơi hoang vu, lời khai của hắn không còn quan trọng nữa.
Thích Nô gánh vác tất cả ở Tẩy Tâm viện, trừ em trai không nhắc người khác.
Hắn thú nhận rằng chính mình đã lập ra kế hoạch ám sát, đóng một con dao sắc dưới gầm giường, rồi thừa dịp người kia bị Tạ Nô kéo lại, hắn xoay người chui vào gầm giường, giết chết kẻ thù.
Mọi chi tiết đều phù hợp, lục soát ra đồ vật Hàn Thế Kỳ trên người Thích Nô.
Không chỉ thế, cuối cùng còn điều tra ra Thích Nô và Tạ Nô là trẻ mồ côi ở Đại Tuyết Sơn, vì cha mẹ chết trong tranh đấu mới bị bán làm nô lệ, Long Phi Độ ở giao lộ chữ T giết Phi Ưng Bang là đồng tộc hai huynh đệ, chỉ thuộc phong khác nhau.
Đại Tuyết Sơn và Kim Bằng Bảo luôn luôn xung đột với nhau và là kẻ thù không đội trời chung.
Cố Thận Vi hoàn toàn không hiểu người ở Đại Tuyết Sơn. Đối mặt với kẻ thù bên ngoài hùng mạnh như vậy, họ vẫn giết hại lẫn nhau.
Lai lịch của hai huynh đệ khiến cái chết của Hàn Thế Kỳ thêm phần nghi hoặc, sáu tên thiếu niên ở Tích Tân viện lại bị thẩm vấn, buộc phải khai báo thân thế của mình.
Lần này không phải đưa chúng tới Tẩy Tâm Viện, nhưng các thiếu niên đã sớm sợ hãi, vừa hỏi đã khai rõ mọi chuyện trải qua mười mấy năm từ khi sinh ra.
Cố Thận Vi đương nhiên không thể nói ra sự thật, hơn nữa bịa ra một câu chuyện ngay tại chỗ cũng quá khó, cho nên hắn mượn câu chuyện cuộc đời của Diêu Nô, trở thành gia nhân của một thương nhân Tây Vực. Một lần, khi đang đi du ngoạn cùng chủ nhân, hắn gặp phải bọn cướp và bị bắt làm nô lệ..
Lời Diêu Nô nói trước khi chết mâu thuẫn tứ phía, Cố Thận Vi phải trau chuốt lại, cuối cùng thành công đến nỗi hắn cũng sắp tin vào câu chuyện ấy.
Vấn đề duy nhất là lời nói của hắn không thể kiểm chứng được, vì sự khác biệt về ngoại hình giữa hắn và Diêu Nô mặt nhọn quá rõ ràng.
Nhưng không ai đi ngàn dặm tìm thương nhân Tây Vực kia đối chất, Cố Thận Vi lo lắng mười ngày, cuối cùng vượt qua được.
Phong ba dần lắng xuống, không ai nghi ngờ còn có đồng lõa thứ ba, hơn nữa trong bóng tối có thế lực muốn vụ án nhanh chóng kết thúc, thu nhỏ phạm vi ảnh hưởng.
Những dấu hiệu mâu thuẫn mà Cổ Thận Vi quan sát được trong phòng tra tấn là chính xác. Thẩm đao chủ gầy gò tên Thẩm Lượng, chủ sự Tẩy Tâm Viện, cũng là cậu ruột của Bát thiếu chủ Thượng Quan Nộ, hắn vì lợi ích của cháu ngoại mà dùng quyền thế che giấu sự việc.
Quách tiên sinh gầy lùn từ Bạch Y Viện của Đông Bảo, tuy không có quan hệ họ hàng với thiếu chủ nào, nhưng thân thiết với Ngũ thiếu chủ, muốn mở rộng vụ án, đả kích thế lực của Bát thiếu chủ.
“Ngũ Bát bất hòa”, bốn chữ này ở Kim Bằng Bảo ai cũng biết, nghe nói mẫu thân hai vị thiếu chủ xưa nay như nước với lửa, chết rồi còn để lại thù hận cho con cái.
Như vậy, Bát thiếu chủ Thượng Quan Nộ thắng một ván, mấu chốt là Độc Bộ Vương Thượng Quan Phạt không muốn tình thế mất kiểm soát, một sát thủ bị hai thiếu niên mười mấy tuổi ám sát ngay trong Kim Bằng Bảo, truyền ra ngoài sẽ là một tai tiếng lớn.
Kim Bằng bảo chủ không muốn điều tra, tự nhiên sẽ không ai dám ngông cuồng.
Nhưng địa vị của Thượng Quan Nộ trong lòng phụ thân lại thấp đến mức không thể thấp hơn, Bát thiếu chủ không những không quản được sát thủ, ngay cả nội vụ trong viện mình cũng không xong, khiến Độc Bộ Vương vô cùng thất vọng.
Kim Bằng Bảo cũng không phải bất khả xâm phạm, nhưng điều này đối với Cố Thận Vi cũng không có ích gì. Hắn bị nhốt ở Tích Tân viện, ngày ngày tiếp xúc với người chết, bên cạnh chỉ có năm người bạn câm như hến, ít nói với nhau.
Mười thiếu niên làm của hồi môn, mới hơn một tháng đã chết bốn người. Dù ở Kim Bằng Bảo nơi ngày nào cũng có người chết thì đây vẫn là tỷ lệ cao đáng báo động. Kết quả là, một cảm giác bi quan mạnh mẽ lan rộng trong các thiếu niên.
Trong tình cảnh đó, Cố Thận Vi phát hiện mình bị cô lập.
Năm thiếu niên khác thường xuyên tránh hắn, ở sau lưng bàn tán. Đối với Hoan Nô, bọn chúng tỏ ra sợ hãi.
Điều này làm Cố Thận Vi không hiểu, hắn chưa từng bắt nạt ai, cũng không phản bội ai, cùng sống ở tầng dưới cùng Kim Bằng Bảo, làm những việc đê tiện nhất, hắn không hiểu tại sao lại khác biệt.
Nhiều ngày sau, hắn mới hiểu mình không giống người thường.
Cử chỉ của hắn dù đã che giấu, vẫn khác với trẻ con vùng núi, hắn không tùy tiện ngồi dưới đất, thường xuyên rửa tay, biết chữ, đi đường luôn ưỡn thẳng lưng…
Hắn còn biết võ công, không bằng sát thủ trong bảo, nhưng các thiếu niên không ai là đối thủ của hắn.
Hắn không sợ Quỷ Khiếu Nhai, thường xuyên một mình vào đó, khi luyện công, khi ngồi yên, những người khác lại tránh còn không kịp, trừ vứt xác, còn lại tuyệt không đặt chân vào.