Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Trương Dã nói như vậy, Chương Kính đã nhớ ra hắn là ai rồi, trước đó còn trò chuyện với đối phương vài câu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa rồi không nhận ra là vì không nghĩ đến phương diện này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hai mắt Chương Kính híp lại, âm thầm suy nghĩ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

"Xem ra, chắc là người của Hảo Hữu bang tìm tới, đến cũng nhanh lắm, nhanh như vậy đã xác định được mục tiêu ở khu vực Hắc Thủy thành rồi." ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

"Ngày mai không thể để bọn họ đến Hắc Vân trại tìm hiểu tin tức, nếu không sẽ rất dễ bị phát hiện." ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

"Bây giờ việc quan trọng nhất vẫn là bắt hai người kia lại, thứ nhất có thể cố gắng phong tỏa tin tức một khoảng thời gian, thứ hai có thể tìm hiểu một chút tình báo về Hảo Hữu bang." ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ tới điểm này, Chương Kính lập tức hạ lệnh sai Giang Tín dẫn người đi bắt hai người kia lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn không được gây ra động tĩnh lớn, miễn cho người khác hoài nghi, trong sơn trại chỉ có Giang Tín mới có thực lực này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cộng thêm Lý Khuê nữa, chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vẫn là Trương Dã dẫn đường như cũ, đến lúc đó còn phải để hắn xác nhận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Quãng đường qua lại cũng không ngắn, Chương Kính không ngồi chờ đợi như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Để ngày mai ngủ dậy rồi giải quyết không phải tốt hơn sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới mệnh lệnh của Chương Kính, Giang Tín và Lý Khuê trực tiếp dẫn theo mười người xuất phát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lúc ngủ say, Võ Tề mơ hồ nghe thấy có chút động tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn vừa mở mắt ra đã trông thấy một thanh đao đang đặt trên cổ mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thậm chí Võ Tề còn có thể cảm nhận được lưỡi đao lạnh lẽo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Từ lúc này cũng như vậy, vẻ mặt hoảng sợ nhìn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi là ai? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Võ Tề tỏ vẻ trấn định. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng nhúc nhích, đi với ta một chuyến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Giang Tín lạnh lùng nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chính là hai kẻ trước mắt hại mình không được ngủ ngon, cho nên tất nhiên Giang Tín không cho bọn họ sắc mặt tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Võ Tề bị áp giải đứng dậy khỏi giường, đúng lúc nhìn thấy Trương Dã đang trốn sau lưng Giang Tín. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Dã thấy Võ Tề nhìn về phía mình, thì xấu hổ nở nụ cười với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Võ Tề lạnh lùng nhìn Trương Dã không nói gì cả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không ngờ bản thân lại ngã ngựa bởi một gã sai vặt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng là không ngờ… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi sợ hãi, Thanh Tử hung dữ nhìn Trương Dã. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu tặc, ngươi chết không yên lành! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn còn chưa nói hết lời, sau lưng đã bị người ta đạp cho một cái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Phí lời làm gì, tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn một chút, nếu không, lát nữa lão tử sẽ thiến ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là giọng Lý Khuê. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hôm sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính tới địa lao từ sớm, đây là nơi Chương Kính cố ý sai người xâu dựng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Mở cửa! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cửa địa lao mở ra, bên trong tổng cộng chỉ có vài gian phòng, dù sao thời gian quá ngắn chỉ có thể tạm chấp nhận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Dã vẫn chưa rời khỏi chỗ này, hắn mệt mỏi nằm sấp lên bàn ngủ một lát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây chính là công lao của hắn, không thể để mất được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tử vẫn luôn nhục mạ Trương Dã, hai người bọn họ không ngờ lại lật thuyền như vậy, không hề phòng bị chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe thấy tiếng động, Trương Dã ngẩng đầu lên nhìn, thấy Chương Kính tới hắn vội vàng quỳ xuống hành lễ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Bái kiến trại chủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ừ, đứng lên đi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi nói xong, Chương Kính đi thẳng tới trước mặt hai người Võ Tề. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ đều bị trói trên cột, nhìn thấy Trương Dã hành lễ với người vừa tới, bọn họ biết ngay người trước mắt mới là chính chủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói không chừng, chuyện Lam Ngọc mất tích có liên quan với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi tên gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính nhìn Thanh Tử, bình thản hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tử nhìn Chương Kính một cái, thấy ánh mắt của Chương Kính, không hiểu tại sao trong lòng hắn có chút bối rối. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều hắn vẫn cố tỏ ra trấn định nói : ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi biết chúng ta là ai không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính vung tay lên, trực tiếp đánh rớt vài cái răng của Thanh Tử, Gằn lên từng chữ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Là ta đang hỏi ngươi, còn nữa, có phải người Hảo Hữu bang các ngươi đều thích nói nhiều như vậy không? Làm sao? Các ngươi rất lợi hại à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đồng tử trong mắt Võ Tề co lại, người trước mặt biết bọn họ là người của Hảo Hữu bang còn dám bắt bọn họ, chắc chắn có hiểu biết nhất định về bọn họ, xem ra còn không sợ tên tuổi Hảo Hữu bang chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa vừa rồi hắn nói "Các ngươi", xem ra Lam Ngọc mất tính đúng là có liên quan với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ta tên Võ Tề, hắn là Thanh Tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Võ Tề cực kỳ thức thời trả lời câu hỏi của Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn dáng vẻ này của Chương Kính, nếu không trả lời rõ ràng, đúng là có khả năng sẽ giết bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính hài lòng gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Mục đích của các ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đến đây, tìm kiếm tung tích Lam công tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Võ Tề cúi đầu xuống không dám tiếp tục mặt đối mặt với Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Võ ca, ngươi… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tử phun ra một ngụm máu tươi kêu lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dường như hắn không dám tin tưởng, nhanh như vậy Võ Tề đã khuất phục người trước mặt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏