Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Hai tên sơn tặc đang canh cửa có chút do dự. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Trụ Tử, Trụ Tử, lần này ngươi canh chừng giúp ta một lát nhé, ta lập tức quay về. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ta nhổ vào, Cẩu Đản, ngươi mơ đẹp lắm, dựa vào đâu người không trông coi ở chỗ này để ta đi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người bị giữ chặt không nể mặt đối phương chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Trụ Tử, mẹ nhà ngươi chứ, có phải ngươi đã quên chuyện lần trước khi đánh Thạch thôn, ai là người đã cản cho ngươi một đao rồi không? Ngươi có còn lương tâm không thế? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Đản thấy Trụ Tử không mắc mưu, lập tức bắt đầu đánh bài tình cảm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trụ Tử vỗ bộ ngực, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ta không có lương tâm? Cẩu Đản, ngươi mới là đồ không có lương tâm ấy, trước kia khi chúng ta giao thủ với đội kỵ mã, nếu không phải ta đẩy ngươi một cái, con mẹ nó ngươi đã biễn thành thịt nát từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn lại chỉ vào Cẩu Đản, nói tiếp : ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Còn nữa, mấy ngày trước, hai cân khoai lang nướng ta giấu giếm, có phải là ngươi ăn vụng của lão tử không? Ta còn chưa tính sổ với ngươi chuyện này đâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa nghe thấy thế, Cẩu Đản đã đẩy Trụ Tử một cái : ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Được được được, ngươi đi đi, nhưng mà lúc về ngươi phải kể rõ lại cho ta trại chủ đã đại phát thần uy thế nào đấy nhé. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ khi trông thấy Chương Kính điên cuồng đánh chết Thạch Tuấn, đám huynh đệ ban đầu còn sót lại đều bắt đầu sùng bái Chương Kính một cách mù quáng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho rằng Chương Kính là người bách chiến bách thắng, dù sao trong ấn tượng của bọn họ là như thế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hừ, vậy còn tạm được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trụ Tử vênh váo đắc ý hừ một tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ví dụ như vậy còn có vài nơi nữa, ai cũng muốn đi xem tỷ thí, nhưng mà không thể không có người phòng thủ, nếu không, bị Chương Kính trách tội, bọn họ không chịu đựng nổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Diễn võ trường, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính mặc một bộ đồ màu đen, ngày thường Chương Kính cũng thích mặc đồ màu xanh hoặc màu đen. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hôm nào hào hứng lên, Chương Kính mới mặc đồ trắng, nhìn giống công tử văn nhã. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Dương huynh, mời! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính ra hiệu mời Dương Chí ra tay trước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Nếu đã như vậy, lão ca ta không khách khí nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dương Chí cười ha ha, nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó trực tiếp ra tay, trong nháy mắt ngón tay tỏa ra ánh sáng xanh, có rất nhiều sợi gân xanh xuất hiện, bắt đầu đánh về phía Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ưng Trảo Công! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính mơ hồ nghe thấy một tiếng kêu rất lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dương Chí di chuyển rất nhanh, dưới chân mượn lực, thoáng cái đã đến bên người Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính thấy Dương Chí vừa ra chiêu đã không hề lưu tình, cũng biết mình không thể giấu nghề nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu không, bị người ta đến nhà đánh bại, sẽ mất hết mặt mũi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính không phải người quá chú trọng vấn đề thể diện, hắn chỉ để ý đến lợi ích thực tế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, không thể không quan tâm đến suy nghĩ của đám sơn tặc lâu la thủ hạ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Rống, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn sử dùng Hồi Long Chưởng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính không đón đỡ một chưởng kia của Dương Chí, mà lui về phía sau một bước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó vận dụng Hồi Long Chưởng muốn đánh vào người Dương Chí. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dương Chí thấy không công kích được đối phương, cũng không quá để ý, hắn không trông cậy vào việc có thể dùng một chiêu đánh bại Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù nói thế nào đối phương cũng là một cao thủ Nhị lưu, chắc chắn phải có chút thủ đoạn, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
“Oành!” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ưng Trảo Công và Hồi Long Chưởng giao nhau, lực trùng kích cường đại của Hồi Long Chưởng khiến tay Dương Chí có chút tê dại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hay lắm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dương Chí cảm thấy, một chiêu này của đối phương, chưởng pháp không hề kém Ưng Trảo Công của hắn chút nào, không ngờ ở nơi nhỏ bé vắng vẻ thế này còn có chưởng pháp mạnh như thế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng, chưởng pháp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ưng Trảo Công của Dương Chí cũng không phải võ công bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc dù tên gọi rất nát, nhưng môn võ công này lại không tầm thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nó chính là võ công thượng phẩm có thể lĩnh ngộ ra ý cảnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trước đây để đạt được môn võ công này, Dương Chí đã phải tốn rất nhiều sức lực, hơn nữa mới chỉ lấy được chưa đến nửa quyển. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nửa còn lại không biết sau này có cơ hội lấy được hay không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Tiếp nào, ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dương Chí cười lớn, liên tục thi triển song trảo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng "Ưng gáy" vang lên, Dương Chí trực tiếp vận dụng toàn lực, công kích về phía Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ưng Kích Trường Không! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tay hắn liên tục biến hóa, chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính không sợ hãi chút nào, cũng rống lên một tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Bộp! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một trảo của Dương Chí nắm vào thân cây, vốn dĩ một trảo này hắn định tóm lấy cánh tay của Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Chương Kính đã kịp thời trốn ra sau thân cây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cây đại thụ cứng rắn lập tức bị Dương Chí bóc ra một miếng, giống như đậu phụ vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính không cam lòng yếu thế, cũng đánh một chưởng vào thân cây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
“Oành!” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thân cây trực tiếp nổ tung, chưởng lực của Chương Kính không giảm đánh thẳng vào tay Dương Chí. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính cảm thấy giống như tay mình đánh vào sắt thép vậy, không ngờ Dương Chí này xương cốt cứng như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dương Chí bị chấn lùi lại phía sau mấy bước, ngực cảm thấy khó thở. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏