Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Trong đó mới thật sự là khu vực hỗn loạn, so sánh với Hắc Thủy thành, hai bên khác nhau như thiên đường với địa ngục vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắc Thủy thành cố ý tạo ra một nơi như thế, mới khiến người đến đây đều nguyện ý đến Hắc Thủy thành sinh sống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Như vậy Hắc Thủy thành mới có thể danh chính ngôn thuận vơ vét của cải. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không cần Trần Kim Hải tra hỏi, Dương Chí đã bắt đầu thuật lại những gì mình trông thấy ở Thanh Phong trại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Theo thuộc hạ thấy tên Chương Kính này là người có tâm cơ, thực lực của Thanh Phong trại, thuộc hạ cũng xem qua rồi. Dù sao cũng chỉ là thế lực mới thành lập, thực lực không cường đại lắm. Ngược lại là tên Chương Kính này, sau khi thuộc hạ giao thủ với hắn một phen, thì phát hiện ra thực lực Nhị lưu của người này không giống như vừa mới đột phá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dừng một chút, Dương Chí nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Thuộc hạ dùng toàn lực, cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Chương Kính, cũng không biết tên Chương Kính kia còn có hậu chiêu hay không. Có điều theo phán đoán của thuộc hạ, người này vẫn chưa dùng toàn lực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Hả? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Kim Hải có chút kinh ngạc, thực lực của tên Chương Kính này mạnh vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Xem ra tin tức tình báo đúng là không chính xác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khi Chương Kính và tên Trương Mặt Rỗ kia giao thủ, chỉ sợ cũng đánh chơi mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng không sử dụng toàn lực, nếu không với thực lực Nhị lưu của Chương Kính, chỉ một chiêu là có thể đánh chết gã rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Kim Hải không hề nghĩ đến chuyện, Chương Kính vừa đột phá, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì căn bản chuyện này không hợp lẽ thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tâm cơ của tên Chương Kính này đúng là cực sâu, vyaj mà khi ở Chân quốc có thể ẩn nhẫn vài năm không lộ ra như thế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng là một nhân tài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngược lại đối với Chương Kính, Trần Hải lại có chút cảm giác tiếc tài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tất nhiên, hắn không cho rằng thực lực của Chương Kính có thế uy hiếp được hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chẳng lẽ đối phương còn có thể là cao thủ Nhất lưu giấu tài sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Kim Hải không tin, cho nên hiện giờ hắn có chút muốn thu Chương Kính làm thủ hạ của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, Dương Chí giao hết một ngàn lượng bạc và năm mươi lượng vàng cho Trần Kim Hải. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là Chương Kính hối lộ thuộc hạ, thuộc hạ không dám giữ lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Chí thành khẩn nhìn về phía Trần Kim Hải quỳ một gối xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ai, Dương thống lĩnh làm gì vậy, mau đứng lên đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói xong Trần Kim Hải lập tức nâng Dương Chí dậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Chút vàng này nếu hắn đã tặng cho ngươi, tất nhiên là của ngươi, chỉ cần nộp phần này cho Hắc Thủy thành là được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói xong Trần Kim Hải chỉ thu lại số bạc trên mặt bàn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ta… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Chí còn muốn nói gì đó, nhưng mà đã bị Trần Kim Hải ngăn cản. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy… Thuộc hạ đa tạ thành chủ đã ban thưởng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Không, người ngươi phải đa tạ là tên Chương Kính kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Kim Hải cười ha ha, hồn nhiên không thèm để ý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Lần này Dương thống lĩnh mệt nhọc rồi, vẫn nên quay về nghỉ ngơi đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Thuộc hạ cáo từ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Chí cúi đầu ôm quyền hành lễ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn bóng dáng Dương Chí đã đi xa, sắc mặt hào sảng của Trần Kim Hải mới biến thành hờ hững. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Thú vị. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Kim Hải lẩm bẩm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đối với biểu hiện trung thành trước đây của Dương Chí, Trần Kim Hải không tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vài chục năm qua, có dạng người nào hắn chưa từng gặp qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Chí đột nhiên chạy tới gia nhập, trong lòng Trần Kim Hải không tín nhiệm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cộng thêm việc hắn thể hiện trung thành với Trần Kim Hải như thế, trong lòng Trần Kim Hải lại càng cảm thấy không thích hợp, nghĩ đối phương chắc chắn có mưu đồ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ra đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khi bóng dáng Dương Chí đã không thấy đâu nữa, Trần Kim Hải mới nhẹ nhàng nói một câu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một bóng người lóe lên sau tấm bình phong, chính là nam tử áo xám đi theo Dương Chí đến Thanh Phong trại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trước khi Dương Chí đến đây, nam tử áo xám đã đến nơi này trước một bước rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Lời hắn nói có gì không đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ý Trần Kim Hải là những lời Dương Chí vừa nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Không có. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam tử áo xám trả lời cực kỳ ngắn gọn, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Có điều, hắn vừa nói đã dùng toàn lực, theo thuộc hạ thấy, hắn vẫn còn giữ lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam tử áo xám nói sang chuyện khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Hắc Ưng, Dương Chí có điểm nào đáng nghi không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Kim Hải lại hỏi nam tử áo xám trước mặt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắc Ưng gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Có chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Nói! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Khi Dương Chí giao thủ với Chương Kính đã lộ ra chút sát khí, mặt dù cực kỳ yếu ớt, nhưng ta vẫn cảm nhận được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Cỗ sát khí này rất sâu, không giống như những gì Dương Chí nói mình đã từng trải qua là có thể có được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Chí đã từng nói rõ những chuyện hắn từng trải qua, hắn đã từng là thiếu tộc trưởng của một gia tộc nhỏ, sau đó phát sinh thù hận với đại đệ tử thủ tịch của Vân Kiếm Môn, phải lẩn trốn một khoảng thời gian, sau đó chạy tới Hắc Thủy thành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, trong đó Hắc Ưng đã phát hiện ra được một điểm đáng ngờ, chính là trong khoảng thời gian bị đuổi giết kia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏