Quỷ Giới Cầu Tiên: Ta Có Một Cây Thần Thông Thụ (Dịch)

Chương 17. Vết Thương Của Võ Giả, Huyện Binh Ghé Thăm (1)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Hơn nữa, thân là một võ giả, sức ăn của hắn vốn đã lớn, cũng may mắn là hắn có được Cổ Thụ Bằng Đồng trong người, có thể cung cấp năng lượng tu hành cho bản thân, bằng không chỉ riêng chuyện ăn uống thôi cũng đã kham không nổi.

Con trai tuổi ăn tuổi lớn có thể ăn đến sạch nhà sạch cửa, mà một đứa con trai tuổi ăn tuổi lớn lại còn luyện võ, thì càng có thể ăn đến mức khuynh gia bại sản.

Vì sao dân chúng nghèo khổ lại không thể luyện võ? Chẳng phải vì bí kíp khó tìm, cũng chẳng phải không có danh sư chỉ dạy là nguyên nhân chính, mấu chốt vẫn là không có tiền.

Cơm còn chẳng đủ ăn mà đòi luyện võ, thì chỉ có thể tự luyện cho đến chết mà thôi. Giống như khi phụ thân hắn còn tại thế, thu nhập của y quán kỳ thực cũng không hề thấp, nhưng chi tiêu lại lớn hơn bây giờ rất nhiều. Phần lớn thu nhập đó, đều bị Hứa Thiên Nguyên ăn hết, mà như vậy hắn cũng chỉ mới là một cửu phẩm.

Chạng vạng, Hứa Đạo dẫn Hứa Lộ từ y quán trở về, bắt đầu dùng bữa. Bữa cơm trên bàn ăn của Hứa gia lúc này đã trở nên thịnh soạn hơn đôi chút, có thịt muối, có trứng gà, món chính cũng đã đổi thành gạo lứt. Mặc dù so với gạo tinh thì còn kém xa, nhưng so với cơm cao lương thì đã hơn không chỉ một bậc.

Trải qua một thời gian tĩnh dưỡng, sắc mặt của Lưu Thị đã tốt lên rất nhiều, hai gò má của tiểu nha đầu Hứa Lộ cũng bắt đầu có da có thịt, mái tóc cũng trở nên mềm mại hơn nhiều, dần dần từ màu vàng chuyển sang đen.

Đây có lẽ là khoảng thời gian mà tiểu nha đầu được ăn ngon nhất từ khi sinh ra đến giờ, cho dù là trước kia khi Hứa Thiên Nguyên còn ở nhà, cũng không thể nào bữa nào cũng có thịt, bữa nào cũng có trứng gà.

Sau khi Hứa Thiên Nguyên mất tích, cuộc sống của họ ngược lại còn trở nên tốt hơn rất nhiều, nhưng Hứa Đạo cũng không hề trách cứ phụ thân. Dù sao thì Hứa Thiên Nguyên cũng không có được cơ duyên to lớn như hắn, mà muốn đảm bảo thực lực của bản thân không bị suy giảm, cũng chỉ có thể làm như vậy.

Hứa Đạo nhìn Hứa Lộ, đầu cúi gằm vào chiếc bát còn to hơn cả đầu của nàng, cố gắng và cơm.

Bộ y phục rõ ràng đã có chút cũ kỹ, hơn nữa còn có vẻ chật chội, trẻ con lúc nào cũng lớn rất nhanh. Tay áo còn bị mài đến thủng mấy lỗ, cũng may là A nương cần cù, thường xuyên giặt giũ. Cho dù có cũ nát một chút, nhưng vẫn trông sạch sẽ.

“A nương, ngày mai người đến tiệm vải mua ít vải về may cho Hứa Lộ và cho mình một bộ quần áo đi, còn ta thì không cần, quần áo của phụ thân sửa lại một chút là có thể mặc.” Hứa Đạo nói với Lưu Thị.

Lưu Thị chần chừ một lát, “Trong nhà ngày nào cũng mua lương thực, giờ lại đi mua vải, chi tiêu có phải là quá lớn rồi không?”

“Người không cần lo lắng, ta có tiền, công việc buôn bán đã đi vào quỹ đạo, sắm sửa được!”

“Được, ta thì thôi vậy, cũng không thiếu quần áo mặc, may cho nha đầu một bộ đi!”

Hứa Đạo nghe vậy cũng lười khuyên thêm, nói cho cùng A nương vẫn là đang lo lắng.

“Lương thực vẫn phải tiếp tục mua, nhân lúc giá lương thực bây giờ vẫn chưa quá cao, cố gắng mua nhiều một chút.”

“Ừm!”

“Thịt và trứng gà cũng vậy, đừng có tiếc, thế đạo ngày càng loạn lạc, có một thân thể khỏe mạnh, còn hơn bất cứ thứ gì.”

Ăn cơm xong, tắm rửa sạch sẽ, trở về phòng ngủ, Hứa Đạo lại một lần nữa tu hành Dưỡng Sinh Công, hôm nay vừa mới vận công, hắn liền cảm nhận được sự khác biệt.

Hứa Đạo tinh thần phấn chấn, hắn biết mình sắp đột phá. Tính toán thời gian, kể từ lần đột phá trước đã gần một tháng trôi qua.

Bản thân hắn vốn đã có nền tảng vững chắc, cộng thêm tốc độ tu hành ngày một nhanh hơn, bây giờ đột phá, cũng không có gì là lạ.

Hắn cảm nhận được khí huyết trong cơ thể mình trở nên vô cùng hoạt bát. Tốc độ vận chuyển Dưỡng Sinh Công cũng ngày một nhanh hơn. Những dòng khí huyết đó rời khỏi kinh mạch, bì mô của Hứa Đạo, bắt đầu điên cuồng kích thích nhục thân của hắn.

Võ đạo cửu phẩm, còn được gọi là Luyện Bì, khí huyết kình lực quán thông toàn thân, thông đạt đến bì mô, thì nhập cửu phẩm. Đợi sau khi tôi luyện xong bì mô, khí huyết kình lực chuyển sang tôi luyện cơ bắp, đó chính là Luyện Nhục, từ đó nhập vào bát phẩm.

Một tiếng “ầm” vang lên, Hứa Đạo chỉ cảm thấy khí huyết của bản thân chấn động mạnh một cái. Cả người phảng phất như bước vào một thế giới hoàn toàn mới, khí huyết kình lực, thuận theo tự nhiên từ bì mô, đâm thẳng vào cơ bắp toàn thân, toàn bộ quá trình, trơn tru vô cùng, không hề có một chút trở ngại. Nhưng hắn đã cảm nhận rõ ràng rằng mình đã đột phá, đã thành công bước vào cảnh giới bát phẩm.

Ngồi xếp bằng điều tức một lát, đợi cho khí huyết của bản thân trở lại bình ổn, lúc này hắn mới từ trên giường đứng dậy.

Cảm nhận thân thể, khí huyết lại tráng kiện hơn gấp mấy lần, hơn nữa hắn cảm thấy bây giờ mình dường như có một nguồn sức mạnh vô tận.