Tục Tiên

Chương 46. Cẩm Vân Tiên Thị!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Hắn đọc thật kỹ, càng xem càng kinh hồn táng đảm, thầm nghĩ: “Quả không hổ là tà pháp được cả thiên hạ công nhận.”

Theo pháp môn này, nếu muốn luyện ra linh mạch mới cần phải đào lấy nội đan Yêu tộc. Hơn nữa hỏa hậu của yêu đan chí ít cũng phải hơn trăm năm.

Lúc nhìn thấy đoạn này trong lòng hắn bỗng nhiên trào dâng phẫn hận.

Hắn thật sự có một viên yêu đan!

Phong Châu lần trước được Giang Ngưng Tuyết và Tạ Trảm Nhu tặng vừa hay là nội đan của một con chim én tinh đã khổ công tu luyện, có đạo hạnh chừng hai - ba trăm năm.

Nếu không phải viên đan này và các pháp bảo khác đều bị đệ tử Ngộ Tiên Tông đoạt mất, chẳng phải vừa hay hắn có thể dùng để tu luyện Thiên Yêu Dịch Mạch Pháp đấy ư?

Trần Càn Lục nghĩ tới cơ duyên như thế lại chỉ thiếu một viên yêu đan, trong lòng nóng như lửa đốt, thầm nghĩ: “Ta lấy đâu ra bản lĩnh đi đào nội đan của đại yêu mấy trăm năm đây?”

“Đám đệ tử Ngộ Tiên Tông kia thật đáng hận...”

“Thôi, thôi!”

“Ta hiện tại rơi vào tay ma tu, cũng không biết có thể sống được mấy ngày, còn so đo những chuyện này làm gì?”

“Thêm chút tu vi là có thể thoát khỏi tay đại tu sĩ Kim Đan hay sao?”

Trần Càn Lục ném Bạch Đế Luận Đạo Tập vào lại hộp ngọc, tiện tay để vào một góc, không nhìn tới nữa, chuẩn bị tinh thần tiếp tục tu luyện Thanh Đế Giáp Ất Quyết.

Lúc hắn tu luyện, Vọng Thiện vẫn dựng thẳng trên đầu. Tâm trạng Trần Càn Lục vốn đang cực độ ủ rũ, cũng lười quan tâm đến thanh phi đao Tiên gia này.

...

Bảy - tám ngày sau, Giang Ngưng Tuyết và Tạ Trảm Nhu đột nhiên cùng hiện thân, sắc mặt hai người đều kinh nghi bất định, cũng không quản Trần Càn Lục nữa, đều tự thúc giục độn quang bay lên không.

Các nàng nhận được truyền tin từ sư tôn, báo các nàng nhanh chóng tới tiếp ứng, nào dám trì hoãn thêm?

Trần Càn Lục cũng bị kinh động, hai nàng khống chế độn quang bay đi, hắn lập tức nhớ ra, người nọ bị nhốt mười ba ngày đêm trong Ngộ Tiên Tông, rốt cuộc thoát vây ra ngoài, chẳng lẽ chính là hôm nay?

“Vốn cho rằng lần này hẳn phải chết thật rồi, không ngờ còn có cơ hội xoay chuyển.”

“Ta phải nhanh chóng chạy trốn, thừa dịp trước khi các nàng trở về chạy được xa bao nhiêu hay bấy nhiêu.”

Trần Càn Lục vừa “tìm được đường sống từ trong chỗ chết”, cõi lòng mừng rỡ như điên, hắn vội vàng quay về động Liệt Quang, nhìn đống pháp bảo, linh thạch, linh dược, linh đan, linh tài, phù tiền, các loại vật phẩm hảo hạng chất đầy đất, chỉ hận pháp bảo trữ vật đều bị Vọng Thiện chém nát, không thể mang đi hết.

Trước tiên hắn mang theo chiếc hộp ngọc kia, lại chọn mười hai món pháp bảo có thể sử dụng để mang theo, cuối cùng mới nhặt thêm chừng hai mươi - ba mươi viên linh thạch và một bao phù tiền, nhịn đau không nhìn những thứ còn lại, vội vàng đi xuống núi Song Vân.

...

Phải biết rằng, cảnh nội Đại Càn vương triều có sáu đại tiên thị, nhưng hắn chắc chắn không thể trở về Tuy Dương tiên thị được.

Thanh Vân tiên thị ở ngay bên cạnh Ngộ Tiên Tông, hiện tại hắn cũng không dám gặp người của Ngộ Tiên Tông, chỉ sợ sẽ bị xem như ma tu mà giết.

Song Vân tiên thị nằm ngay bên cạnh núi Song Vân, lỡ như hai ma nữ kia trở về, chắc chắn sẽ tìm kiếm ở gần đó, chỉ sợ hắn lại rơi vào tay họ.

Trần Càn Lục cân nhắc giữa ba tiên thị còn lại, cuối cùng đã quyết định tới Cẩm Vân tiên thị gần núi Cẩm Vân.

Gần núi Cẩm Vân không có tông môn tu gia, ngược lại có một con đại yêu chiếm cứ đỉnh núi. Bởi vì có Ngộ Tiên Tông nên con đại yêu này cũng không dám làm ác. Nó chỉ tu tâm dưỡng tính, mời chào mấy chục con tiểu yêu cùng trải qua cuộc sống thường ngày mà thôi.

Yêu quái tu luyện cũng cần các loại tư lương tu đạo, vậy nên con đại yêu này bèn mở một tiên thị ngay dưới chân núi. Nó làm việc công bằng, lại có thể khống chế tiểu yêu thủ hạ, bởi thế Cẩm Vân tiên thị cũng coi như náo nhiệt, không chỉ có tu sĩ Nhân tộc lui tới mà còn có yêu quái thường xuyên qua lại.

Kiếp trước, lão sư tỷ đã dặn dò nhiều lần, bảo hắn không được tới Cẩm Vân tiên thị.

Yêu quái... nói gì thì nói cũng không phải con người, rất nhiều yêu quái tu luyện trăm năm vẫn không thay đổi bản tính, thỉnh thoảng còn có thể phát cuồng, hoặc thèm một miếng thịt người.

Dù phần lớn thời gian Cẩm Vân tiên thị vẫn coi như yên ổn nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ có tin đồn tu gia đột nhiên mất tích.

Nếu là lúc bình thường, Trần Càn Lục quyết không dám tới đó, nhưng giờ hắn không có lựa chọn nào khác.

Hơn nữa hắn cũng ôm một tia hi vọng, nếu nói trong lục đại tiên thị nơi nào có bán yêu đan, tất nhiên Cẩm Vân tiên thị có nhiều cơ hội nhất.

Nếu có thể thu được một viên yêu đan, hắn có thể tu luyện Thiên Yêu Dịch Mạch Pháp, luyện ra linh mạch mới cho mình, sau đó đi xa hơn trên con đường tu luyện.