Tục Tiên

Chương 48. Gặp Được Người Quen!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Trần Càn Lục thu dọn qua loa, lại thả Hắc Lư phù, định tiếp tục lên đường, vừa rồi bởi vì chân khí võ gia trong cơ thể hắn nảy mầm, Đại Thừa Vạn Hoa Quyền dường như muốn đột phá nên mới dừng lại một lát, hiện giờ Đại Thừa Vạn Hoa Quyền Kinh quả nhiên đã đột phá tới tầng năm, đương nhiên sẽ không trì hoãn thêm nữa.

Hắn ngồi trên lưng Hắc Lư phù, vận chuyển Thanh Đế Giáp Ất chân khí một hồi, đợi đến khi mở mắt ra đã thấy cách đó không xa có một cái thôn trang, trong lòng thầm nghĩ: “Một đường đi cả ngày lẫn đêm không nghỉ, cố chống đỡ đến tận đây, thân thể đã sắp không chịu nổi, chi bằng tạm thời tu dưỡng một đêm, đợi khôi phục tinh thần rồi lại tiếp tục lên đường.”

“Đã trốn tới tận đây, nếu Ngộ Tiên Tông và hai ma nữ kia muốn đuổi theo thì đã đuổi từ lâu rồi, nếu không đuổi theo thì cũng không cần tự mình dọa mình mãi như vậy.”

Trần Càn Lục vào thôn, thấy thôn này rất yên bình, biểu thị một mảnh an cư lạc nghiệp. Hắn nhanh chóng tìm một gia đình hiền lành, mua ít đồ ăn, cũng nhân tiện xin ngủ lại một đêm.

Người nhà này quả thật nhiệt tình, đã đưa hắn đến một gian phòng.

Cuối cùng cũng có thể ngủ một giấc, Trần Càn Lục vừa nằm lên giường đã ngủ thiếp đi.

Sau khi hắn ngủ, thứ giấu trong tay áo buông ra, Vọng Thiện đao bay lên, xoay một vòng trên đỉnh đầu, dường như ghét bỏ Trần Càn Lục nằm trên giường nên đỉnh đầu không đủ cao, nó bèn dừng lại trên trán hắn, vẫn dựng đứng như cũ.

Trần Càn Lục tỉnh lại sau giấc ngủ, chỉ cảm thấy tinh thần sung túc, đưa tay bắt lấy Vọng Thiện đao trên trán, vẫn giấu nó vào trong ống tay áo như cũ, để lại một ít tiền tài rồi đi không lời từ giã.

Ra khỏi thôn, lại thả Hắc Lư phù ra, lần này hắn không dừng lại quá lâu, đã một hơi chạy thẳng đến Cẩm Vân tiên thị.

Cẩm Vân tiên thị khác với Tuy Dương tiên thị, xưa nay không cấm người phàm tục lui tới, dù ẩn mình trong núi sâu nhưng vẫn sẽ có người hái thuốc, tiều phu, thậm chí cả người cố ý cầu tiên vấn đạo tìm đường xâm nhập vào.

Mà chưa hết, nghe đâu còn có gia đình nắm giữ tin tức được lưu truyền nhiều đời, biết nơi này có tiên thị nên chuyên môn chạy tới làm ăn với tu gia.

Lần đầu tiên Trần Càn Lục đến Cẩm Vân tiên thị, chỉ cảm thấy nơi này khác hẳn với Song Vân tiên thị và Tuy Dương tiên thị, ấn tượng đầu tiên chính là nó náo nhiệt hơn hai cái tiên thị kia gấp mười lần.

Hơn phân nửa những người ở trong tiên thị này đều là người phàm tục, hơn phân nửa còn lại đều là yêu quái có lông mọc sừng, còn chưa hóa hình, số rất ít mới là tu gia Nhân tộc.

Phải biết rằng, yêu quái phải tu luyện đến Luyện Khí tầng tám là cảnh giới Luyện Khí Hóa Hình mới có thể dựa vào một viên yêu đan thoát khỏi yêu hình, hóa thân người, trước đó tuy có thể tu luyện ra một ít thần dị nhưng vẫn không thoát khỏi hình thái cầm thú như cũ.

Kiếp trước tu vi của Trần Càn Lục thấp nên không dám đến Cẩm Vân tiên thị, tuy đã gặp qua vài con yêu quái nhưng đúng là chưa bao giờ nhìn thấy nhiều yêu quái như vậy.

Chỉ thấy trong tiên thị, lợn rừng gánh hàng, mèo già đội mũ trắng, rắn dài uốn lượn trườn đi, mãnh hổ mặc quần áo, hồ điệp lớn như cối xay nhẹ nhàng bay lượn, dụng cụ thành tinh đi ngang đi dọc, hệt như lạc vào Sư Đà quốc trong Tây Du Ký.

Chỉ là Sư Đà quốc chính là ác địa, người trong nước đều bị yêu quái ăn thịt, còn Cẩm Vân tiên thị lại là người yêu lẫn lộn, nhìn qua có vẻ cũng không phát sinh xung đột gì, thậm chí còn có chút hòa hợp vui vẻ.

Trong lòng Trần Càn Lục rất kinh hãi, gan mật run rẩy, chân tay lẩy bẩy, phải niết mấy miếng phù lục mới hơi buông lỏng đôi chút, đang muốn lấy can đảm đi dạo một vòng đã bị người ta vỗ vào đầu vai một cái, sau đó nghe được một giọng nói quen thuộc, đầy kinh ngạc kêu lên: “Tiểu đạo sĩ, sao ngươi lại tới nơi này?”

Trần Càn Lục cũng cực kỳ kinh ngạc khi nhìn thấy một thiếu nữ mắt ngọc mày người, cười nói thản nhiên. Nàng này chính là “người quen cũ” của hắn, hắn vội vàng kêu lên: “Hồ Tam thái nãi, sao ngươi lại tới bên này mua đồ?”

Thiếu nữ không nhịn được cười khúc khích, nói: “Đừng có gọi bậy!”

“Cũng không được gọi Tiểu Hồ Tiên.”

Thiếu nữ vẫn luôn tưởng nhầm Trần Càn Lục là đồ đệ của Linh Môn đạo nhân, dù sao lúc trước bọn họ cũng gặp nhau ở nhà họ Trần, mà toàn bộ Trần gia thôn cũng chỉ có Linh Môn là nắm giữ một chút tu vi. Tu gia không phải là khoai lang, có thể tùy tiện đào ra mấy cái ngoài ruộng, chắc chắn phải có lai lịch. Bởi vậy khi gặp được hắn ở đây, nàng cũng rất kinh ngạc, trong lòng thầm nghĩ: “Linh Môn phái đồ đệ đi xa như vậy, rốt cuộc là muốn mua thứ gì? Lần trước cũng quên không hỏi hắn một tiếng.”

“Thôi, chuyện của Hạc Sơn Phái không liên quan gì đến ta.”

Trần Càn Lục biết thiếu nữ bất phàm, không dám mạo phạm, bèn nói: “Ta muốn mua chút nội đan.”

Thiếu nữ hơi kinh ngạc, thầm nghĩ: “Muốn mua nội đan? Chút tu vi ấy của Linh Môn cũng không dùng được thứ này mà. Đúng rồi, chắc chắn là Hạc Sơn Phái có vị trưởng lão nào đó cần vật này để tế luyện pháp bảo.”