Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
- Ta không chắc thư tố cáo có hiệu quả hay không nên đã không viết chi tiết.
Hắn lo rằng Hoàng Thiên Các cũng nằm dưới sự khống chế của Huyết Thiên Đao Ma.
- Nhưng ta không ngờ Kiếm công tử lại đến đây điều tra.
- Khi nghe tin ta đến, ngươi cảm thấy thế nào?
- Xin thứ lỗi, nhưng ta đã nghĩ mình tiêu đời rồi.
Hắn quay sang nhìn Từ Đại Long.
- Dạo này người trẻ chuộng sự thẳng thắn nhỉ?
- Công tử còn trẻ hơn chúng ta mà.
- À, đúng rồi nhỉ.
Cười khẩy một tiếng, Kiếm Thiên Phong hỏi Trương Hổ.
- Rốt cuộc ở đây đã xảy ra chuyện gì?
- Ma Quân Chủ đang lợi dụng Ma Quân cho mục đích cá nhân.
- Thế nào?
Câu chuyện mà Trương Hổ kể còn nghiêm trọng hơn hắn tưởng.
- Hắn nhận tiền rồi phái thuộc hạ đi làm sát thủ.
- Cái gì?
Ngay cả Kiếm Thiên Phong dù đã trải qua biết bao sóng gió, cũng phải giật mình. Hắn cứ nghĩ Ma Quân Chủ chỉ nhận hối lộ từ các môn phái địa phương thôi chứ. Chuyện không thể nào ngờ tới lại đang xảy ra.
Với võ công của đám Ma Quân, giá thuê chúng chắc chắn không hề rẻ. Gã ta hẳn đã kiếm được bộn tiền.
Từ Đại Long kinh ngạc hỏi.
- Làm sao có thể như vậy được?
- Hắn lợi dụng thời gian nghỉ phép, hoặc lấy cớ huấn luyện đặc biệt để điều động người.
- Nhưng vẫn không hợp lý.
Khác với Từ Đại Long, Thiên Phong đã hiểu ra vấn đề.
- Toàn bộ Nhất Đội đều tham gia.
- Sao ngươi biết?
Trương Hổ ngạc nhiên khi Kiếm Thiên Phong đoán trúng phóc.
- Bọn chúng là những kẻ đầu tiên ngăn cản ta. Chúng cũng là những kẻ chửi rủa nhiều nhất khi thấy quạ chết. Và khi có chuyện, chúng hành động rất ăn ý. Như hắn đã nói, nhìn một biết mười, chỉ cần nhìn Nhất Đội trưởng là đủ hiểu. Vậy ngươi biết chuyện này bằng cách nào?
- Trong vụ điều tra trước, đặc phái viên và người thuộc hạ bị giết rồi tự sát chính là bạn ta. Chính hắn là người đã gửi thư tố cáo.
- Không phải tự sát, mà là bị giết.
- Phải. Vài ngày trước khi chết, hắn đã nói cho ta biết chuyện gửi thư tố cáo.
Trong kiếp trước, hắn không hề biết chuyện này. Hắn chỉ biết Trương Hổ bị giết. Vậy nghĩa là vụ việc đã bị ém nhẹm.
- Hai người thân nhau lắm?
- Chúng ta cùng vào bản giáo, thân thiết như huynh đệ.
- Vậy sao khi đó ngươi không nói ra?
- Sau khi giết bạn ta và đặc phái viên, bọn chúng đã kiểm soát nội bộ rất nghiêm ngặt. Ta gần như không thở nổi.
- Ai là kẻ giết người?
- Ta nghĩ là Ma Quân Chủ ra lệnh, còn Nhất Đội trưởng Cao Đảng trực tiếp ra tay.
Nếu lời Trương Hổ là sự thật, thì đây là vụ án tham ô, lạm dụng quyền lực, giết người nghiêm trọng nhất lịch sử Thần Giáo, với sự tham gia của Ma Quân Chủ và toàn bộ Ma Quân Nhất Đội.
Liệu phụ thân và Tư Mã Minh có biết chuyện này không?
Họ chắc chắn đã đoán được phần nào. Chính vì vậy mới phái Thiên Phong đến đây.
Họ muốn thử xem hắn có đủ khả năng đối đầu với Ma Quân Chủ và giải quyết vụ việc này hay không. Dù biết hắn có thể mất mạng… nghĩ kỹ lại thì đúng là quá đáng thật.
‘Phụ thân à, chuyện mãnh thú đẩy con xuống vực để rèn luyện là không có thật đâu. Khi con rơi xuống, chúng sẽ lao xuống, ngoạm con lên đấy!’
Kiếm Thiên Phong nhìn Trương Hổ, nói.
- Ngươi có một bằng hữu tốt.
- Hắn là người tốt. Nếu ta là người tốt, ta đã lên tiếng ngay khi hắn chết.
- Đó mới là hành động ngu xuẩn.
Không phải Ma Quân nào cũng là kẻ xấu.
Từ Đại Long cũng xúc động. Đặc phái viên bị giết trong vụ án trước là vị tiền bối mà hắn kính trọng.
Cả hai đều mất đi người thân thiết trong vụ án đó, nỗi đau đồng cảm khiến họ xích lại gần nhau hơn.
Nhìn hai người bọn họ nhìn hắn thấy hy vọng le lói cho ‘Ma Đạo đã mất’. Thiên Ma Thần Giáo mà hắn mong muốn là nơi những người như họ nắm giữ trọng trách.
- Cảm ơn ngươi đã dũng cảm nói ra sự thật.
- Sau khi thấy công tử có thể nhìn thấu mọi chuyện ngay lập tức, ta đã quyết định tin tưởng công tử.
- Ngươi đã chọn đúng. À, nếu ta điều tra sổ sách của ngươi thì có vấn đề gì không?
- Không. Dù có lật tung lên cũng không tìm thấy gì đâu.
- Ai cũng có bụi bẩn cả. Cái mà ngươi cho là sạch sẽ, ta cũng có thể biến nó thành bụi bẩn. Nhưng yên tâm, ta sẽ không làm vậy.
Kiếm Thiên Phong mở cửa bước ra. Đám thuộc hạ Tam Đội đang đứng đợi ở đằng xa.
- Trương Đội trưởng đã đồng ý giao nộp toàn bộ sổ sách thay cho các ngươi. Vậy nên các ngươi có thể về.
Trương Hổ lớn tiếng phụ họa, diễn theo kịch bản của hắn.
- Chúng ta sẽ chờ xem! Nếu bọn ta vô tội, chuyện này sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu!
Ánh mắt hắn ánh lên vẻ biết ơn. Cao Đảng đã giúp hắn bảo vệ thuộc hạ, khiến chúng càng thêm tin tưởng hắn. Trương Hổ của kiếp trước đã chết, nhưng Trương Hổ của kiếp này sẽ sống.
Cứu những người không nên chết, đó là mục đích Thiên Phong trọng sinh.
Đóng cửa lại, Từ Đại Long nói với hắn.
- Công tử khác xa so với những gì ta nghe được.
- Ngươi nghe được gì?
- Chỉ là ...
- Cứ nói thẳng ra. Đó là lời đồn, không phải suy nghĩ của ngươi.
- Có người nói công tử không phù hợp với ngôi vị Thiên Ma. Xin lỗi.
- Không sao. Biết đâu đó lại là lời khen.
- Hả?
- Phù hợp với Thiên Ma là lời khen? Ta không nghĩ vậy. Ta cho rằng dùng bạo lực để cai trị Thần Giáo là tư tưởng lỗi thời. Đã đến lúc Thần Giáo phải thay đổi rồi.
Khi hắn nhắc đến sự thay đổi, ánh mắt Từ Đại Long lóe lên. Nhưng ngay sau đó, hắn lại nói với giọng điệu chán nản.
- Thay đổi không dễ dàng như vậy đâu.
- Đúng vậy, không dễ dàng chút nào.
- Nếu trở thành Thiên Ma, công tử sẽ cố gắng thay đổi Thần Giáo sao?
Đương nhiên rồi.
Nếu không thay đổi, gia tộc hắn sẽ bị diệt môn, Thần Giáo sẽ bị tiêu diệt.
Nhưng hắn không nói ra suy nghĩ thật sự, mà nói.
- Thực ra, ta không muốn làm Thiên Ma, ta chỉ muốn chu du giang hồ thôi.
Nói vậy cũng không hẳn là nói dối. Sau khi giết chết Hoả Ma Kỵ, hắn sẽ chu du thiên hạ, tự do tự tại.
- Mọi người đều muốn tranh giành ngôi vị Thiên Ma, vậy mà...
- Ngươi đang nói ta là đồ sướng quá hóa điên rồ đấy à?
- Ta không phủ nhận.
- Đó là vì ngươi là kẻ tham vọng quyền lực.
- Ta sao?
Trước ánh mắt ngỡ ngàng của Từ Đại Long, hắn hỏi.
- Ngươi có thấy hạnh phúc khi giúp đỡ người khác không?
- …Không.
- Ngươi có thấy hạnh phúc khi được thăng chức không?
- … Có.
Từ Đại Long thở dài, tự trách mình.
- Hóa ra ta là kẻ tham vọng quyền lực thật.
- Mỗi người có một cách tìm kiếm hạnh phúc khác nhau. Có người thích tiền tài, quyền lực. Có người thích cuộc sống yên bình. Cũng có người thích hành hiệp trượng nghĩa.
- Hành hiệp trượng nghĩa để tìm kiếm hạnh phúc, liệu có khả thi không?
- Ngươi thấy giả tạo?
- Vâng.
Kiếp trước, Thiên Phong đã từng gặp một người như vậy. Hắn quá ích kỷ, nên đã dùng hành hiệp trượng nghĩa để che giấu bản chất thật của hắn. Cuối cùng, hắn tự lừa dối bản thân. Hắn không phải người tốt, nhưng hắn luôn tin rằng hắn đang đi trên con đường chính nghĩa.
Gặp những người như vậy, Thiên Phong thấy khó chịu hơn cả những kẻ thẳng thắn thể hiện tham vọng của chúng, nhưng hắn không trách chúng được. Đó cũng chỉ là một cách sống mà thôi.
- Trên giang hồ này có rất nhiều người thật sự hành hiệp trượng nghĩa. Họ là những bậc vĩ nhân mà những kẻ tầm thường như chúng ta không thể nào hiểu được.
Từ Đại Long nhìn hắn một lúc, rồi thở dài.
- Ta chỉ là kẻ tham vọng quyền lực, nên … ta không hiểu.
Hắn mỉm cười nhìn Từ Đại Long. Dù trong mắt người khác hắn có ra sao, nhưng trong mắt hắn, Từ Đại Long thật ngây thơ đáng yêu.
- Thôi đừng tự trách mình nữa. Mau đi điều tra sổ sách của Trương Hổ đi. Nhớ là điều tra vừa phải thôi. Và gọi thêm người của Hoàng Thiên Các đến đây. Phải tạo ra không khí điều tra quy mô lớn.
- Vâng.
Hắn đứng bên cửa sổ, nhìn ra ngoài. Ma Quân Chủ đang đứng bên cửa sổ tòa nhà đối diện, nhìn về phía này. Ánh mắt chúng ta chạm nhau, nhưng hắn giả vờ như không thấy.
Hắn không nhìn Ma Quân Chủ, kẻ tầm thường đó, mà đang nhìn về Thiên Ma Điện ở phía xa.
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]