Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Dịch)

Chương 76. Tuyết Trung Hãn Đao Hành 76

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Khương Nê lạnh mặt không nói, đưa ra hai ngón tay thon nhỏ như búp hành, chậm rãi gỡ đi bụi đất dính trên mái tóc ba ngàn sợi.

Từ Phượng Niên vào rừng hái ít dược thảo, ném trước nhà, nói: "Ngươi ở đây, ta đi nơi khác."

Khương Nê không chút động lòng, như Bồ Tát bằng đất không hề nhúc nhích, vẫn nghiêng đầu không thèm nhìn Thế tử điện hạ, tỉ mỉ dọn dẹp "chiến trường". Đống dược thảo lớn kia, nàng tuyệt đối sẽ không chạm vào.

Từ Phượng Niên cầm dạ minh châu và bút lông cứng làm từ lông thỏ hoang đến động Huyền Tiên. Hắn khoét một cái lỗ trên vách đá, khảm dạ minh châu vào, tức thì trong động sáng trưng. Hai tay rỉ máu thấm qua lớp vải của Từ Phượng Niên lại tiếp tục vung đao, chỉ không dám tùy tiện dùng thác nước để luyện đao.

Đến đêm khuya, đã kiệt sức, hắn ngồi dưới chân vách đá cách thác nước xa nhất, khoanh chân ngủ, đao không rời tay.

Sáng sớm, hắn đúng giờ tỉnh giấc. Từ Phượng Niên vừa mở mắt đã thấy Hồng Tẩy Tượng đang ngồi xổm trước thác nước, vốc nước rửa mặt. Từ Phượng Niên đối với gã này trước nay luôn là mắt không thấy lòng không phiền, bèn đứng dậy luyện bổ, đâm ở bãi đất trống.

Lúc hắn đang cứng nhắc luyện đao thì gã chăn trâu cưỡi trâu mười mấy năm trên núi lại đang đứng trước vách đá nghiên cứu viên Trọng Cức Bích vô giá đó. Viên ngọc tròn trịa ở nơi sáng sủa thì toàn thân xanh biếc long lanh, đến đêm tối lại trong vắt như trăng rằm. Viên trước mắt Hồng Tẩy Tượng không nổi trội về kích thước, mà chỉ đặc sắc ở màu sắc rực rỡ.

Nói đến viên dạ minh châu lớn nhất thế gian, vẫn còn trong hoàng cung, cần bốn vị mỹ nữ tuổi đôi tám vòng tay mới ôm hết, được đặt trong thư phòng của Tùy Châu công chúa. Vị nữ nhi được Hoàng đế bệ hạ yêu thương nhất sở dĩ có tên Tùy Châu công chúa, chính là vì khi nàng chào đời, Tùy quốc đã tiến cống viên dạ minh châu khổng lồ được đào lên từ chân núi Thái Sơn này.

Từ Phượng Niên dường như vốn có cơ hội sở hữu hai viên "Tùy châu”, chỉ cần hắn chịu vào kinh làm phò mã.

Món ngon béo bở này có phỏng tay hay không, Từ Phượng Niên không có cơ hội biết được, trong vương phủ Bắc Lương không thể xảy ra loại sơ suất cấp thấp này, bởi vì nha hoàn ở Ngô Đồng uyển ai nấy đều có tâm tư dịu dàng. Nhưng củ khoai lang nướng kia thì chắc chắn là phỏng miệng, phỏng tay, phỏng cả tim, thế tử điện hạ xác định rõ hơn bất cứ ai.

Trong động ẩm ướt nồng nặc, Từ Phượng Niên lại toát ra một thân mồ hôi nóng. Hai thứ giao hòa với nhau rất hại thân thể, hắn không dám ở lại lâu.

Vác Tú Đông đao lên vai, hắn cầm lấy một cây bút Liêu vĩ nổi danh Quan Đông. Đây là loại bút lông thỏ tím cứng có chất lượng tốt nhất, lông thỏ vốn là loại lông cứng, ở Bắc địa lại càng thêm cứng cáp, mà thỏ tím Quan Đông chính là loại bút lông cứng số một không ai sánh bằng. Loại bút này thích hợp nhất để viết những chữ mạnh mẽ, vuông vức, ngòi bút nhọn như dùi, sắc như dao. Bút đao bút đao, đây mới quả thật là đao trong bút.

Từ nhỏ luyện chữ, Từ Phượng Niên đã bị Lý Nghĩa Sơn yêu cầu chỉ được dùng bút lông cứng, tuyệt đối không được chạm vào bút lông dê mềm mại không có mũi nhọn. Loại chữ mềm oặt như không có xương đó trước nay luôn bị đệ nhất nhã sĩ của vương phủ khinh bỉ. Nhưng Từ Phượng Niên biết sớm muộn gì cũng có ngày phải viết chữ đại khải trên hoành phi, đến lúc đó vẫn phải cầm bút lông mềm.

Từ Phượng Niên tuy bị mắng là bao cỏ chỉ được cái mã bên ngoài, làm nhiều chuyện như hàn sĩ bỏ tiền lớn ra mua thơ từ ca phú, nhưng cầm kỳ thư họa, trà rượu, thứ gì cũng biết, chỉ là chưa chắc đã tinh thông mà thôi.

Luyện đao là việc tốn sức, luyện chữ là việc cần sức nhỏ, đặc biệt là sau khi luyện đao lại luyện chữ thì càng thêm gian nan.

Từ Phượng Niên dùng bút Liêu vĩ Quan Đông chấm nước viết khẩu quyết 《 Sát Kình Kiếm 》 lên phiến đá xanh. Chữ do tâm sinh, những dòng hành thư trên mặt đất hiện lên đằng đằng sát khí.

Hồng Tẩy Tượng ngồi xổm một bên quan sát, tấm tắc khen lạ:

"Chữ đẹp, chữ đẹp. So với chữ như giun bò của đại sư huynh thì hơn gấp trăm lần. Hắn thư từ qua lại với sư đệ xuống núi hoặc người ngoài núi đều phải tìm ta viết thay."

Từ Phượng Niên coi lời khen của gã này như gió thoảng bên tai. Trước khi lên núi luyện đao tuy vất vả, nhưng không đến mức gian khổ tới nỗi làm bong tróc hết lớp chai sạn đã mài giũa suốt ba năm du ngoạn.

Bây giờ mỗi ngày tay đều đẫm máu tươi, lúc không luyện đao, Từ Phượng Niên lại vác Tú Đông lên vai đi lang thang. Vai vác Tú Đông, trông thì có vẻ thơ tình họa ý, nhưng trong lòng Từ Phượng Niên đều là sát ý ngập tràn.