Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Quý An tĩnh lặng chờ đợi câu trả lời của lão Hoàng, hắn không chắc đối phương sẽ hào phóng giúp đỡ, nhưng ít nhất cũng có sáu bảy phần tự tin.
Kiếp trước hắn có nhiều cơ hội giao tiếp với người khác, tự nhận mình cũng hiểu rõ lòng người, đa số mọi người đều muốn giúp đỡ một người có tiền đồ.
Hiện tại, hình tượng thiên tài pháp thuật của hắn đã được xây dựng thành, đó là lý do hắn có sáu bảy phần tự tin.
Nhưng vì thời gian hai người ở chung quá ngắn, không có cơ hội để lại ấn tượng tri ân đồ báo, ắt sẽ khiến đối phương có phần hơi e ngại.
Nói đi nói lại, việc cho vay hay không là tùy ở đối phương, còn việc mở miệng hay không là chuyện của hắn.
Lão Hoàng không phải mục tiêu chính của hắn, hắn muốn mở lời với ba chủ nợ Triệu Mộng Dao, Trương Viễn Sơn, Sở Hà, nói bóng gió với họ rằng nếu cho hắn mượn thêm linh thạch, phúc báo sau này sẽ không ít.
Không chỉ ba người này, tất cả tu sĩ Thanh Tùng Đạo Viện cùng một đợt với hắn tiến vào tông môn, đều là 'khách hàng tiềm năng' của hắn.
Nếu không mượn đủ linh thạch từ Triệu Mộng Dao và những người khác, hắn chuẩn bị hạ mình, chạy vạy khắp những người quen biết.
Một khối linh thạch không có, vậy thì giảm xuống, mượn năm mươi linh tinh chắc được chứ?
Nếu vẫn không chịu, thì một hai chục cũng được, thiên tài pháp thuật đáng giá mà, phải không?!
Mình không có tài nguyên khó tu luyện, vậy thì kêu gọi đầu tư để tu tiên!
Nghĩ mà xem, nếu mình rủng rỉnh linh tinh, có sư huynh đệ triển vọng đến mượn, mình cũng đồng ý thôi.
Bị từ chối rồi hạ yêu cầu xuống sẽ dễ thành công hơn, cái này có số liệu chứng minh cả đấy, kiếp trước mình làm bảo hiểm không phải là vô ích đâu.
"Sư đệ có chí tiến thủ như vậy, làm sư huynh sao có thể không giúp!"
Lão Hoàng đảo mắt lia lịa, gật đầu ngay tắp lự, giọng đầy khí phách.
Nói xong, lão lấy từ trong ngực ra một túi trữ vật, cẩn thận lấy ra một khối linh thạch, lau lau bằng đạo bào rồi đưa.
"Ơn giúp đỡ của sư huynh, sư đệ ta xin khắc cốt ghi tâm!"
Mở hàng may mắn!
Chốt được với lão Hoàng, Quý An vui vẻ vuốt ve linh thạch, lòng tràn đầy thỏa mãn.
"Linh thạch không cần trả gấp đâu, một năm này rất quan trọng với đệ đấy, tranh thủ lúc không phải nộp thuế cho tông môn, kiếm thêm nhiều linh tinh mới là thành công."
Lão Hoàng ngập ngừng, rồi chậm rãi nói:
"Đến vụ thu hoạch linh mễ này, Tiểu An nếu còn cần linh thạch cứ mở lời."
“Với sự giúp đỡ của ta, Phi Hổ chắc chắn sẽ vào được tông môn sau kỳ thi ba năm nữa. Ta ở lại sơn môn không còn bao lâu, có thể để lại chút nhân tình cho đứa cháu này cũng tốt.” -Lão Hoàng nghĩ thầm trong lòng.
Quý An vội chắp tay: "Đa tạ sư huynh."
Hắn hiểu ý đối phương. Sau ba tháng, nếu hắn còn có tiến bộ, đối phương ắt sẽ còn đầu tư thêm!
Không biết có phải khách sáo không, nhưng sư đệ đây chất phác, tin là thật a.
Lão Hoàng là đệ tử Luyện Khí tầng bảy, bỏ tu luyện để kiếm linh thạch, chắc có của ăn của để.
Hắn nhớ lão nói cháu của lão mới vào đạo viện, chắc chưa cần mua Khai Mạch Đan trong một năm rưỡi tới.
Nếu mình thể hiện tiềm năng cao hơn, chắc chắn sẽ vay được nhiều hơn.
Cứ chờ xem!
Lão Hoàng "hắc hắc" cười, rồi nói:
"Đan dược do tông môn luyện chế cung không đủ cầu, không có quan hệ rất khó mà mua được. Nếu Tiểu An ca muốn mua đan dược, có thể đến khu chợ Bích Thủy hồ tìm sư huynh Ngụy Tùng Niên, nếu không có gì đặc biệt, chiều nào hắn cũng có mặt ở đó.”
“Hắn quan hệ rộng, thường có thể lấy được Hoàng Nha Đan chính phẩm. Nếu sư đệ muốn nhanh chóng tăng lên tu vi, tuyệt đối đừng ham rẻ mua đan dược kém chất lượng, nếu không muốn trừ khử đan độc sẽ tốn thêm thời gian."
Luyện đan sư khi thành đan luôn luyện ra vài viên đan dược không đạt tiêu chuẩn, loại đan dược này dược hiệu thấp, độc tính cao, gọi là đan dược kém chất lượng.
Quý An trong lòng tự có tính toán, nhưng lời dạy bảo của lão Hoàng khiến hắn cảm thấy ấm lòng, lại chắp tay:
"Đa tạ sư huynh chỉ điểm."
Ráng chiều tựa những lớp vảy cá xếp ngay ngắn, san sát nhau trên bầu trời.
Mặt Bích Thủy hồ gợn sóng lăn tăn, nhuộm một màu cam rực rỡ.
Cảnh sắc trời nước hòa làm một, khiến người ngắm nhìn mà ngỡ ngàng.
Trên mặt hồ, Phù Điểu qua lại không ngớt, cũng có những Phù Khí tạo hình đám mây trắng càng thêm vẻ thoát tục.
Thỉnh thoảng, tiếng hạc tiên vang vọng, ấy là con cháu thế gia cưỡi ngự thú bay ngang.
Hạc tiên lướt nhanh, làm Phù Điểu gần đó chao đảo, kéo theo những tiếng kêu khe khẽ, rồi tan vào tiếng cười ha hả.
Quý An bước chân nặng nề, há miệng thở dốc, tiến vào một khu chợ sầm uất.
Cuối cùng, hắn cũng tìm được một góc khuất, tựa lưng vào tường ngồi xuống, nắm chặt tay, khẽ lẩm bẩm:
"Đợi ta có linh thạch, nhất định phải mua một con Phù Điểu."
Nghỉ ngơi chốc lát, theo lời lão Hoàng kể, hắn tìm đến quảng trường chuyên dành cho những người bày bán, ở nơi đó tìm được một vị sư huynh luôn nở nụ cười trên môi.
Một tấm da thú màu nâu lớn trải trên phiến đá xanh, bày biện vô vàn vật phẩm, trên mỗi món đều có dán nhãn ghi tên và giá cả.
Chữ viết tròn trịa, không hề cẩu thả, rõ ràng là người có thư pháp không tệ.
Phù giấy, phù mực, đan dược, phù khí, các loại thảo dược và khoáng thạch thô,... đồ đạc tuy nhiều nhưng được sắp xếp đâu ra đấy, không hề lộn xộn.
"Quý sư đệ, đến rồi à!" Nụ cười của Ngụy Tùng Niên khiến người ta cảm thấy ấm áp như gió xuân.
"Sư huynh vậy mà còn nhớ ta." -Quý An lại có thêm một phần hảo cảm với hắn.
Ngụy Tùng Niên cười không nói, hắn có một tài năng đặc biệt, nhìn mặt là nhớ ngay.
Tuy rằng tài năng này không giúp ích gì cho việc tu tiên, nhưng lại giúp hắn rất nhiều trong việc mở rộng quan hệ trong giới kinh doanh.
"Cứ tự nhiên xem, hay là muốn mua gì đó? Có gì không hiểu cứ hỏi."
Quý An đi thẳng vào vấn đề:
"Hoàng sư huynh giới thiệu ta đến, tìm sư huynh mua chút Hoàng Nha Đan."
"Hoàng Nha Đan là loại đan dược thích hợp nhất cho đệ tử Luyện Khí sơ kỳ, hàng tốt giá 10 linh tinh một viên, hàng có tì vết giá 5 linh tinh một viên. Sư đệ muốn hàng tốt hay hàng có tì vết?"
Quý An khẽ gật đầu, đưa ra số linh thạch vừa mới nhận được vào buổi sáng.
Giá của hàng có tì vết hắn không rõ, nhưng giá của hàng tốt cũng coi như hợp lý.
Hoàng Nha Đan do tông môn sản xuất có giá bán lẻ 9 linh tinh một viên, một khối linh thạch mua được một bình 12 viên đan dược.
"Hai viên hàng tốt, một viên hàng có tì vết."
"Được thôi!" Ngụy Tùng Niên thuần thục dùng giấy trắng gói lại, cười híp mắt nói, "Sư đệ cũng là người có của ăn của để đấy, có muốn mua thêm gì không?"
Đệ tử mới được phân làm linh nông thường không có nhiều linh thạch, nếu có lin thạch thì đây chính là những khách hàng tiềm năng!
"Sư huynh biết đấy, đến phù điểu mà đệ còn chẳng mua nổi, linh thạch này là đệ mượn của Hoàng sư huynh."
"Linh thạch của lão Hoàng đâu dễ mượn." Ngụy Tùng Niên hơi nhướng mày, gã và lão Hoàng là chỗ quen biết, nhiều khi mượn linh thạch còn phải tốn công tốn sức.
Chỉ chờ huynh hỏi câu này thôi, chứ tự ta khoe khoang thì hơi kỳ a.
Cằm Quý An hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười có chút tự hào:
"Đệ nhờ Hoàng sư huynh chỉ điểm cách tưới nước cho linh điền, khi thi triển Tiểu Vân Vũ Thuật thì tâm linh bừng sáng, pháp thuật tiến giai tiểu thành."
Luyện Khí tầng một, nhập môn chưa đến nửa tháng, Tiểu Vân Vũ Thuật tiểu thành, đúng là thể chất thích hợp cho trồng trọt!
Vẻ kinh ngạc trong mắt Ngụy Tùng Niên chợt lóe lên rồi biến mất, gã cười nói:
"Trời tối rồi, ta dọn hàng đây, sư đệ đi uống với ta một chén."
"A, sư đệ có chút ngại ngùng nha."