Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Quý An lấy ra bồ đoàn từ trong phòng, mời lão Hoàng ngồi xuống ghế. Cứ đứng nói chuyện như vậy cũng không phải đạo đãi khách.

"Sư huynh, mời ngồi. Nơi này đơn sơ, không có gì chiêu đãi, mong sư huynh đừng chê cười."

Lão Hoàng thản nhiên ngồi xuống:

"Sư đệ khách khí rồi, người tu hành chúng ta, mọi thứ đều nên giản lược."

Quý An ngồi lên bồ đoàn, nói:

"Sư huynh, ta muốn trồng vài cây ăn quả trong sân, sau này có thể dùng quả để chiêu đãi khách, không biết hạt giống linh đào, linh hạnh có thể mua được ở đâu?"

Lão Hoàng lắc đầu:

"Tiểu An, thổ địa ở nơi của chúng ta là loại không phẩm cấp, khó mà trồng sống linh quả. Ít nhất phải có linh điền nhất phẩm mới trồng được."

"Nếu sau này Tiểu Vân Vũ Thuật và Hậu Thổ Quyết của ta đạt tới đại thành thì sao?"

Quý An không bỏ cuộc, trồng trọt sẽ là cách kiếm linh thạch chủ yếu của hắn trong thời gian dài, cây linh quả phải chuẩn bị trước.

Đệ tử Luyện Khí kỳ nếu Trúc Cơ thành công, có thể chọn một ngọn núi có linh mạch nhất giai làm động phủ, còn được hai mươi mẫu linh điền miễn thuế.

Cây linh quả ít nhất phải mười mấy năm mới bắt đầu kết trái, cây càng lâu năm thì quả càng chất lượng.

Bây giờ chuẩn bị sẵn, sau khi Trúc Cơ có thể dùng ngay, tiếp đón khách khứa cũng đỡ keo kiệt.

"Không được đâu. Ta từng nghe một sư huynh làm ở dược viên kể, Tiểu Vân Vũ Thuật, Hậu Thổ Quyết và Khô Vinh Quyết của huynh ấy đều đạt đại thành, bèn trồng một cây linh đào trong sân. Cây thì sống, nhưng cứ héo hon, mười năm chẳng lớn chút nào, thân cây chỉ to bằng bắp tay trẻ con."

Quý An gật gù, vẻ mặt suy tư, hắn nghĩ pháp thuật chắc thiếu vi lượng dinh dưỡng, nên không đủ nuôi cây linh quả kia.

"Sư huynh, huynh mất bao lâu để tạo ra một khu linh điền cấp một?"

"Để ta nhớ xem, ừm, khoảng bảy tám năm gì đó."

Bảy tám năm thì lâu quá, không biết Hậu Thổ Quyết viên mãn có giúp tăng tốc được không, mà nếu được thì tăng bao nhiêu?

Quý An vẫn muốn gây dựng một mảnh đất nhỏ để trồng cây linh quả, hơn nữa Hậu Thổ Quyết của hắn chắc chắn không dừng ở đại thành, viên mãn mới là mục tiêu chân chính.

Chuẩn bị càng kỹ càng bao nhiêu, sau này càng thuận lợi bấy nhiêu.

"Tiểu An ca, ta thấy ngươi thay vì nghĩ đến chuyện cây linh quả, chi bằng trồng thêm linh mễ đi, cứ bỏ túi lợi lộc năm đầu tiên đã rồi tính.

Nâng cao tu vi, tăng cấp bậc pháp thuật mới là quan trọng nhất."

"Sư huynh nói chí lý, ta sẽ chăm chú ghi nhớ."

Lão Hoàng thấy hắn thành khẩn, hài lòng gật đầu, đứng lên:

"Sư đệ cứ bận việc đi, ta phải đến Thứ Vụ điện nộp tô quý này. Nếu Tiểu An ca cần gấp linh thạch thì cứ mở lời."

"Quý An xin đa tạ sư huynh."

Quý An biết, đây là lão Hoàng muốn rót thêm vốn, nhưng hiện tại hắn không thiếu linh thạch, để thời gian tới xem sao.

"Sư huynh, đệ còn một vấn đề, học pháp quyết tầng bốn của pháp thuật trồng trọt cần bao nhiêu điểm cống hiến?"

"Ngươi muốn đổi pháp quyết tầng bốn á?! Ngươi... Lại ngộ đạo mấy lần rồi hả?"

Lão Hoàng mất bình tĩnh, chỉ có ngộ đạo mới giúp lĩnh ngộ pháp thuật nhanh hơn nhiều đến như vậy.

"Hình như là vậy."

Quý An gãi đầu, diễn pháp trong không gian Thạch Quy, trong mắt người khác chẳng khác gì ngộ đạo, nói ngộ đạo cũng không sai!

Lão Hoàng tăng tốc hỏi thêm: “Đã lĩnh ngộ được pháp quyết đại thành rồi á? Cái nào?”

“Vẫn chưa, cảm giác Tiểu Vân Vũ Thuật sắp thành rồi.”

Cảm giác sắp thành? Hóa ra là ảo giác à.

Lão Hoàng bỗng cảm thấy tâm trạng mình tốt hơn một chút, nói:

"Bất kể học loại pháp quyết tầng bốn nào, đều phải qua khảo hạch tông môn mới được học. Ta học Tiểu Vân Vũ Thuật tầng bốn tốn 500 điểm cống hiến, học Hậu Thổ Quyết tầng bốn tốn 600 điểm."

"Nhiều vậy sao?"

Quý An tặc lưỡi, nhiều điểm cống hiến thế này, bán hắn đi cũng không đáng.

"Sư đệ nghe ta nói hết đã."

Lão Hoàng cười ha hả, nhớ lại cảnh năm xưa khi mình đến Thứ Vụ điện đổi pháp thuật, cũng ngây người như phỗng giống đối phương lúc này.

"Tông môn không thu một lần hết đâu, mà ký hiệp nghị với chúng ta, ta ký mười năm trả góp, sang năm là trả xong. Pháp quyết tầng bốn của tất cả các loại pháp thuật sản xuất đều như vậy cả."

"Cách này hay đấy!"

Quý An tán thưởng, lên xe trước, mua vé sau, tông môn nhìn xa trông rộng thật nha!

….

Hôm sau.

Ánh ban mai xua tan sương mù nơi sơn cốc, Quý An kết thúc tu luyện.

Hắn ngửi mùi thơm thoang thoảng, bước vào phòng bếp, mở vung nồi, hương thơm lập tức nồng đậm hơn nhiều.

Ăn sạch bát Hoàng Nha Mễ thơm ngon, ăn xong còn muốn liếm cả đáy bát, hắn lại ngồi xếp bằng trên bồ đoàn luyện hóa pháp lực.

Một bữa linh mễ bình thường nhất, luyện hóa chỉ tốn nửa khắc, hiệu quả tương đương với một canh giờ tu luyện mà không dùng đan dược.

Phải biêt thời gian tu luyện mỗi ngày của hắn chỉ có ba canh giờ.

Nhờ linh mễ, việc tiến giai Luyện Khí tầng ba sẽ đến sớm hơn, lúc đó pháp lực trong người đủ để thi triển Tiểu Vân Vũ Thuật tầng bốn.

Kết thúc tu luyện, hắn thấy nhánh của tiên mạch lại dài thêm chút ít, lòng vui khôn tả.

Lời dạy lúc trước của trưởng lão Tần Nham, hắn luôn khắc cốt ghi tâm.

Không tích lũy từng bước nhỏ, sao đi được ngàn dặm, không gom góp dòng chảy nhỏ, sao thành sông thành biển, mỗi một phần nỗ lực hôm nay, đều là vốn liếng cho ngày mai đạp sóng vượt gió.

Sau vụ thu hoạch linh mễ, linh nông thường nghỉ một hai ngày, rồi lại bắt tay vào vụ mới.

Quý An không nghỉ, hắn thấy bản thân mình không nên như vậy, luyện pháp thuật chính là thú vui của hắn.

Từ khi nhập môn Viêm Hỏa Chú, hắn chưa từng luyện tập lại.

Thạch Quy không hấp thu được linh cơ Ly Linh, chỉ có thể tự mình luyện tập thêm.

Vụ tới, hắn định trồng hai mẫu linh điền, phải nhanh chóng nâng cao Viêm Hỏa Chú.

Hắn lấy ngọc giản dán lên trán, chậm rãi bước về phía linh điền.

Đến được linh điền, hắn thong dong thi pháp, chỉ thấy linh khí hệ Hỏa nhanh chóng nhuộm đỏ mặt đất, đốt cháy những gốc rạ còn sót lại, khói trắng nhàn nhạt bốc lên.

Quý An hiện tại đã học được tổng cộng năm loại pháp thuật, hắn phát hiện giữa các pháp thuật khác nhau cũng có những điểm tương đồng.

Thêm vào đó, Duệ Kim Quyết khó nhất đã được hắn luyện đến mức tinh thông, nên tiến độ luyện Viêm Hỏa Chú cũng khá nhanh.

Luyện tập pháp thuật phải theo khuôn mẫu nhất định, thi pháp tùy tiện không thể tăng thêm cảm ngộ, mà phải phù hợp một loại vận luật huyền diệu nào đó.

Đây chính là điểm mạnh của Thạch Quy, mỗi một điểm linh cơ đều có thể chân thực nâng cao cảm ngộ.

Đợi đến khi pháp lực trong cơ thể tiêu hao hơn một nửa, Quý An đi đến khu rừng gần đó, tìm một cây đại thụ tươi tốt.

Đây chỉ là một cây Du bình thường, nhưng nhờ sinh trưởng trong tông môn, được linh khí nuôi dưỡng nên to lớn hơn cùng loại, một người ôm không xuể.

Pháp ấn trong tay hắn biến ảo, tay trái như vũ công duyên dáng, động tác uyển chuyển nhẹ nhàng.

Từng sợi linh khí hệ Mộc màu xanh nhạt từ thân cây bay ra, hội tụ trong lòng bàn tay hắn, nhanh chóng tạo thành một vòng xoáy linh khí.

Linh khí hệ Mộc càng lúc càng tụ tập nhiều hơn, rất nhanh, một viên Mộc Nguyên Châu màu xanh nhạt xuất hiện trong lòng bàn tay.

Từng chiếc lá vàng xoay tròn rồi rơi xuống trước mắt, Quý An ngẩng đầu, nhìn thấy cây đại thụ vốn xanh tươi um tùm, giờ đã có non nửa số lá đã chuyển sang màu úa vàng.

Khô Vinh Quyết cướp đoạt sinh cơ của thảo mộc, vô cùng bá đạo, đối với đối tượng bị cướp đoạt mà nói, chẳng khác nào một kiếp nạn.

Quý An đánh dấu lên cây đại thụ này, trong một khoảng thời gian, không thể "vặt lông" cái cây này được nữa.

Hắn lấy ra bình ngọc mà trước đây dùng để đựng đan dược, đổ Mộc Nguyên Châu vào trong.

Tiện tay lắc nhẹ, cái bình phát ra tiếng leng keng, đây là số châu hắn tích góp được trong khoảng thời gian gần đây.

Hiện tại linh điền không cần dùng đến Mộc Nguyên Châu, hắn định đợi đến lần sau đi Thứ Vụ Điện, sẽ đem đổi lấy chút điểm cống hiến.