Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Dịch: Dưa Hấu

"Là ai cứu ta?" Thiết Nam cũng không khỏi hoảng sợ, hắn biết rõ năng lực của bản thân căn bản không thể kéo dài lâu hơn, hơn nữa dưới sự công kích điên cuồng của lũ chuột kia, năng lượng tiêu hao sẽ tăng vọt, vừa rồi chỉ miễn cưỡng chống đỡ được một đợt tấn công đã gần như kiệt sức, cuối cùng chắc chắn sẽ bị lũ chuột còn lại vây giết. Hắn không có nhiều kỹ xảo chiến đấu, chỉ dựa vào sức phòng ngự mạnh mẽ của mình. Đối mặt với công kích của chuột điên, dù không chết thì cũng trọng thương.

Mà trọng thương trong hoàn cảnh này chính là tử vong, mũi tên vừa rồi, chính là mũi tên cứu mạng của hắn.

"Hình như là bắn ra từ trong tòa cao ốc kia, tòa cao ốc này ta biết, tên là Thiên Cảnh Đại Hạ, khu nhà đứng đầu của SH. Người ở trong đó đều là giàu sang quyền quý, tiện nghi trong cao ốc cũng thuộc hàng đầu, người bình thường không thể ở nổi, không có năng lực thì căn bản không mua được nhà ở đây, trong tòa cao ốc này chắc chắn có cao thủ." Lý Trí Lâm đẩy gọng kính, trong mắt lóe lên tia sáng, nhìn về phía tòa cao ốc, nhanh chóng nói.

Hiển nhiên đối với tòa cao ốc này cũng không phải không biết gì.

"Cửa sắt tầng trệt của cao ốc đã bị khóa, quái vật có thể vào chắc cũng không nhiều, trong tòa cao ốc này còn có gara dưới hầm, không gian rất lớn, chỉ cần phong tỏa lối ra vào, bên trong hẳn là rất an toàn. Chúng ta nên di chuyển về phía lối vào gara dưới hầm, trong cao ốc này có cao thủ, biết đâu còn an toàn hơn ở ngoài." Lý Trí Lâm chỉ trong mấy hơi thở đã đưa ra đề nghị.

"Được, chúng ta tiến về phía gara dưới hầm." Liễu Thiến Thiến nghe vậy cũng gật đầu tán thành.

Người vừa bắn ra mũi tên sắt kia chắc chắn đang ở trong tòa nhà này, tòa cao ốc này nhất định sẽ an toàn hơn bên ngoài, chỉ riêng uy lực mũi tên sắt vừa rồi, nàng có thể khẳng định, sức mạnh còn vượt xa phong nhận mà nàng phát ra. Hơn nữa lực lượng kia quá mức khủng khiếp, liên tiếp xuyên thủng hai con chuột điên, còn có thể cắm sâu nửa mũi tên vào mặt đất. Ẩn chứa lực lượng cực lớn, thực sự khiến người ta kinh hãi.

Xoạt xoạt xoạt!

Ngay sau đó, từng đạo âm thanh bén nhọn xé gió không ngừng vang lên, trong bóng tối liên tục truyền đến tiếng mũi tên sắt xuyên thủng máu thịt, vốn là bầy chuột vây quanh bốn phía, từng con từng con bị mạnh mẽ đóng xuống mặt đất, mũi tên cắm sâu ba phần. Hơn nữa mỗi một mũi tên đều là chí mạng, không có bất kỳ động tác dư thừa nào.

Một con!

Hai con!

Mười con!

Ba mươi con!

Tần suất tên sắt bắn ra cực kỳ kinh người, gần như mỗi một nhịp thở đều có một mũi tên phá không mà đến, xuyên thủng thân thể con chuột, thậm chí trực tiếp bắn nổ đầu, không một mũi nào chệch mục tiêu, mỗi mũi tên đều là tuyệt sát.

Nhanh, tàn nhẫn, chuẩn xác đã được thể hiện đến cực hạn.

"Lưu lão sư, các bạn học, mọi người mau đi, trong cao ốc có cao thủ đang giúp chúng ta. Nhanh lên, mau chạy qua đó." Trong mắt Liễu Thiến Thiến lộ vẻ chấn động, tài bắn cung này quả thực là thần, nhưng hiện tại không phải lúc chần chừ, lập tức lên tiếng thúc giục thầy trò cùng nhau nhanh chóng di chuyển về phía tòa cao ốc.

Hiện tại bầy chuột bị đột kích bất ngờ, chính là thời cơ phá vòng vây tốt nhất, bỏ lỡ lúc này, ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Những người khác cũng không cần nhiều lời, tự nhiên hiểu rõ nên làm gì, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía tòa cao ốc. Ngay cả Nguyện Lực Châu và quả cầu ánh sáng rơi ra từ xác chuột cũng không dám dừng lại nhặt.

Lý Trí Lâm, Thiết Nam, Liễu Thiến Thiến ba người mở đường phía trước, nhưng số lượng bầy chuột thực sự quá nhiều, chỉ dựa vào mũi tên sắt trong bóng tối cũng không thể áp chế toàn bộ, hơn nữa lũ chuột này khát máu cực độ, đã sớm phát điên, căn bản không biết sợ hãi là gì, từng con từng con nhào tới, cho dù ba người cố gắng bảo vệ, vẫn có người liên tiếp bị cắn chết, kéo vào bóng tối, biến mất không thấy.

Đến khi vào được gara dưới hầm thì đã có hơn mười người chết, cảnh tượng vô cùng thảm khốc.

Vừa vào gara dưới hầm, Lý Trí Lâm lập tức khai mở màn nước, hoàn toàn chặn lối vào, đồng thời nhanh chóng hô lớn, "Nhanh, mau tìm vật gì đó, chuyển tới chặn lối vào, ô tô không nổ máy được thì cứ đẩy tới, chúng ta không chặn nổi, lũ chuột kia mà xông vào, chúng ta đều chết ở đây."

Lập tức có người đập vỡ kính, cả đám cùng nhau dùng sức, liều mạng đẩy từng chiếc ô tô về phía lối vào.

"Gara có cửa cuốn, hiện tại không có điện nhưng có thể dùng sức người kéo xuống. Chỉ cần khóa cửa lại, lũ chuột kia muốn xông vào cũng không dễ dàng." Liễu Thiến Thiến nhìn quanh gara, chỉ vào cửa nói.

Mọi người liều mạng lấp kín lối vào gara dưới hầm, trên ban công, Dịch Thiên Hành chứng kiến toàn bộ đám học sinh kia lao vào gara dưới hầm, Dịch Thiên Hành khẽ cau mày, nhưng cũng không nói gì thêm. Xu cát tị hung là bản năng của Nhân tộc, những người kia lao vào gara dưới hầm, hẳn là thấy hắn bắn ra mũi tên sắt, cảm nhận được trong cao ốc có cao thủ, ít nhất cũng an toàn hơn bên ngoài, cho nên mới tiến vào trú ẩn.

“Nhân tộc, cuối cùng vẫn phải dựa vào chính mình.”

Dịch Thiên Hành chỉ khẽ lắc đầu, loại tâm thái này tuy không phải ai cũng có, nhưng trong hoàn cảnh tận thế như hiện tại, dựa vào người khác chỉ có thể đổi lấy an toàn nhất thời, còn có thể sống sót lâu dài hay không, chỉ có thể dựa vào chính mình.

“Những viên Nguyện Lực Châu đó cũng không thể dễ dàng bỏ qua, mỗi một viên đều là con đường tắt để trở nên mạnh mẽ. Hơn nữa số lượng bầy chuột kia không ít, thực lực không mạnh, nắm chắc có thể ứng phó trong phạm vi, không có lý do gì mà dễ dàng buông tha.”

Những con chuột này Dịch Thiên Hành đã quan sát kỹ, tuy bọn chúng hung tàn, hình thể khổng lồ lớn cỡ chó nhà, bị cắn một cái là cả mảng thịt sẽ bị xé rách, nhưng xét cho cùng vẫn chỉ thuộc phạm vi thú hoang, theo bản năng săn mồi giết Nhân tộc, khát máu, đáng sợ nhất không phải là sức mạnh cá thể, mà là khi bầy chuột tụ tập lại sẽ sản sinh ra sức phá hoại kinh người. Đó mới là nguyên nhân khiến người ta không thể chống đỡ.

Thực lực chân chính cũng chỉ tương đương với người bình thường, chỉ cần không sợ, dám đánh dám giết, đơn độc đối đầu, chưa chắc đã phải sợ những con chuột này.

Điểm này đối với Dịch Thiên Hành mà nói, lại càng không phải vấn đề.

“Vừa vặn thử xem phương pháp vận dụng mới của Tiên Thiên Âm Dương Nhãn, ngưng tụ Âm Dương Tỏa cũng cần nhiều linh hồn, món ăn đưa tới cửa, không có lý do gì không ăn.” Dịch Thiên Hành thầm nhủ.

Hắn nhanh chóng bước tới đại sảnh, liếc mắt nhìn ba nữ vẫn đang chìm trong quan tưởng, cũng không đánh thức các nàng, cầm lấy đường đao, nhấc theo chiến mâu, dao quân dụng răng hổ đeo bên đùi. Liền trực tiếp như vậy đi ra ngoài, đóng cửa chống trộm lại, chìa khóa mang theo bên người, lúc trở về có thể tự mình mở cửa vào.

Bên trong cao ốc có vẻ rất yên tĩnh, nhưng vẫn có thể ngửi thấy mùi khói lửa, hiển nhiên có người trong nhà bổ củi nhóm lửa sưởi ấm, hiện tại nhiệt độ đã rất thấp, không mấy ai dám ra ngoài. Trước đó các tầng trệt đã được thanh lý một lần, thuận lợi xuống được tầng dưới cùng.

Mở cửa sắt ra.

Chít chít!

Vừa bước ra, một luồng mùi máu tanh liền xộc vào mũi, chỉ thấy một con chuột khổng lồ há miệng rộng, đột nhiên lao tới cắn vào cổ Dịch Thiên Hành. Động tác cực nhanh, không hề có dấu hiệu báo trước.

“Muốn chết!”

Dịch Thiên Hành sau khi tu luyện Ngự Long Thiên Kinh, đối với nguy hiểm đã sớm hình thành bản năng, lập tức xoay người, đường đao trong tay vung lên, trong nháy mắt chém xuống, trong bóng tối lóe lên một vệt hàn quang.

Con chuột kia lao tới nhanh, nhưng tốc độ múa đao của Dịch Thiên Hành còn nhanh hơn.

Trước khi móng vuốt nó chạm vào thân thể đã bị một đao chém thành hai đoạn, chết ngay tại chỗ, đôi mắt lóe sáng, một đạo linh hồn bị kéo ra khỏi thi thể, đồng thời, Dịch Thiên Hành tiện tay thu lấy một viên Nguyện Lực Châu bỏ vào ba lô.

Chít chít chi!

Ngay sau đó, chỉ thấy trong bóng tối, từng đôi mắt đỏ ngầu gắt gao nhìn chằm chằm vào hắn, toàn bộ đều là chuột, hơn nữa càng lúc càng nhiều chuột từ bốn phía nhanh chóng vây lại, bị mùi máu tanh hấp dẫn.

Chỉ trong nháy mắt đã có mấy trăm con, chen chúc dày đặc nhìn mà khiến người ta tê cả da đầu.

“Đến đúng lúc, để ta thử Tiên Thiên Âm Dương Nhãn, Âm Dương Tỏa!”

Dịch Thiên Hành thấy vậy, không những không sợ hãi, ngược lại còn lộ ra một tia hưng phấn. Ý niệm vừa động, đôi mắt lập tức hiện lên sắc thái trắng đen.

Ào ào ào!

Một trận tiếng vang lanh lảnh vang lên, ba sợi xích trắng đen dài ba, bốn mét từ trong mắt phóng ra, chính là Âm Dương Tỏa, hiện tại đã ngưng luyện ra ba sợi Âm Dương Tỏa hoàn chỉnh, sợi thứ tư cũng đã bắt đầu hình thành, chỉ là còn chưa hoàn toàn ngưng tụ, phần lớn vẫn còn hư ảo, cần đại lượng linh hồn để luyện hóa.

Ba sợi Âm Dương Tỏa vừa xuất hiện, không khí xung quanh cũng như đông cứng lại, nhiệt độ dường như càng thấp hơn. Trên xích sắt vang lên từng trận âm thanh quỷ dị, khiến linh hồn người nghe cũng phải run rẩy, chỉ cần nhìn thôi, linh hồn đã như bị xích sắt này hút lấy, kéo ra khỏi cơ thể.

Ngay cả bầy chuột vây quanh bốn phía cũng cảm nhận được một trận bất an.

“Âm Dương Hoàn, trấn áp!”

Lại một tiếng quát vang lên từ miệng Dịch Thiên Hành, lập tức ba sợi Âm Dương Tỏa đồng thời phát ra quang mang hắc bạch, trong nháy mắt giải thể hóa thành từng viên vòng tròn trắng đen. Đó chính là Âm Dương Hoàn.

Mỗi sợi Âm Dương Tỏa phân giải thành tám mươi mốt viên Âm Dương Hoàn, ba sợi Âm Dương Tỏa, tổng cộng 243 viên Âm Dương Hoàn. Đồng thời phóng ra Hắc Bạch thần quang, phá không lao về phía bầy chuột bốn phía.

Chít chít chi!

Chỉ thấy một viên Âm Dương Hoàn xuất hiện trên đầu một con chuột, lập tức rơi xuống, trong nháy mắt đã trói chặt con chuột trong vòng ánh sáng trắng đen. Vừa bị trói, con chuột liền phát ra tiếng kêu thảm thiết, tuy chưa chết nhưng như phải chịu thống khổ khôn nguôi, lăn lộn trên mặt đất, liều mạng cào cấu Âm Dương Hoàn, muốn gỡ nó ra khỏi người.

Tình cảnh này đồng loạt xảy ra trên 243 con chuột, tất cả đều ngã lăn trên mặt đất kêu rên.

Dịch Thiên Hành thấy vậy, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng, lập tức không chút khách khí tiến lên múa đao chém giết, những con chuột ngã trên mặt đất chỉ biết kêu thảm thiết, căn bản không thể né tránh, một đao một mạng, chết ngay tại chỗ. Sau khi chết, Âm Dương Hoàn rời khỏi, trong mỗi Âm Dương Hoàn còn trói buộc một đạo linh hồn hình chuột, những linh hồn này đều gào khóc thảm thiết. Theo Âm Dương Hoàn trở về Âm Dương Nhãn, mang theo linh hồn, bị Âm Dương Nhãn nhanh chóng luyện hóa, dung nhập vào sợi Âm Dương Tỏa thứ tư, khiến phần hư ảo dần dần ngưng tụ thành thực thể.

Quá trình chém giết bầy chuột diễn ra vô cùng ung dung, thực sự khiến người ta khó mà tin nổi.