Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Sở cảnh sát.
"Họ tên."
"Phương Vũ."
"Tuổi."
"21."
"Vì sao vào đây?"
"Đánh nhau với người khác."
"Vì sao đánh nhau?"
"Hắn cướp chỗ của ta!"
Phương Vũ nổi giận.
Hắn đã tìm bọn đầu cơ đặt chỗ từ hôm kia rồi, chính là để hôm nay có thể là người đầu tiên mua được mũ chơi game của game thực tế ảo bom tấn 《Cầu Ma》 do tập đoàn Lam Hải phát hành.
Hôm nay vừa mới mở bán, bọn đầu cơ cũng đã giữ được chỗ tốt rồi, kết quả lại báo với hắn là mất rồi! Chỗ ngồi bị người ta bỏ giá cao mua mất rồi!
Chuyện này mà nhịn được à??
"Chỉ vì một cái mũ chơi game rách mà đến nỗi thế sao?"
"Đến nỗi đấy! Rất đến nỗi đấy! Ta dựa vào chơi game để kiếm cơm, không mua được mũ chơi game thì ta cạp đất mà ăn à!"
"Chú ý giọng điệu nói chuyện của ngươi."
Cảnh sát gõ gõ lên mặt bàn.
"Về mặt chủ quan là ngươi ra tay trước, về mặt khách quan, cũng là ngươi động thủ trước. Nhưng mà bên kia đã tha thứ cho ngươi rồi…"
"Tha thứ cho ta??" Phương Vũ đập bàn đứng dậy.
"Ngươi đừng kích động đã, ngoài việc tha thứ cho ngươi, hắn còn đồng ý bồi thường cho ngươi một cái mũ chơi game 《Cầu Ma》."
Phương Vũ ngồi lại xuống ghế.
"Vậy, vậy à? Cái mũ chơi game đó cũng khá đắt đấy."
Cảnh sát: ???
Ta vẫn thích bộ dạng ngang ngược bất tuân vừa rồi của ngươi hơn, có thể khôi phục lại một chút không.
"Giờ nói thế nào đây, hòa giải nhé?"
"Vì hắn đã tặng mũ chơi game cho ta rồi… Vậy thì ta tha thứ, hắn cũng tha thứ, đều tha thứ cả mà."
"Vậy được, ký tên rồi ra ngoài đi."
Hai chân bước ra khỏi cổng lớn sở cảnh sát, trong tay Phương Vũ đã ôm một cái hộp vuông vức, bên trong đựng mũ chơi game trị giá một vạn đồng.
Phải biết rằng, hắn nhờ bọn đầu cơ giữ chỗ cũng chỉ tốn một nghìn đồng.
Tính tới tính lui thế này, tiết kiệm được không ít tiền rồi.
Ngân nga một khúc nhạc ngắn, Phương Vũ cưỡi chiếc xe máy điện nhỏ rời đi.
…
Phương Vũ vừa đi không bao lâu, một thanh niên mặc vest giày da chỉnh tề đi ra từ sở cảnh sát.
Đến một góc khuất, tên thanh niên mặc vest lấy một tấm da dê từ trong túi ra.
Từng hàng chữ màu đen nổi lên trên tấm da dê.
【Ta đã mua thành công mũ chơi game có chứa gói quà may mắn.】
【Đây là bước đầu tiên để ta có thể tự bảo vệ mình sau khi game trong tương lai giáng lâm hiện thực, hiện thực trở thành tận thế, cũng là một bước cực kỳ quan trọng!】
【Ta phải mau chóng vào game, không tiếc bất cứ giá nào để nâng cao thực lực của nhân vật trong game.】
【Tận thế, đang đến gần!】
【Thời gian không còn nhiều!】
"Phù——"
Tên thanh niên mặc vest thở phào một hơi.
Hắn đã xác minh tính thật giả của tấm da dê, tấm da dê này có thể tin tưởng được.
"Game giáng lâm hiện thực, tận thế… Trật tự sụp đổ, tân vương ra đời, vậy thì, tại sao ta không thể trở thành vị vương đó chứ?"
Mở cửa xe, hắn ngồi vào trong xe, liên lạc với bên môi giới, chuẩn bị bán bất động sản.
Tiền tệ, sắp trở nên không đáng một đồng.
Game, mới là chiến trường chính của tương lai!
Thế nhưng, hắn không hề phát hiện ra, tấm da dê trong túi đang lặng lẽ hiện lên từng hàng chữ màu máu.
【Đúng, mau vào game đi.】
【Ngay khoảnh khắc ngươi vào game, thân thể của ngươi sẽ thuộc về ta!】
【Ha ha ha ha… Ha ha ha ha ha ha!!】
…
"Tiểu Vũ, hôm nay mua nhiều đồ ăn thế?"
"Ối chà, Tiểu Vũ, kiếm được nhiều tiền rồi à? Lại nỡ mua cả hải sản cơ đấy!"
Lúc về khu dân cư, hắn tình cờ gặp hai vị đại gia.
Phương Vũ xách mấy túi đồ lớn, cười hì hì lắc lắc ngón tay.
"No~ no~ no~! Chu đại gia, Vương đại gia, ta đây là chuẩn bị khởi động chế độ bế quan!"
"Ồ, lại định bắt đầu chơi game à? Lần trước không phải lỗ mất mấy vạn, phải đến công trường của con trai ta làm việc mới bù lại được khoản đó sao."
"Ê! Ông đừng có phỉ báng ta! Lúc đó là ta không có kinh nghiệm, chọn nhầm game thôi. Lần này khác rồi, game lần này chắc chắn sẽ hot, chắc chắn kiếm được tiền! Đợi ta kiếm được bộn tiền sẽ mời cả nhà các ông một bữa thịnh soạn."
"Ha ha ha ha, được được được."
Hai vị đại gia cũng không để ý.
Phương Vũ đã ở đây ba năm, từ lúc học đại học đến khi tốt nghiệp, lai lịch rất rõ ràng.
Hùng tâm tráng chí thì có đấy, nhưng bản lĩnh thật sự thì chẳng thấy được bao nhiêu.
"Đúng rồi, hôm nay Tiểu Cẩn gọi ngươi nộp tiền thuê nhà đấy…"
Chu đại gia còn chưa nói xong, Phương Vũ đã nhanh như chớp chạy vào trong, cũng không biết có nghe thấy hay không.
Chu đại gia lắc đầu, cũng không để tâm.
Bỗng nhiên, ông sửng sốt.
Chỉ thấy trên đỉnh đầu lão Vương bên cạnh lại hiện ra một dãy số.
【19 giờ 15 phút 22 giây.】
Đây là cái gì vậy? Hoa mắt sao?
Chu đại gia dụi dụi mắt, nhưng dãy số vẫn đang giảm đi chính xác từng giây từng giây.
Ông bất giác ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy trên đỉnh đầu mình hiện lên——【3 giờ 2 phút 51 giây.】
Chu đại gia bật mạnh dậy khỏi ghế, tim đập nhanh hơn, một cảm giác hoảng sợ khó hiểu dâng lên.
…