Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Các ngươi nhầm rồi! Hắn mới là kẻ giết người! Hắn mới là hung thủ!!"

Phương Vũ chạy về phía đám người giải thích, khiến đám người sợ đến biến sắc, thất thanh hét lên.

"Ngươi đừng qua đây!!"

"Giết người! Điêu Đức Nhất muốn giết người!!"

"Chạy mau!!"

Đám người phía trước 'oanh' một tiếng tản ra, chỉ có một nam nhân đội nón lá còn đứng lại tại chỗ, lặng lẽ nhìn Phương Vũ.

Tốt quá rồi! Vẫn còn người tin ta!

Đang nghĩ ngợi thì thấy người kia lại bắt đầu lẩm bẩm một mình một cách khó hiểu.

"Ngươi không sợ sao?"

"Tại sao phải sợ?"

"Đó là kẻ cuồng sát đó!"

"Không sao cả, ta sẽ ra tay."

Ngươi một mình đang diễn kịch một vai gì thế...

Còn cả 'ta sẽ ra tay' nữa, đây không phải là tiếng lóng trên mạng sao? Ngươi là người chơi à?

Lại nhìn thanh máu của người kia.

【Đồ Cẩu Đản: 8/8.】

Không phải chứ, ngươi có tám giọt máu, ngươi đang giả vờ cái quái gì thế!

Phương Vũ đang nhìn thanh máu thì người kia bỗng lên cơn 'Hây da' một tiếng, rút ra một con dao phay cũ sứt mẻ, xoẹt xoẹt múa may như lên đồng, hoàn toàn là đang chém loạn xạ vào không khí.

Chém xong dừng lại, hắn liếc mắt nhìn Phương Vũ, nhàn nhạt nói.

"Một đao này tên là Đao Chấp Tam, ngươi... đỡ được không?"

Bệnh thần kinh gì đây??

Đại ca, ngươi bình thường chút đi, chúng ta chỉ là vào game, không phải vào bệnh viện tâm thần!

Ngươi cứ như về nhà thế này, dừng không được, không dứt ra được đúng không?

Phương Vũ chịu thua rồi, sao người nào cũng không bình thường vậy, hắn quay đầu tiếp tục chạy về hướng tiệm thuốc, kết quả tên kia còn đuổi giết tới nữa.

"Chạy đi đâu! Mọi tội ác cuối cùng đều sẽ bị đem ra công lý!"

Cái đệt! Kẻ ác đang ở phía sau ngươi kìa, ngươi đi chém tên phía sau ấy!

Kết quả thiếu niên áo trắng cũng bám theo sau, giọng điệu tha thiết, nước mắt lưng tròng hô lớn.

"Ân công!! Ân công nếu có thể xử lý Điêu Đức Nhất tại chỗ, báo thù cho cha mẹ ta, đời này ta nguyện nhận người làm chủ, vĩnh viễn hầu hạ!"

Mẹ nó đổ dầu vào lửa mà!

Phương Vũ vội vàng quay đầu liếc mắt một cái, lập tức phát hiện ra... tên Đồ Cẩu Đản này mẹ nó liếc nhìn dung mạo của thiếu niên áo trắng, thế mà lại do dự rồi.

Hắn! Thế! Mà! Lại còn mẹ nó do dự!

Tiểu tử ngươi không phải là còn đang nghĩ không phải muội tử thì không nhận, cho nên không muốn chém ta đấy chứ!

Ngươi thật đáng chết mà! Ngươi thật sự là vừa đáng chết, lại vừa không đáng chết mà!

Phương Vũ đang nghiến răng nghiến lợi thì chợt nghe phía trước truyền đến một tiếng xé gió vèo.

Trong nháy mắt tiếp theo, có vật gì đó sượt qua vai hắn.

"A!!"

Tiếng kêu thảm thiết của Đồ Cẩu Đản lập tức vang lên theo đó.

"Tiểu nhân phương nào dám hành hung giữa phố! Cản trở Ngu Địa Phủ phá án! Tất cả mọi người lùi lại mười bước!"

Nghe thấy ba chữ 'Ngu Địa Phủ', sắc mặt của đám người vây xem xung quanh ai nấy đều đại biến, đồng loạt lùi lại mười bước, nhường ra một khoảng trống.

"Sao lại là người của Ngu Địa Phủ tới?"

"Hỏng bét rồi, tránh xa ra một chút, đám người này điên lắm! Kẻo lại văng máu bẩn cả người bây giờ."

Phương Vũ nhìn về phía trước, chỉ thấy một đội nhân mã đang lao thẳng tới, ai nấy đều đeo đao giắt cung, dáng vẻ cao lớn hùng tráng.

Trong đó có một người còn đang cưỡi ngựa, vừa nhìn đã biết là nhân vật cấp thủ lĩnh.

[Lễ Thiên Huyền: 100/100.]

Cái đệt!

Thanh máu ba chữ số!

Lại nhìn những người trong đội ngũ, cơ bản mỗi người đều có ba bốn mươi điểm máu, trong đó ba người còn có tới 60, 70 điểm máu, vừa nhìn đã biết không đơn giản. Trong đội ngũ chỉ có một người trông còn ít tuổi, chỉ có hơn mười điểm máu, xem ra giống như là kẻ đi cửa sau vào được.

Lòng Phương Vũ nóng lên.

Tuy rằng trong đám người này kẻ có lượng máu cao nhất cũng chỉ là Lễ Thiên Huyền với 100 máu, nhưng số lượng lại đông, là một tiểu đội gần ba mươi người đấy!

Xem ra thứ mà thiếu niên áo trắng kia sợ hãi chính là cỗ lực lượng này!

"Đại nhân!"

Phương Vũ vừa muốn kêu oan, thiếu niên áo trắng bên cạnh đã 'bụp' một tiếng quỳ rạp xuống, 'bốp bốp' dập đầu lia lịa.

Cái đệt! Nam nhi đầu gối có vàng, ngươi cứ thế mà quỳ xuống? Là một chút mặt mũi cũng không cần nữa phải không??

"Lễ thập hộ! Lễ đại nhân, ngài phải làm chủ cho ta, Điêu Đức Nhất..."

Thiếu niên áo trắng vừa muốn nói tiếp, lại thấy Lễ Thiên Huyền đưa ngón trỏ lên môi, làm động tác 'suỵt'.

Thiếu niên áo trắng lập tức im bặt.

Nếu không phải Phương Vũ nhìn thấy được thanh máu, hắn đã hoài nghi Lễ Thiên Huyền này mới là con quái vật nghìn máu chết tiệt kia rồi.

[Lý Bạch Cổ: 785.2/1000.]

Nhìn thoáng qua lượng máu của thiếu niên áo trắng, ngoài hai trăm máu mất đi lúc bị chặt đứt hai cánh tay, lượng máu mất đi khác căn bản chỉ là mưa bụi mà thôi.

May mà đám người này trấn áp được tên này, nếu không giây tiếp theo mình đã trực tiếp trọng sinh tại chỗ rồi.