Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đường Diễm ngồi ở trên giường, vận chuyển Bất Tử Diễn Thiên Quyết luyện hóa một giọt linh nguyên dịch. Xương cốt đã được “Sương mù sinh mệnh” thoải mái khép lại, chỉ cần bổ sung đầy đủ linh lực, khôi phục nguyên khí là được.
Hồi tưởng lại phiên kịch chiến vừa rồi kia, Đổng Lôi Minh biểu diễn ra sức chiến đấu cường hãn để Đường Diễm cảm thấy giật mình. Nhất là sau khi thi triển “Kim tượng hộ thể”, toàn thân giống như sắt thép đổ bê tông, mỗi lần nện như điên đều giống như đập vào trên sắt thép, chấn động đến xương cốt hai tay tràn đầy vết nứt. Nếu như không có Bất Tử Diễn Thiên Quyết kích phát sương mù sinh mệnh mà nhanh chóng chữa trị, người bình thường sau khi đánh ra bảy, tám quyền đằng liền có thể phế đi hai tay.
Khó trách Đổng Lôi Minh có thể tại thế bất bại tại học viên đồng cấp, kim tượng quyết này xác thực đáng sợ!
Nếu như quả thật có thể có được nó cũng thành công tu luyện, liền có thể to gan nếm thử thôn phệ yêu thú, triệt để cường hóa bộ thân thể này, lại thêm cho mình một phần tiền vốn bảo mệnh.
Sau khi Liên tục vận chuyển năm đại chu thiên, hoàn toàn luyện hóa giọt linh nguyên dịch này, cũng hấp thu hết tinh nguyên sinh mệnh cùng khí tức oán ác, Đường Diễm thở ra một hơi thật dài, mở mắt.
Dưới tác dụng song song của linh nguyên dịch cùng Bất Tử Diễn Thiên Quyết , thân thể cơ bản khôi phục lại bình thường, cả hai hiệu năng lần nữa đạt được hiển hiện trực tiếp nhất! Đổng Lôi Minh cần nằm trên giường hai ngày, chính mình chỉ cần hai canh giờ, lại triệt để khôi phục.
“Đi, về nhà, chuẩn bị ổ cho chó con ngươi. ”
Đường Diễm tiện tay quơ lấy con chó con bên cạnh, lại a một tiếng kêu lên đầy sợ hãi, như giật điện mà đột nhiên hất ra tay.
Chó con bị ngã đến góc tường, không nhúc nhích nằm sấp đó.
Đường Diễm nhìn tay phải mình đẫm máu, chưa tỉnh hồn. Tại một khắc đụng vào Tiểu Hắc Cẩu này, giống như bị một dòng điện nào đó đảo qua, chớp mắt liền da tróc thịt bong.
“..... Ngô...... ”
Nơi góc tường, Tiểu Hắc Cẩu bỗng nhiên run run cuộn mình đứng lên, mắt nhỏ nhắm thật chặt, phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp, giống như là thừa nhận thống khổ lớn lao.
Nếu như cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện thân thể của nó chính rõ ràng kéo đưa, hoặc là...... Biến lớn! Mỗi lần mở rộng, thân thể đều sẽ có một đạo điện mang màu đen như có như không xẹt qua.
Thời điểm vừa mua được Tiểu Hắc Cẩu, nó chỉ tương đương cỡ lòng bàn tay, hiện tại rõ ràng đã bành trướng đến lớn cỡ bàn tay.
Đường Diễm kinh nghi bất định, từ từ tới gần Tiểu Hắc Cẩu, không sai, nó đúng là lớn lên! Vừa rồi thứ làm rách lòng bàn tay của mình rất có thể chính là những hồ quang điện màu đen khi thì lóe lên này.
“Đó là yêu thú? Nó đang thuế biến?”
Đường Diễm càng kinh ngạc, không tưởng tượng ra được là lý do gì thích hợp để giải thích một màn trước mắt, nhưng mà...... Sau một lát, giống như là có chỗ phát giác, chợt xoay người nhìn lại chỗ giường.
Nơi đó có một cái bình ngọc rộng mở, nắp bình bị ném ở một bên, miệng bình ra tản ra sương mù năng lượng nồng đậm.
Đó là thứ Đường Diễm dùng để chứa linh nguyên dịch!
Trong lòng sinh ra loại dự cảm bất tường, Đường Diễm tranh thủ thời gian cầm lấy bình ngọc, đổ linh nguyên dịch bên trong ra, nhưng mà...... Một giọt? Chỉ còn lại có một giọt?!
Thời điểm mình trở lại Cự Tượng Thành tổng cộng có mười hai giọt trân tàng, về sau cho Đỗ Dương ba giọt, còn lại chín giọt. Lúc bế quan tiềm tu vì đền bù linh lực tiêu hao quá độ, tiêu hao bốn giọt, vừa rồi lại hấp thu một giọt, hẳn là còn lại bốn giọt!
Làm sao chỉ có một giọt?!
Ba giọt khác đâu?!
Sắc mặt Đường Diễm biến hóa âm tình bất định, những linh nguyên dịch kho tàng này đều là yêu thú cấp ba cường hãn hắn cùng Ngải Lâm Đạt liên thủ săn bắt, ẩn chứa trong linh nguyên dịch này có thể so với nhị giai hoặc tam giai Võ Linh!
Đều là bốc lên nguy hiểm tính mạng mà săn bắt được! Là dùng đến trùng kích hàng rào tam giai Võ Linh!
Đi đâu?
Đường Diễm nhìn về phía Tiểu Hắc Cẩu trong góc phòng, lại trực tiếp phủ định, nếu thật là nó ngoài ý muốn nuốt mất, tương đương với ăn ba đầu yêu thú cấp ba, tuyệt đối sẽ trong nháy mắt bạo thể mà chết.
Là Đỗ Dương? Hay là Ngải Lâm Đạt? Rất không có khả năng! Tâm tính của bọn hắn chính mình hiểu rõ, còn không có sa đọa đến tình trạng trộm cắp.
Chẳng lẽ là chủ quán? Nếu như chủ quán trộm, sẽ chỉ trộm đi toàn bộ, sẽ không để lại chiếc lọ, bên trong còn để lại một giọt. Huống chi chủ quán nhận biết mình, lường trước không có lá gan to đến làm càn như vậy.
Lữ điếm tương đối đơn sơ, không có cửa sổ, chỉ có một cái cửa gỗ, bên ngoài có Đỗ Dương cùng Ngải Lâm Đạt trông coi.
Còn có thể là ai?
Chẳng lẽ...... Thật là......
Lực chú ý của Đường Diễm một lần nữa trở lại trên thân Tiểu Hắc Cẩu, vật nhỏ đang run rẩy, co ro, tứ chi cứng ngắc kéo căng, cái vuốt non nớt dùng sức vương ra, khuôn mặt nhỏ non nớt đè ép vặn vẹo, tiếp nhận thống khổ ngay cả Đường Diễm đều có thể cảm thụ được.
Thật là nó?
“..... Ngô ngô...... ”
Tiểu Hắc Cẩu đang trong giãy dụa, nó đang lớn lên với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, lông tóc khô cạn cuộn lại từ từ đen bóng lên, điện mang màu đen càng thêm nồng đậm.