Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nhìn bóng đen lao tới, cơ thể mảnh mai của Tứ Ái như sắp bị nghiền nát.

Đôi đồng tử của Tứ Ái sáng lên như đèn cảm ứng của máy tính, ngay lập tức, hai chiếc máy bay không người lái cỡ nhỏ phun lửa bay ra từ trong xe, đâm sầm vào bóng đen.

Ngay sau đó, Cha xứ ra tay, ông ta lao tới, giơ khẩu súng săn sáu nòng khổng lồ lên, bóp cò liên tục, nã hàng trăm viên đạn vào biển lửa do máy bay không người lái phát nổ tạo ra.

Khi đám cháy tan đi, cả khuôn mặt của con AAB đã bị bắn nát bét, đủ loại linh kiện điện tử, dây điện đứt rời tóe lửa điện, nhưng dù vậy, thứ đó vẫn có thể di chuyển.

Lúc này, Tôn Kiệt Khắc không còn tâm trí đâu mà lo cho người khác nữa, bản thân hắn còn chưa lo xong.

Nhìn con robot hình thú đang nhìn chằm chằm vào mình, Tôn Kiệt Khắc hiểu rằng, đạn dược bình thường không thể xuyên thủng lớp giáp của nó, phải dùng đến vũ khí hạng nặng.

- Tao không tin mày còn đỡ được phát này!

Tôn Kiệt Khắc nghiến răng, giơ nòng súng trên tay nhắm vào con quái vật trước mặt.

Nhưng điều không ngờ là ngay khi hắn chuẩn bị bắn, con báo đen bỗng nhiên co gập khớp, né tránh với tốc độ cực nhanh.

Nó kiêng dè Tôn Kiệt Khắc như vậy, chính là vì đã quét được thiết bị phóng đạn trên cánh tay giả của Tôn Kiệt Khắc có thể gây nguy hiểm cho nó.

Nhưng hiện giờ, rõ ràng là nó đã tìm ra cách đối phó, đó chính là lợi dụng khả năng cơ động cao để né tránh đạn pháo của Tôn Kiệt Khắc.

Chỉ có điều, lúc này Tôn Kiệt Khắc không dám dừng lại, nếu để nó áp sát, hắn không thể chịu nổi một đòn đến từ bộ móng vuốt sắc bén kia, tình thế nhất thời rơi vào bế tắc.

- Con AAB này đã được độ chế.

Lần đầu tiên, Tôn Kiệt Khắc nghe thấy giọng nói của Cha xứ trong kênh liên lạc, giọng ông ta khàn khàn và nặng nề.

- AAB không có lớp sơn màu đen, súng máy cũng bị tháo bỏ, hơn nữa, ngay cả lớp giáp AAB cấp quân dụng cũng không thể cứng như vậy.

- Không chỉ vậy, còn nhìn thấy cái piston quay số 2 được lắp bên dưới AAB không? Mẹ nó, gã này đúng là chơi ngông, vậy mà lại lắp thứ đó cho robot chiến đấu.

Tứ Ái gõ nhẹ lên cánh tay, bốn chiếc máy bay không người lái cỡ nhỏ khác bay ra khỏi xe, liên tục bắn vào camera màu đỏ của con AAB.

- Ai độ chế thì có khác gì không? Mấy người mau nghĩ cách giải quyết một con đi!

Tôn Kiệt Khắc lại bắn một phát đạn pháo, đẩy lùi con AAB đang định áp sát.

Cha xứ vừa nói vừa ném khẩu súng sáu nòng trên tay xuống, cởi áo khoác ngoài ra, để lộ bộ phận giả kim loại từ cổ trở xuống, hóa ra ngoài cái đầu là thịt ra, thì toàn thân ông ta đều là sắt thép.

“Rầm” một tiếng, mặt đất dưới chân Cha xứ nứt toác, ông ta lao tới với tốc độ còn nhanh hơn cả con AAB.

Khi hai khối kim loại va chạm mạnh vào nhau, Tôn Kiệt Khắc đứng bên cạnh dường như cũng cảm nhận được chấn động.

- E rằng điểm khác biệt duy nhất giữa tên này so với một chiếc xe tăng là gã có thêm hai cái chân.

Ngay khi Tôn Kiệt Khắc vừa nghĩ đến đây, con AAB ở phía xa bỗng nhiên chớp lấy thời cơ, lao tới từ góc khuất tầm nhìn của Tôn Kiệt Khắc với tốc độ cực nhanh.

Tuy nhiên, ngay khi nó sắp thành công, một bóng đen từ trên trời giáng xuống, đập mạnh vào đầu nó, đó là Tapai, nó đã trở lại!

Nhìn Tapai đang siết chặt cổ đối phương, Tôn Kiệt Khắc lập tức giơ nòng súng lao tới.

- Bẻ miệng nó ra!

Tapai vừa định ra tay, thì con AAB bất ngờ quay đầu 180°, há to miệng cắn vào đầu Tapai, nghiến đến tóe lửa.

Nhìn thấy cảnh này, Tôn Kiệt Khắc sốt ruột “Xoẹt” một tiếng, lưỡi dao điện phóng ra, Tôn Kiệt Khắc lao tới, chém mạnh vào cổ con AAB.

Tiếng kim loại ma sát chói tai vang lên, một vết rạch xuất hiện trên cổ con AAB, lưỡi dao điện này còn sắc bén hơn Tôn Kiệt Khắc tưởng tượng rất nhiều.

Con AAB vươn móng vuốt định cào Tôn Kiệt Khắc, nhưng bị Tapai giữ chặt.

Nhân lúc Tapai đang dùng đầu kiềm chế đối phương, Tôn Kiệt Khắc vung dao chém liên tục, chém bay đầu con AAB.

Ngay khi Tôn Kiệt Khắc tưởng rằng đã giải quyết xong rắc rối, thì không ngờ, con AAB không đầu bỗng nhiên xoay người, giơ chân trước đá bay Tôn Kiệt Khắc.

- Bro!! Bro chém đầu nó làm gì vậy! Bro tưởng nó là động vật thật à? Tấn công lõi năng lượng chứ! Cái đầu đó chỉ là thiết bị cảm biến thôi!

Giọng Song6 PUS vang lên trong đầu Tôn Kiệt Khắc.

- Anh không làm việc thì bớt nói nhảm đi!!

Tôn Kiệt Khắc lại đứng dậy, cảm thấy ngực đau rát, cúi đầu nhìn xuống, phát hiện dù đã được tay giả đỡ cho một trận nhưng ngực hắn vẫn bị lõm vào một chút.

Dùng máu thịt để đối đầu với thứ kim loại này quả thực là quá bất lợi.

Tôn Kiệt Khắc lo lắng nghĩ: “Khốn kiếp, xương sườn gãy có đâm vào tim không vậy?”

Nhưng khi nhìn thấy con AAB ở phía xa đang giẫm đạp Tapai như một món đồ chơi, hắn không còn tâm trí đâu mà lo lắng cho bản thân nữa, lập tức lấy thuốc giảm đau đâm mạnh vào đùi mình.

Chưa kịp để thuốc phát huy tác dụng, Tôn Kiệt Khắc lại lao tới. Đúng lúc này, vô số dữ liệu hiện lên trước mắt hắn, đủ loại thông số của con AAB hiện ra, bao gồm cả vị trí của lõi năng lượng và độ dày của từng tấm giáp dẻo.

“Đây là dữ liệu của AAB, nhưng đây là phiên bản cơ bản, tạm thời chưa rõ hai con AAB này còn được chế cháo thêm gì nữa.”

Tôn Kiệt Khắc lập tức thay đổi chiến thuật, từ chém chuyển sang đâm, lưỡi dao sắc bén tóe lửa điện.

Ngay khi sắp đâm trúng, con AAB như có mắt sau lưng, lắc mình một cái, chiếc đuôi nặng nề như roi da quất tới.

Cái đuôi có lực đạo cực mạnh, xé gió vun vút, có thể tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra nếu cây roi này quất trúng người Tôn Kiệt Khắc.

Một bóng đen chắn trước mặt Tôn Kiệt Khắc, đó lại là Tapai!

“Choang” một tiếng, cái đuôi quất mạnh vào hai tay đang bắt chéo của Tapai, khiến tấm giáp của nó hơi lõm vào.

Con AAB vừa định thu đuôi về thì bị Tapai túm chặt, khi khả năng di chuyển tốc độ cao của nó bị hạn chế, tình thế lập tức xoay chuyển.

Tôn Kiệt Khắc lại gác nòng súng lên vai Tapai.

- Chết đi!

Tôn Kiệt Khắc bắn ba phát liên tiếp vào con AAB đang bị khống chế, phát đầu tiên phá vỡ lớp giáp, phát thứ hai và thứ ba phá hủy trực tiếp lõi năng lượng của nó.

Ở khoảng cách gần như vậy, mặc dù phần lớn sóng xung kích đã bị Tapai cản lại, nhưng Tôn Kiệt Khắc vẫn bị chấn động đến mức chảy máu mũi, tai ù đi.

“Kiếm tiền sao mà khó vậy nè, đi liếm giày còn dễ hơn.” Tôn Kiệt Khắc lau máu mũi trên mặt, nhìn sang bên cạnh.

Lúc này, Cha xứ đã túm lấy cổ con AAB kia, năm ngón tay chụm lại xoay tròn với tốc độ cao, biến thành mũi khoan, đâm thẳng vào ngực nó, rút ​​lõi năng lượng ra.

Thấy bên kia cũng đã kết thúc, Tôn Kiệt Khắc lập tức ngồi phịch xuống bãi cỏ, thở hổn hển.

Tapai thấy tình hình không ổn, vội vàng gọi Tứ Ái đến chữa trị cho Tôn Kiệt Khắc.

Tứ Ái đi đến bên cạnh Tôn Kiệt Khắc, quỳ một gối xuống, đưa tay ấn mạnh vào bắp đùi trắng nõn của mình, lớp da giả nhanh chóng trượt ra, để lộ đủ loại dụng cụ y tế và ống tiêm thuốc.