Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
- Cảm ơn.
AA ngồi trên ghế sofa, rụt rè nhìn quanh căn hộ sạch sẽ rộng rãi, ánh mắt toát lên vẻ ghen tị.
Tôn Kiệt Khắc thuật lại chuyện nhiệm vụ cho AA nghe, đồng thời nhấn mạnh lần này đối thủ có thể là kẻ tâm thần mạng.
Trong quá trình làm nhiệm vụ, bọn họ sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ cô nàng, nhưng nguy hiểm là điều có thật, hơn nữa còn không nhỏ.
AA không hề do dự, cô nàng chỉ có một câu hỏi: Thù lao bao nhiêu?
- Này! Lão Lục! Dậy chưa? Đừng ngủ nữa! Tôi hỏi này, anh đưa bao nhiêu tiền thù lao cho người làm mồi nhử vậy!
- Cái gì? Ít vậy sao?
- Không ít đâu, bro, chỉ là đi loanh quanh trên đường thôi mà, có kỹ thuật gì đâu.
Cúp máy, Tôn Kiệt Khắc nói với AA:
- 3@, em làm không?
- Em làm!
AA hai tay bưng cốc nước, gật đầu lia lịa.
- Được, vậy chúng ta xuất phát thôi, dù sao bây giờ cũng không có việc gì, chúng ta đi khảo sát địa điểm trước. Cũng tiện thể chuẩn bị.
- Vâng!
AA đứng dậy.
- À đúng rồi, em vẫn chưa biết tên đầy đủ của anh là gì?
- Anh tên là Tôn Kiệt Khắc, gọi anh Kiệt Khắc là được rồi, còn đây là Tapai.
Tôn Kiệt Khắc chỉ tay vào tường, Tapai đang sạc pin không thèm để ý đến hắn.
- Kiệt Khắc, cảm ơn anh. Cảm ơn anh rất nhiều.
AA có vẻ rất vui mừng vì cơ hội việc làm khó khăn lắm mới có được này.
- Không cần khách sáo, trước đây mọi người đều không có việc làm, chỉ là giúp đỡ lẫn nhau thôi, không phải em cũng đã thử tìm việc giúp anh sao?
Nhớ lại lúc đó AA bảo mình đến câu lạc bộ 69 ứng tuyển, Tôn Kiệt Khắc vẫn thấy cạn lời.
- Tapai, đi thôi, đừng sạc nữa.
Tôn Kiệt Khắc gọi Tapai.
AA nhìn Tapai trên tường, vẻ hâm mộ tuôn ra trong ánh mắt.
- Tapai chỉ cần sạc pin là được sao? Không cần ăn cơm à?
- Có phải là rất hâm mộ không?
Tapai từ trên tường đi xuống.
AA hào hứng gật đầu lia lịa:
- Vâng! Em cũng muốn lắp, như vậy em sẽ không phải tốn tiền ăn cơm nữa, có thể tiết kiệm được rất nhiều.
Nghe vậy, Tôn Kiệt Khắc lộ vẻ mặt phức tạp:
- Thôi đi, chắc là em chưa ăn sáng đâu nhỉ, anh mời em ăn mì.
9.902@
Rất nhanh, hai bát mì được mang lên, nhìn tô mì bò đơn giản trước mặt, AA không kìm được mà rơi nước mắt, nước mắt lăn dài trên má, nhỏ xuống tô mì.
- Con bé này sao lại thích khóc thế nhỉ, tôi thấy người có tính cách yếu đuối như vậy không thích hợp làm mồi nhử.
Nhìn thấy thông tin hiện lên, Tôn Kiệt Khắc trừng mắt nhìn Tapai.
Tapai nhún vai, đẩy tô mì về phía AA:
- Em gái, đừng khóc nữa, khóc nữa mì mặn hết cả bây giờ.
AA gật đầu lia lịa, ăn ngấu nghiến, vừa ăn vừa khóc, cuối cùng còn húp sạch cả nước canh.
Tôn Kiệt Khắc đẩy tô mì còn lại cho cô nàng, nhưng AA lịch sự lắc đầu:
- Cảm ơn anh, em no rồi, đồ ăn hữu cơ ngon quá.
- Trước đây em chưa từng ăn loại mì này sao?
Tôn Kiệt Khắc hỏi.
- Em từng ăn rồi, năm 18 tuổi, lúc bán tử cung đi, em đã ăn mừng bằng cách gọi một tô, nhưng đồ ăn hữu cơ rất đắt, bình thường em không đủ tiền mua.
Nghe vậy, Tapai đột nhiên nhảy dựng lên, chỉ tay vào Tôn Kiệt Khắc, lớn tiếng nói:
- A ha! Tôi đã nói là mì bò là đồ xa xỉ phẩm mà, cậu còn cãi tôi!
- Mày im đi được không, không phá đám thì mày không chịu được à!
Tôn Kiệt Khắc đấm cho nó một cái, rồi tiếp tục hỏi AA:
- Vậy bình thường em ăn gì? Ăn thuốc dinh dưỡng sao?
- Thuốc dinh dưỡng cũng đắt lắm, em cũng không thường xuyên dùng, trên diễn đàn có người hướng dẫn cách tiết kiệm tiền, thỉnh thoảng em sẽ lén lút nuôi tảo. Nhưng mà cục quản lý bằng sáng chế của tập đoàn United Fruit sẽ kiểm tra, nếu bị phát hiện thì họ sẽ tịch thu dụng cụ nuôi trồng, nói là phương pháp trồng tảo đã được họ đăng ký bằng sáng chế, chúng ta làm như vậy là vi phạm bản quyền, phải nộp phạt.
- Mẹ kiếp, lũ tư bản chết tiệt.
Tôn Kiệt Khắc tức giận mắng.
- Vậy gia đình em đâu? Họ không giúp em vượt qua khó khăn sao?
Tôn Kiệt Khắc hỏi.
AA che miệng cười.
- Haha, nhưng mà em không có gia đình.
Tôn Kiệt Khắc không hỏi thêm nữa, cúi đầu tiếp tục ăn mì, có những chuyện biết là được rồi.
Ăn sáng xong, Tôn Kiệt Khắc dẫn AA đi tàu điện ngầm đến địa điểm hành động trước.
Tuy cùng thuộc khu Phố Tây với phố Thần Tượng, nhưng nơi xảy ra án mạng lại hoàn toàn khác, ở đây nhà cửa san sát nhau.
Ở đây, vì trời mưa quanh năm nên không có khái niệm khoảng cách giữa các tòa nhà, cao ốc được xây dựng càng dày đặc càng tốt, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ nhìn thấy hai hàng cửa sổ san sát như tổ ong.
Những nhân viên công sở mặc áo mưa, cầm ô, vẻ mặt thờ ơ đi lại giữa các tòa nhà, ngoài tiếng bước chân và tiếng mưa rơi thì không còn âm thanh nào khác, ai nấy đều đắm chìm trong hệ thống của mình, chỉ cần đi giữa những người đó thôi, Tôn Kiệt Khắc đã cảm thấy cực kỳ ngột ngạt.
- Anh chắc chắn là ở đây không? Nhìn thế nào cũng không giống nơi xảy ra án mạng.
Tôn Kiệt Khắc hỏi lại Song6 PUS trong kênh liên lạc của nhóm.
Tôn Kiệt Khắc cứ tưởng nơi xảy ra án mạng sẽ rất bẩn thỉu, ít nhất cũng giống như khu ổ chuột của hắn, không ngờ nơi này lại là khu văn phòng chật chội.
- Không sai đâu, chính là ở đây. Chính vì ở đây xảy ra án mạng, ảnh hưởng đến an toàn tính mạng của nhân viên công ty, nên BCPD mới tích cực như vậy, nếu là ở khu Queens có người chết thì bọn họ mới lười quản.
Nghe vậy, Tôn Kiệt Khắc cạn lời, ngay cả chuyện này cũng phân biệt đối xử.
- Đi thôi, nhân lúc ban ngày đông người, chúng ta đi dò la trước.
Tôn Kiệt Khắc mặc áo mưa, dẫn hai người hòa vào dòng người.
Tôn Kiệt Khắc dẫn Tapai quét toàn bộ khu vực này, lưu vào bộ nhớ hệ thống, ngõ cụt ở đâu, con đường nào dẫn đến đâu đều nắm rõ như lòng bàn tay.
Tiếp theo, họ có thể sẽ phải đánh nhau ở đây, cẩn thận một chút vẫn hơn.
Thời gian trôi qua, người đi đường trên phố thưa thớt dần, đến khoảng 8 giờ tối, những người khác trong đội cũng đến đủ.
Tôn Kiệt Khắc giới thiệu AA bên cạnh cho mọi người làm quen.
- Rất tốt, vậy chúng ta bắt đầu thôi, AA, em hãy di chuyển theo bản đồ anh gửi cho em, giả vờ bị lạc, dụ tên kia ra.
Kim Cang đã điều khiển toàn bộ camera ở khu vực C3 để giám sát toàn bộ quá trình, sáu chiếc máy bay không người lái phản lực của Tứ Ái đã lơ lửng trên không trung ở khu vực trọng yếu, đảm bảo yểm trợ hỏa lực tầm xa ngay lập tức.
- Còn chúng ta.
Song6 nhìn Tôn Kiệt Khắc, Tapai và Cha xứ.
- Chúng ta trốn trong xe, chỉ cần tên kia vừa lộ diện, chúng ta sẽ lập tức lái xe đến ngay!
Nhìn AA cầm chiếc ô màu neon đi vào màn mưa theo kế hoạch, Tôn Kiệt Khắc hơi lo lắng hỏi:
- Anh chắc chắn kế hoạch này an toàn cho cô ấy chứ?
- Hahaha, đương nhiên là không an toàn rồi.
Song6 PUS cắn một miếng bánh burrito, vừa nhai chóp chép vừa nói với vẻ mặt thờ ơ:
- Câu hỏi này của bro không chuyên nghiệp chút nào, nhiệm vụ của lính đánh thuê chúng ta không phải là đảm bảo an toàn cho mồi nhử, mà là đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ, nhanh chóng nhận thù lao.