Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Sau khi hứa với Vương Bình, Lý Minh bắt đầu âm thầm triển khai việc tìm kiếm con gái ông. Anh triệu tập Lý Đại, người có mạng lưới quan hệ rộng rãi trong vùng, và giao cho ông ta nhiệm vụ thu thập thông tin về những cô gái có vết bớt hình trăng khuyết sau gáy. Anh dặn dò Lý Đại phải tuyệt đối giữ bí mật chuyện này, tránh để lộ ra ngoài, đặc biệt là với những người của Triệu Tử nếu họ còn lảng vảng trong vùng.

Lý Đại hiểu được sự quan trọng của nhiệm vụ này và hứa sẽ dốc lòng thực hiện. Ông ta bắt đầu bí mật liên hệ với những người quen, những lái buôn thường xuyên đi lại giữa các vùng, và cả những người hành khất có thể nắm giữ những tin tức vỉa hè.

Trong khi đó, Lý Minh không thể xao lãng những công việc chính ở Bình Khang. Vụ mùa đầu tiên áp dụng phương pháp canh tác mới đã đến kỳ thu hoạch, và niềm vui tràn ngập khắp các thôn làng. Năng suất tăng lên đáng kể, những gương mặt khắc khổ của người dân rạng rỡ hơn bao giờ hết. Họ mang những bó lúa nặng trĩu đến huyện nha để bày tỏ lòng biết ơn với Lý Minh.

Lý Minh tổ chức một buổi lễ nhỏ để ăn mừng vụ mùa bội thu, chia sẻ niềm vui với người dân. Anh cũng công bố kế hoạch phân phối lương thực một cách công bằng và trích một phần để dự trữ cho những năm sau. Sự công bằng và tấm lòng của Lý Minh càng khiến người dân thêm kính trọng và tin tưởng anh.

Công việc cải tiến thủ công nghiệp cũng có những bước tiến đáng kể. Những chiếc búa và đục cải tiến được nhiều người ưa chuộng, giúp tăng hiệu quả lao động. Đồ gốm của huyện Bình Khang, với những mẫu mã mới lạ và chất lượng tốt, bắt đầu được các thương lái nhỏ lẻ chú ý.

Tuy nhiên, trong quá trình thu thập thông tin về con gái Vương Bình, những dấu vết mà Lý Đại tìm được lại vô cùng mờ nhạt. Đã nhiều năm trôi qua kể từ khi cô bé lạc mất, và những người còn nhớ đến sự việc đó cũng không có nhiều thông tin chi tiết. Vết bớt hình trăng khuyết là một đặc điểm nhận dạng quan trọng, nhưng không phải là duy nhất.

Một buổi tối, Lý Minh và Vương Bình ngồi đối diện nhau trong căn nhà nhỏ. Vương Bình nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt đượm buồn.

"Đã nhiều năm rồi," ông ta khẽ nói. "Ta sợ rằng con bé đã không còn nhớ mặt ta nữa."

Lý Minh cảm thấy một sự chua xót trong lòng. Anh hiểu được nỗi đau của một người cha mất con.

"Chúng ta sẽ không bỏ cuộc," Lý Minh nói, giọng kiên quyết. "Chúng ta sẽ tiếp tục tìm kiếm. Dù chỉ là một tia hy vọng nhỏ bé, chúng ta cũng không được từ bỏ."

Vương Bình quay lại nhìn Lý Minh, trong mắt ông ta ánh lên một tia cảm kích. "Ta tin ở huyện lệnh."

Những ngày sau đó, Lý Minh mở rộng phạm vi tìm kiếm ra các huyện lân cận. Anh bí mật nhờ những người tin cậy vẽ lại hình dáng con gái Vương Bình theo lời kể của ông, rồi âm thầm gửi đi các nơi. Anh cũng chú ý đến những đoàn người di cư, những trại trẻ mồ côi, bất kỳ nơi nào có thể có thông tin về cô bé.

Trong quá trình tìm kiếm, Lý Minh cũng không quên củng cố thế lực của mình ở Bình Khang. Anh bắt đầu xây dựng một đội quân tinh nhuệ hơn, không chỉ trang bị vũ khí tốt hơn mà còn chú trọng đến huấn luyện chiến thuật và tinh thần chiến đấu. Anh âm thầm tuyển chọn những thanh niên khỏe mạnh, có ý chí từ khắp các thôn làng, và giao cho những người tin cậy huấn luyện họ.

Anh cũng bắt đầu để ý đến việc phát triển kinh tế của huyện một cách bền vững hơn. Anh khuyến khích người dân trồng thêm các loại cây có giá trị kinh tế cao, tìm kiếm các nguồn tài nguyên mới có thể khai thác, và lên kế hoạch xây dựng những cơ sở chế biến nhỏ để tăng giá trị sản phẩm.

Tuy nhiên, những nỗ lực của Lý Minh không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Vẫn còn những kẻ hoài nghi, những kẻ ghen ghét đố kỵ, và cả những thế lực ngầm đang âm thầm theo dõi anh. Thỉnh thoảng, những tin tức không hay về sự nhòm ngó của những kẻ trên phủ lại khiến Lý Minh phải thêm phần cảnh giác.

Một ngày nọ, Lý Đại trở về với một tin tức có vẻ khả quan. Ông ta nghe được từ một lái buôn rằng ở một huyện xa xôi có một cô gái trẻ có vết bớt lạ sau gáy. Cô gái đó sống cùng một gia đình nghèo khó và có vẻ không nhớ gì về quá khứ của mình.

Tim Vương Bình như thắt lại khi nghe tin này. Dù thông tin còn rất mơ hồ, nhưng đó là tia hy vọng đầu tiên sau nhiều năm trời đằng đẵng.

"Chúng ta phải đi xem," Vương Bình nói, giọng khẩn khoản. "Ngay lập tức!"

Lý Minh gật đầu. Anh biết rằng đây có thể là một bước ngoặt quan trọng. Anh quyết định đích thân dẫn một đội người tin cậy cùng Vương Bình lên đường, đến huyện xa xôi kia để xác minh tin tức. Hành trình tìm kiếm con gái của Vương Bình đã chính thức bắt đầu, mang theo cả hy vọng và những lo lắng khôn nguôi. Liệu họ có tìm được người mà họ đang kiếm tìm? Và liệu hành trình này có dẫn họ đến những khám phá bất ngờ nào khác?