Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đó chính là một cái mà vô số thi thể dính lại quái vật, dính dính, ghê tởm, kinh hãi!
Thời Tiện Ngư ở trên người nó nhìn thấy mặt Vạn Thiến Thiến, cũng nhìn thấy những cô gái khác, nhưng cô không xác định có phải Đỗ Hiểu Linh hay không, ngoại trừ cô gái, còn có con trai, cánh tay cùng chân màu xám trắng đan xen cùng một chỗ, trộn lẫn với chất dính màu đen, ở trên thị giác khiến cho tâm lý khó chịu thật lớn.
Nó hẳn là muốn đi vào, chạm vào đến Tiện Ngư vừa mới dán ở trên cửa sổ phù giấy, như là bị phỏng đến, có chút kiêng kỵ lui xuống chút ít.
Trong lòng Thời Tiện Ngư hơi buông lỏng, vô luận ngoại hình có bao nhiêu dọa người, chỉ cần có cách có thể đối phó với nó, cũng không cần cảm thấy sợ hãi.
Nhà ăn có nhiều hơn một cửa sổ.
Quái dính này rất nhanh tìm được lối vào mới, từ một cánh cửa sổ khác bò vào, vừa tiến vào căn tin, mỗi một cái đầu trên người nó đều duỗi dài cổ nhìn xung quanh, tìm kiếm con mồi vốn nên tồn tại trong căn tin.
Thân thể khổng lồ quật ngã cái bàn bên tường, bang bang ngã vang, bốn phía ngoại trừ những cái bàn vô dụng này, nó không có nhìn thấy một người sống.
Nó tiếp tục bò trên sàn nhà, lục lọi và thậm chí vượt qua quầy tính tiền đáng ngờ nhất.
Nhưng bên dưới quầy thu ngân trống rỗng, vẫn không tìm thấy người sống.
Sau đó, nó chậm rãi tìm dọc theo tường...... Khoảng cách góc tường càng ngày càng gần......
Thời Tiện Ngư yên lặng đỡ Hạ Du trong lòng, do dự có nên lấy lá bùa ra hay không, nhưng cô lại có chút lo lắng, mình có hành động gì cũng có thể khiến cho quái vật kia chú ý, cho nên cô chỉ có thể tiếp tục bất động...
Quái dính khoảng cách cô càng ngày càng gần, tốc độ của nó cũng đang biến nhanh, mỗi cái đầu trên mặt bắt đầu lộ ra biểu tình vội vàng xao động, bàn ghế bị lật không ngừng sụp đổ, giống như trút giận.
Gần trong gang tấc.
Có rất nhiều lần, cô đều cảm giác mình bị phát hiện, nhưng tầm mắt những khuôn mặt kia sau khi rơi tới, lại dời đi nơi khác.
Nó không thấy cô ấy.
Thậm chí không nhận ra hơi thở của cô.
Thời Tiện Ngư không xác định bóng đen trong ngõ cụt có phải lợi hại hơn Quái dính này hay không, nhưng nó xác thực không phát hiện ra cô, đi qua góc tường, lại quay về bên cửa sổ.
Khi đi ngang qua cái bàn tròn chơi Điệp Tiên ở giữa, vô số bàn tay trên người nó vươn ra, thi thể ẩm ướt dính dính ôm lấy mặt bàn, nháy mắt liền xoắn thành mấy tấm ván gỗ. Trên đó còn lưu lại hơi thở của cô và Hạ Du.
Quái vật theo đường đến, từ cửa sổ bò ra ngoài.
Thời Tiện Ngư cũng không dám khinh thường, vẫn bảo trì tư thế ban đầu, ôm Hạ Du hôn mê trong lòng không nhúc nhích.
Qua thật lâu, thật lâu......
Cánh tay Thời Tiện Ngư cảm giác được tê dại nhè nhẹ, cô cảm thấy quái vật hẳn là đã cách đủ xa rồi, đang chuẩn bị nhúc nhích một chút thì đến gần cửa sổ thủy tinh góc tường bên này, chậm rãi vươn một cái đầu...
Thời Tiện Ngư cứng đờ, không khí ngưng trệ, thân thể của cô cũng giống như bị định trụ.
Cái đầu lâu kia có một gương mặt nam nhân trẻ tuổi, không biết đã chết đi bao lâu, làn da tái nhợt bên trong mơ hồ lộ ra thanh hắc, hốc mắt bị mở đến khó có thể tưởng tượng độ rộng, khiến tròng mắt đáng sợ lồi ra ngoài, tròng mắt theo tầm nhìn chậm rãi di động, tại quét nhìn một vòng sau, không có phát hiện con mồi, Quái dính rốt cục buông tha, từ căn tin lầu hai bò xuống...
Thời Tiện Ngư không dám động đậy.
Sợ rằng con quái vật đó sẽ xuất hiện lần nữa.
Lại qua thật lâu thật lâu... Cô nghe thấy dưới lầu truyền đến tiếng bước chân vụn vặt, xen lẫn một ít tiếng nói chuyện, trong đó giọng nói kích động của Vương Ái Quốc càng rõ ràng, dường như đang oán giận Chu Bặc Thiện nhận tiền nên trọng điểm bảo vệ hắn, mà không phải đến căn tin quan tâm các cô.
Thời Tiện Ngư há to miệng thở ra, rốt cục cả người buông lỏng, cô biết, hiện tại cô và Hạ Du mới xem như an toàn chân chính chính.
Cô lập tức đứng dậy, lấy giấy bút từ quầy thu ngân, vội vàng viết vài câu cho Hạ Du, nhét vào lòng bàn tay Hạ Du, sau đó đi ra khỏi bóng tối góc tường, thấp giọng nói: “Bảo vệ tốt cô ấy.”
Ai có thể nghĩ đến, sau khi đi tới thế giới này, cô tin tưởng nhất đúng là một cái bóng ngõ cụt.
Tiếng bước chân của mọi người đã tới cửa, bọn họ đang mở cửa.
Thời Tiện Ngư hít sâu một hơi, bước nhanh tới bên cửa sổ, leo lên, sau đó cẩn thận xoay một hướng, mặt hướng vào trong căn tin.
Cửa được mở.
Cơ hồ là đồng thời, cô ở trước mắt bao người, từ trên bệ cửa sổ nhảy xuống.
Chu Bặc Thiện đầu tiên là sửng sốt, sau đó mừng rỡ: “Cô từ cửa sổ chạy đi? Sao lại trở về? Hạ Du đâu?”
Thời Tiện Ngư vẻ mặt không tốt lắc đầu, nói: “Nơi này quỷ quái nhiều lắm, tôi cùng Hạ Du ở chỗ này ngây người không bao lâu, bên ngoài cửa sổ liền xuất hiện một lệ quỷ bắt Hạ Du đi, tôi đuổi theo, không thể đuổi kịp, chỉ có thể trở về điều tra lại manh mối. Hạ Du hiện tại chỉ sợ là dữ nhiều lành ít.”
Cô thở dài, dư quang thoáng nhìn trên mặt đất đã thành gỗ vụn bàn tròn, chấn động nói: “Cái bàn tại sao lại biến thành như vậy?”
Chu Bặc Thiện ngữ khí trầm trọng nói: "Chỉ sợ vừa rồi tới tập kích các người quỷ quái không chỉ một a, ai..."
Thời Tiện Ngư nghe xong, vẻ mặt mệt mỏi nói: "Trước tiên tìm một chỗ nghỉ ngơi đi, vừa rồi tôi tiêu hao không ít thể lực, tôi còn muốn dùng biện pháp thần hồn ly thể tìm Hạ Du, Tiểu Chu, anh có thể giúp tôi thủ hồn không?"
Chu Bốc Thiện nói: "Lên lầu ba đi, lầu ba có ký túc xá nhân viên có thể nghỉ ngơi, nhà trọ nữ bên kia hiện tại cũng không sạch sẽ, du hồn dã quỷ phụ cận nhiều lắm!"
Vương Ái Quốc nhìn trái nhìn phải, có chút không có chủ ý: “Đạo, đạo trưởng, Hạ Du có phải cũng... cũng đã xảy ra chuyện?”
Chu Bặc Thiện chỉ thở dài.
Thời Tiện Ngư vừa lên lầu, vừa nói: "Vừa rồi lệ quỷ kia tới đột ngột, tôi cũng không thể thấy rõ... Nếu quả thật là oan hồn của Đỗ Hiểu Linh, hiện tại nó đã lấy đi tính mạng của hai người, chắc hẳn cũng nên hả giận rồi nhỉ?"
Vương Ái Quốc sốt ruột hỏi: "Vậy chúng ta có thể rời khỏi đây không?"
"Sống không thấy người, chết không thấy xác, nếu vị Hạ tiểu thư kia còn sống, chúng ta làm sao có thể không để ý tới?" Chu Bặc Thiện thở dài nói: "Hay là trước tiên nghĩ cách một chút, nếu quả thật đã xảy ra chuyện, muốn trở về cũng không muộn, anh thấy sao, Vương thiếu gia?"
Vương Ái Quốc sắc mặt ngượng ngùng, có lẽ là cảm thấy Hạ Du rất có thể đã chết, cũng liền không biết xấu hổ nói lời tàn nhẫn, quanh co gật đầu nói: "Vậy thì tìm xem đi..."
Đến lầu ba, Thời Tiện Ngư lấy lý do thần hồn ly thể không thể có người không liên quan chờ ở phụ cận, chỉ cho phép một mình Chu Bặc Thiện đi vào phòng.
Mọi người rời khỏi Chu Bặc Thiện liền thấp thỏm bất an, Chu Bặc Thiện an ủi: “Chỉ cách một cửa mà thôi, nếu có việc gì, các người cứ đập cửa là được.”
Như thế mới thuyết phục được mọi người.
Cũng may hai người ở trong phòng cũng không có chậm trễ thời gian quá lâu, bất quá chừng mười phút, cửa phòng mở ra, Thời Tiện Ngư cùng Chu Bặc Thiện vẻ mặt đều rất trầm trọng.
“Ai...” Chu Bặc Thiện chậm rãi lắc đầu: “Hạ Du tiểu thư, đã không còn trên nhân thế.”
Mọi người xôn xao.
Tiếng xôn xao này rất vi diệu, bởi vì bọn họ đều cảm thấy Hạ Du sống không được, nhưng sau khi nghe được tin tức xác thực, trong lòng vẫn cảm thấy rung động.
Chu Bặc Thiện nhíu chặt mày, khó xử nói: "Tôi đã thử qua, pháp thuật triệu hồi vẫn không có tác dụng, xem ra oan hồn của Đỗ Hiểu Linh vẫn chưa hết giận.”
Ánh mắt mọi người, không hẹn mà cùng rơi vào trên người Bạch Dư Hi.
Đoàn chị em tổng cộng có bốn người, hiện tại chỉ còn Bạch Dư Hi, chẳng lẽ Đỗ Hiểu Linh nhất định phải mang toàn bộ đoàn chị em đi sao?
Mọi người đều có tâm tư riêng, mà Thời Tiện Ngư âm thầm đánh giá Lục Mân bên cạnh Bạch Dư Hi.