Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Quỷ quái biến mất, vong hồn siêu độ.
Tiểu lâu màu trắng âm khí bốc lên khôi phục yên tĩnh.
Bốn phía tiếng gió ào ào, cát bụi nhẹ nhàng bay lên, Thiện Tuệ Tử khom lưng lấy một nắm đất cát từ trên mặt đất, bỏ vào trong túi vải tùy thân mang theo, dùng dây thừng nhỏ quấn vài vòng, buộc chặt.
Nơi này qua không lâu nữa sẽ bị san thành bình địa, sau đó sửa đường, trồng cây, qua vài năm nữa, sẽ không có ai biết nơi này từng có một tòa ba tầng cao màu trắng tiểu lâu, trong lầu có một tiểu nam hài, đang chờ tỷ tỷ trở về, mà phát sinh ở chỗ này chuyện xưa, cũng sẽ bao phủ ở thời gian dài sông.
……
Thời Tiện Ngư lấy điện thoại di động ra, phát hiện tín hiệu điện thoại di động biến mất rốt cục đã trở lại.
Cô đi tới bên cạnh Hầu Thần, giơ cánh tay lên chụp ảnh chung cho hai người, lưu làm kỷ niệm, bối cảnh là tòa nhà yên tĩnh kia.
Tiếp theo cô gọi điện thoại cho nhân viên thị chính, thông báo đối phương sắp xếp xe tới đón bọn họ.
Nhân viên công tác biết được vấn đề khó khăn đã được giải quyết, vui mừng quá đỗi, nói sẽ xin cho bọn họ một chiếc xe sang trọng.
Thời Tiện Ngư rất vui vẻ, cảm thấy "xe sang trọng" là sự khẳng định đầy đủ đối với công việc vất vả của cô.
Thiện Tuệ Tử biết lập tức có xe tới đón mình, không nói gì, chỉ là lại đi tầng hầm ngầm một chuyến, ước chừng là muốn mang đi một ít đồ cũ lưu làm kỷ niệm, bất quá cuối cùng chọn lựa chọn, chỉ lấy đi búp bê vải mà nàng chọn ban đầu.
Trong khoảng thời gian chờ xe tới, Thời Tiện Ngư loay hoay điện thoại di động, trả lời tin nhắn cho Chu Bặc Thiện.
Không lâu sau, Khâu Đoan Minh nằm trên mặt đất rốt cục tỉnh lại, hắn ngồi dậy, mê mang đánh giá bốn phía, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Thời Tiện Ngư cùng Thiện Tuệ Tử.
Thiện Tuệ Tử còn đang ghi hận hắn tự tiện chủ trương, cho nên không có cái sắc mặt tốt, Khâu Đoan Minh liền nhìn về phía Thời Tiện Ngư, hỏi: "Là các người cứu tôi?"
Thời Tiện Ngư gật đầu: “Xem như vậy đi.”
Khâu Đoan Minh cả người mệt mỏi, khó chịu đỡ lấy trán của mình: "Thật sự là quái tai, rõ ràng mỗi bước đều đúng, nhưng pháp sự lại không có tác dụng với nó... Xem ra thuật Khôi Lỗi này, tôi còn phải tiếp tục tu hành a..."
Thời Tiện Ngư tiếp tục gật đầu: “Đúng vậy, tiếp tục cố gắng.”
Khâu Đoan Minh sờ sờ trên người mình, lấy ra một cái túi giấy hình vuông to bằng bàn tay, đi đến trước mặt Tiện Ngư, đưa cho cô.
“Ân cứu mạng của Thời đạo trưởng, tại hạ không thể báo đáp, nơi này có một tấm trói linh phù, là tôi hao phí mấy năm luyện chế mà thành, vốn muốn làm môi giới luyện chế Thị Thần, đáng tiếc thất bại trong gang tấc, phù này đối với tôi mà nói tạm thời không có công dụng, hiện tại tặng cho Thời đạo trưởng, hy vọng tương lai nó có thể hiệu lực một hai.”
Thời Tiện Ngư nhận được trong tay, cảm giác túi giấy rất dày.
Cô cảm thấy Khâu Đoan Minh làm đạo sĩ có chút đáng tiếc, hẳn là đi làm giáo viên nhà trẻ, kỹ thuật gấp giấy của hắn ta quá lợi hại, động vật gì cũng hạ bút thành văn, bao gồm cả túi giấy trong tay cô, nếu gấp dày hơn một chút, gần như không kém bánh chưng.
“Tấm bùa này có ích lợi gì?” Thời Tiện Ngư hỏi.
Khâu Đoan Minh nói: "Trong lá phù này, tôi dùng năm loại chú thuộc tính bất đồng của Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, xây dựng ra một pháp trận vừa có kim thạch chi kiên, lại có lực tự nhiên, bất kỳ linh thể nào chỉ cần nhập trận, tuyệt đối không thể chạy thoát, cho nên ta gọi là Phược Linh Phù." Thời đạo trưởng về sau nếu có cơ duyên gặp được linh thể thích hợp, vô luận đối phương là loại yêu ma quỷ quái nào, ngươi đều có thể dùng lá bùa này trói buộc nó, sau đó chậm rãi giáo hóa, ta bảo quản nó đối với ngươi nói gì nghe nấy, ngoan ngoãn đến cực điểm..."
Nhiệt độ bốn phía đột nhiên hạ xuống, Khâu Đoan Minh không khỏi rùng mình một cái, nghi hoặc nhìn bốn phía: "Sao đột nhiên lạnh như vậy?"
Thiện Tuệ Tử cũng nhận ra, cau mày nhìn trời: “Có phải trời sắp mưa không? Các người xem, bên kia có mây đen thổi qua.”
Thời Tiện Ngư thần sắc vi diệu.
Cô nhét bùa lại trong tay Khâu Đoan Minh, ngượng ngùng nói: “Khâu đạo trưởng, cái này tôi không dùng được, anh giữ lại dùng đi.”
Khâu Đoan Minh hơi sững sờ, chần chờ nói: "Nhưng ở hạ thân không có vật gì dài, cũng chỉ có lá bùa này được cho là vật hiếm lạ, Thời đạo trưởng có muốn suy nghĩ thêm một chút hay không?"
Thời Tiện Ngư vội xua tay, nghĩ thầm: Suy nghĩ tiếp đi, tôi thật sợ trong đám mây đen kia sẽ nổ ra một tia sét đánh người thành hai nửa.
Khâu Đoan Minh tiếc hận nói: “Được rồi, vậy tại hạ sẽ không ép buộc người khác, đại ân đại đức của Thời đạo trưởng, tại hạ chỉ có thể sau này có cơ hội báo đáp.”
“Khâu đạo trưởng khách khí rồi.” Thời Tiện Ngư lễ phép hướng hắn chắp tay.
Nhiệt độ rõ ràng ấm lại.
Khâu Đoan Minh và Thiện Tuệ Tử đều cảm thấy khó hiểu, thậm chí hoài nghi có phải còn có lệ quỷ chưa thanh trừ sạch sẽ quanh quẩn ở gần đó hay không, vì thế bọn họ lại lục soát xung quanh một phen, cho đến khi xe sang trọng tới đón bọn họ tới, cũng không phát hiện nơi nào có dị thường.
Trở lại trung tâm hoạt động văn hóa đạo pháp thị chính, Khâu Đoan Minh và Thiện Tuệ Tử đem tất cả công lao đều giao cho Thời Tiện Ngư, tư chất mở đạo quán chứng minh không hề trì hoãn rơi xuống đầu Thời Tiện Ngư.
Kế tiếp còn có không ít thủ tục chờ Thời Tiện Ngư đi làm, Khâu Đoan Minh cùng Thiện Tuệ Tử liền cáo từ trước.
Lúc chia tay ba người thêm bạn tốt, mở rộng danh sách bạn tốt trong điện thoại di động mới của Thời Tiện Ngư.
……
Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Thời Tiện Ngư dẫn Thị Thần đi ra cửa chính trung tâm hoạt động, bên ngoài sắc trời đã tối đen, nhưng trong thành phố ánh sáng huyên náo, cũng không quạnh quẽ.
Xe cộ trên quốc lộ như nước chảy.
Thời Tiện Ngư và Thị Thần chờ xe điện ven đường.
Đợi một lát, cô lặng lẽ liếc anh một cái, thấy hắn vẫn mặt không chút thay đổi, đưa tay kéo ống tay áo hắn xuống, nói: "Đừng nóng giận.”
Bạch Long: “......”
Sắc mặt hắn hôi thối.
“Khâu đạo trưởng cũng có ý tốt, anh không nên ghi hận hắn, hơn nữa, bùa của hắn có lợi hại hơn nữa, chẳng lẽ còn có thể lợi hại hơn anh sao? Kim mộc thủy hỏa thổ gì đó, cũng không thể vây khốn anh.” Thời Tiện Ngư nhỏ giọng vuốt mông ngựa.
Sắc mặt hắn mơ hồ hòa hoãn.
Thời Tiện Ngư cười cười, cùng hắn tay trong tay nhìn dòng xe cộ chảy xiết, khóe miệng vẫn hơi vểnh lên.
"Kỳ thật như vậy cũng không tồi, em không trói buộc anh, anh tùy thời có thể tới, tùy thời có thể đi, anh đến rồi, chúng tôi hảo hảo ở chung, anh đi rồi, chúng ta liền tự do... Nghe ra tôi giống như thích một lãng tử?”
Đây gọi là lời gì?!
Bạch Long giận dữ phất tay áo.
Thời Tiện Ngư nhìn bàn tay trống trơn của mình, ngẩn ngơ: "...... Tính tình Long tộc đều lớn như vậy sao?”
Cô vươn tay, kéo tay hắn về, một lần nữa cầm: “Không sao, tính tình em tốt, em có thể nhịn.”
Ai cần cô nhịn a?!!
Bạch Long còn muốn quăng, sau đó nghĩ đến mình làm như vậy chẳng phải là bị lộ sao? Lại nghĩ, mình vừa rồi vung tay, kỳ thật đã bị lộ rồi phải không?... Không, phỏng chừng ở nhà ma bên kia cũng đã bị lộ, cô chắc chắn hắn sẽ ra tay, cho nên cố ý đem hắn lưu lại nhà vệ sinh bên ngoài.
Không cần phải diễn nữa, rõ ràng trong lòng cô cái gì cũng rõ ràng.
Vậy cô nghĩ sao về anh? Có thể cười nhạo hắn đi rồi quay lại, cười nhạo hắn nói mà không giữ lời hay không?
"A..." Thời Tiện Ngư đột nhiên khẽ kêu một tiếng, "Chúng ta đợi không công lâu như vậy, anh xem thời gian trên biển số, chúng ta bỏ lỡ chuyến xe cuối cùng rồi."
Bạch Long tâm tình phức tạp, tạm thời không muốn nói chuyện.
Thời Tiện Ngư lại kéo hắn: "Em mệt quá, đây là lối đi dành riêng cho xe điện, muốn đi taxi còn phải đi một con đường khác, anh cõng em qua đó đi.
Bạch Long: “......”
Luôn cảm thấy, có chút tổn hại long uy.