Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 83. 2. Lưu Vong Chi Lộ 24

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Sáng sớm, sau khi Lục Lê rời giường phát hiện, hạt giống mình trồng trong hộp sữa đã nảy mầm, cô bé cao hứng đến mức cầm hộp sữa xoay vòng, khẩn cấp muốn nói cho những đứa trẻ khác trong viện nuôi con biết.

Thời Tiện Ngư cũng rất vui vẻ, sau khi đưa Lục Lê đến viện nuôi con, liền bắt đầu cân nhắc đi chợ mua mấy chậu hoa.

Muốn đi chợ thì có thể tìm Lâm Uyên.

Cô xách ấm nước, khóa kỹ cửa xe, chuẩn bị đi tòa nhà số 3 một chuyến.

Mới vừa xuống xe liền nhìn thấy một nữ nhân xa lạ đứng ở cửa nhà Diệp Lưu Vân, nữ nhân kia mặc một kiện trường bào màu trắng, Thời Tiện Ngư nhận ra, là mẹ đỡ đầu trong viện nuôi con đều là bộ trang phục này.

“Đội trưởng Diệp không ở nhà, đi làm nhiệm vụ.” Thời Tiện Ngư có ý tốt nhắc nhở bà ấy.

Nữ nhân nghe tiếng xoay người lại, bộ dáng hơn năm mươi tuổi, nhìn qua hiền lành hiền lành.

Đối phương cười nói: “Tôi không phải tới tìm Diệp đội trưởng, tôi tới tìm cô.”

“Tìm tôi?” Thời Tiện Ngư ngẩn người, có chút khó hiểu.

Người phụ nữ đến gần vài bước, mỉm cười đánh giá cô: "Cô chính là Thời Tiện Ngư tiểu thư phải không?”

“Tôi là.” Thời Tiện Ngư gật gật đầu, tò mò hỏi: “Bác là...”

“Lần đầu gặp mặt, tôi là mẹ của Hà Túc, xin chào.” Người phụ nữ cười nói: “Xin hỏi có thể làm chậm trễ một chút thời gian của cô không? Tôi muốn nói chuyện với cô về Hà Túc.”

Thời Tiện Ngư cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, vì sao phải cùng cô nói chuyện Hà Túc? Cô căn bản không quen Hà Túc.

Nhưng người ta cố ý tìm đến, nói chuyện lại khách khí như vậy, cô cũng không tiện cự tuyệt, liền mở cửa xe mời đối phương vào ngồi một chút.

Hà phu nhân đi vào xe, nhìn chung quanh một vòng, khẽ vuốt cằm, nói: "Cô là một người phụ nữ rất biết cách sống, bố trí nơi này rất tốt.”

Thời Tiện Ngư ngượng ngùng cười cười.

Vốn nên rót cho khách một ly nước, nhưng Thời Tiện Ngư lo lắng nước tinh khiết lấy ra không dễ giải thích, liền không cố ý chiêu đãi, hơi có vẻ xấu hổ ngồi ở ghế sô pha đối diện Hà phu nhân.

Thời Tiện Ngư cẩn thận nói: "Tôi và bác sĩ Hà chỉ gặp nhau hai lần, nếu bác muốn biết chuyện của ấy ấy, thật ra có thể đi hỏi đồng nghiệp của anh ấy ở bệnh viện."

Hà phu nhân mỉm cười nhìn cô: "Tuy 2 người chỉ gặp qua hai lần, nhưng nó vẫn nhớ mãi không quên.”

Thời Tiện Ngư: “......”

Đây...... Tình huống gì?

“Tôi sẽ không đi lòng vòng.” Hà phu nhân cười nói: “Thời tiểu thư, tôi hy vọng cô có thể suy nghĩ thật kỹ về Hà Túc.”

Thời Tiện Ngư sửng sốt, không khỏi hoài nghi có phải mình đã hiểu lầm cái gì: “...... Cân nhắc Hà Túc?”

Suy nghĩ như thế nào?

Hà phu nhân ôn ngôn nói: "Một người tuy rằng tự tại, nhưng tóm lại sẽ có lúc tịch mịch, uyên ương song hí, hồ điệp song phi, người đến một độ tuổi nhất định sẽ muốn lập gia đình, cho dù bây giờ chế độ hôn nhân không còn sót lại chút gì, mọi người cũng như thói quen cũ tìm cho mình một người bạn, giúp đỡ lẫn nhau, chung sống."

Thời Tiện Ngư: “......”

Hà phu nhân ngữ khí nhẹ nhàng hỏi: "Không biết Thời tiểu thư đối với tương lai của mình có tính toán gì, sẽ vẫn luôn ở một mình sao?"

Thời Tiện Ngư lắc đầu.

Đương nhiên không, cô nhất định phải yêu đương.

"Lựa chọn một nửa khác, phải thận trọng." Hà phu nhân dịu dàng cười cười: "Hà Túc là một lựa chọn rất tốt, nó chính trực thiện lương, thân thể khỏe mạnh, hàng năm kiểm tra sức khỏe đều là ưu tú, định kỳ vì ốc đảo cung cấp chất lượng tinh trùng tốt, có công tác ổn định cùng tiền đồ tốt, nếu cô cùng nó ở chung một chỗ, sẽ rất hạnh phúc."

Thời Tiện Ngư: “......”

Chuyện đã quá sâu, cô đã không biết nên nói cái gì cho phải.

Hà phu nhân vừa nói vừa chuyển, uyển chuyển cười nói: "Làm mẹ của Hà Túc, tôi đương nhiên hi vọng nó có thể tìm được một người có thể xác và tinh thần khỏe mạnh, điều kiện đủ để xứng đôi, bầu bạn với nó, cho nên hi vọng Thời tiểu thư có thể dành chút thời gian đi bệnh viện một chuyến, làm kiểm tra toàn diện thân thể, tuy Thời tiểu thư đã qua sinh sản, nhưng là bây giờ hoàn cảnh ác liệt, không có ốc đảo bảo hộ, rất dễ dàng mất đi năng lực sinh sản..."

“Không cần đâu...” Thời Tiện Ngư tươi cười cứng ngắc nói: “Tôi bị ung thư.”

Hà phu nhân sửng sốt.

Thời Tiện Ngư còn nói: “Cho nên không cần đi bệnh viện kiểm tra.”

"Thời tiểu thư... không phải đang nói đùa với tôi chứ?" Hà phu nhân nhìn cô, thần sắc hồ nghi, "Khí sắc của cô nhìn qua rất tốt..."

Thời Tiện Ngư: "Tôi trang điểm.”

Hà phu nhân: "Đứa bé kia......”

Thời Tiện Ngư: "Nhặt trên đường.”

Hà phu nhân mím môi.

Thời Tiện Ngư cũng không nói gì.

Im lặng kéo dài trong chốc lát, Hà phu nhân mở miệng lần nữa: “Tôi là người luôn luôn sáng suốt, Hà Túc có cô gái trong lòng, tôi thay nó cảm thấy cao hứng, nhưng nếu như đối phương không có năng lực sinh sản, chỉ sợ...... Không thích hợp lắm.”

Thời Tiện Ngư gật đầu: “Đúng vậy, bác nói rất đúng.”

Hà phu nhân: “......”

Lại một hồi trầm mặc......

…………

Thật sự không còn gì để nói, Hà phu nhân tao nhã đứng dậy, sắc mặt lạnh lùng hơn lúc mới tới rất nhiều, thản nhiên nói: “Hôm nay đã quấy rầy.”

Thời Tiện Ngư cũng đứng dậy theo, lễ phép nói: "Bác đi thong thả.”

Cửa xe mở ra, Thời Tiện Ngư đưa mắt nhìn Hà phu nhân rời đi.

Lúc này, một người đột nhiên lỗ mãng chạy tới va chạm.

“Mẹ! Sao mẹ lại tới thật?” Hà Túc vẻ mặt vừa tức giận, lại xấu hổ: “Không phải con đã nói rồi sao! Chuyện của con con sẽ tự mình xử lý!”

Hà Túc tràn ngập ngữ khí chỉ trích, làm Hà phu nhân rất bất mãn, bà nhíu mày nói: "Con nói cái gì? Con là con trai ta, ta giúp con xem chọn người có thích hợp hay không, chẳng lẽ không đúng?"

Hà Túc không muốn cãi vã với mẹ trước mặt Thời Tiện Ngư, cắn răng đi nhanh tới, bắt lấy cổ tay Hà phu nhân liền đi ra ngoài, toàn bộ quá trình cúi đầu không dám nhìn mặt Thời Tiện Ngư, chỉ cảm thấy mình mất mặt đến cực điểm!

Hà phu nhân có chút tức giận: “Con kéo cái gì, không thể đi lại đàng hoàng?”

Hà Túc không nói lời nào, cúi đầu chạy nhanh, kéo Hà phu nhân ra khỏi sân.

Hà phu nhân rốt cục phát hỏa, dùng sức hất tay Hà Túc ra, quát: "Con đứng lại cho ta! Một nữ nhân không thể sinh con mà thôi, vì sao con phải như vậy?!"

Hà Túc đau khổ nói: "Mẹ! Con van cầu mẹ! Van cầu mẹ đừng xen vào chuyện của con nữa! Thời tiểu thư căn bản không biết con thích cô ấy, sao mẹ cứ phải chạy tới tìm cô ấy?!”

Hà phu nhân nói, hừ một tiếng: “... May mắn ta đến, nếu không con sẽ bị cô lừa! Đứa bé kia căn bản không phải cô ấy sinh, là cô ấy nhặt trên đường! Cô ấy chẳng những không có khả năng sinh sản, hơn nữa đã bị ung thư, con trai ngốc, ung thư đó con có biết không?”

Hà Túc nhớ tới tình hình Thời Tiện Ngư và Lâm Uyên ngồi trên xe ba bánh, cay đắng nói: "Con làm sao có cơ hội ở bên cô ấy..."

Hà phu nhân thấy nhi tử thương tâm, trong lòng cũng không dễ chịu, chậm lại giọng an ủi hắn: "Ta biết cô ấy xinh đẹp, nhưng không thể sinh con, xinh đẹp hơn nữa cũng vô dụng a, con nghe lời mẹ, vẫn là tìm một nữ nhân có thể sinh con đi, phía trước con nhiều ca ca tỷ tỷ như vậy, mẹ một người cũng không thể bảo trụ, chỉ có con, mẹ sinh nhiều hài tử như vậy, chỉ có con ở bên cạnh, mẹ sẽ không hại con.