Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đây là bài hát của Châu Kiệt Luân(*), là thần tượng của những người thuộc thế hệ 85. Người giáo viên mang theo kính cận 700 độ, dáng vẻ cực giống Vương Tinh mập mạp, chỉ dùng thời gian một tháng mà khiến cho tất cả học sinh trong lớp đều yêu thích. Cách ông ấy dạy học rất mới mẻ, độc đáo, và không hề cứng ngắt. Ông ấy không cho phép học sinh đọc tiểu thuyết võ hiệp nhưng lại giảng về Kim Dung Cổ Long, giảng về Phi Tuyết Liên Thiên Xạ Bạch Lộc, Tiếu Thư Thần Hiệp Ỷ Bích Uyên trong lớp.
Người giáo viên này, ngoại trừ Khương Hàn Tô ra, là điểm sáng cuối cùng trong "nhà tù" Dục Hoa.
Đây chính là thời đại mới, con người phải không ngừng tiến vè phía trước, thời đại này giáo viên cũng cần phải đổi mới.
Nếu như Dục Hoa có thể có nhiều giáo viên giống thế này, nói không chắc có thể có thêm nhiều học sinh từ các trường trọng điểm cấp 3.
Nhạc Hân - người đại diện cho âm nhạc mới vừa bắt đầu, liền bị người cắt đứt rồi.
"Nhạc Hân, đừng hát bài này nữa, bọn em chán lắm rồi, đổi bài khác đi.”
"Đúng đúng đúng, đổi bài đổi bài, ngày nào cũng hát bài Đôi Cánh Vô Hình, mỗi lần nghe đều thấy chán muốn chết, nếu như đi học cứ hát bài này hoài, tui không chịu được rồi.”
"Đổi Giang Nam, đổi Giang Nam".
"Đổi bài Giang Nam, đổi Tinh Nguyệt Thần Thoại".
Nhạc Hân lúc này quay đầu lại, chỉ thấy cô nở nụ cười dịu dàng nhìn vào Tô Bạch đang ngồi trong góc, cười hỏi:
"Tô Bạch, cậu muốn bài nào?”
Nhạc Hân cũng coi như một trong số những mỹ nữ khá nổi trong lớp, nếu như không phải có Khương Hàn Tô là người đẹp gần 100% thì dù Nhạc Hân là người đẹp 80%, tuyệt đối là nữ sinh xinh đẹp nhất trong lớp bọn họ. Tô Bạch nhìn Nhạc Hân xinh đẹp, cười nói:
"Vậy thì hát mấy bài của Hứa Tung đi.”
Hứa Tung là một ca sĩ 9x, vĩnh viễn được lưu giữ trong trí nhớ thời thanh xuân.
Sự tồn tại của hắn, giúp cho nhiều học sinh cấp 2 cấp 3 tăng thêm vài phần sắc thái.
"Được rồi, Đoạn Kiều Tàn Tuyết đi." Cô cười nói.
Đây là ca khúc thành danh của Hứa Tung, cũng là ca khúc kinh điển nhất của Hứa Tung.
"Bướm lá khô gãy cánh, tìm không thấy hoa,
Vĩnh viễn cũng không thấy cảnh héo tàn,
Bóng đêm dưới mái hiên cầu nhỏ tại Giang Nam
Sao có thể hiểu được hoang dã nơi phương Bắc
Mỗi lần mùa mai nở, đơn côi mà triền miên
Sau khi xuân tới lại nhóng úa tàn
Chỉ còn mình ta ngắm nhìn pháo hoa bay đầy trời
Khẽ lung lay, rồi bay đi xa theo gió..."
Theo Nhạc Hân mở đầu, cả lớp bắt đầu hát bài Đoạn Kiều Tàn Tuyết của Hứa Tung.
Ngày 19 tháng 1 năm 2012 âm lịch, tuyết lớn rơi dày đặc ngoài cửa sổ, đây là lần đầu tiên Tô Bạch nghe lại bài hát này từ những người bạn học cấp 2 sau mười mấy năm. Hắn không khỏi mỉm cười, đây mới là thanh xuân!
...
Tiết ngữ văn của thầy Lý Tân là môn học được học sinh trong lớp thích nhất, cũng là môn học có thành tích bình quân tốt nhất của bọn họ trong tất cả các môn.
Trong ba mươi lớp học của trường Dục Hoa, mỗi thích lớp 9 sẽ có một" trận chiến" và môn ngữ văn này được xem là môn tranh giành thứ hạng đầu, thường thường đều là nội chiến.
Bởi vì trong toàn bộ lớp 9, chỉ có ban 9 mới có thể tạo thành uy hiếp đối với ban 12 của bọn họ ở môn ngữ văn. Mà trùng hợp giáo viên dạy ngữ văn ban chín chính là là Lý Tân.
Thành tích môn ngữ văn của Vương Uy, Hứa Lâm và những người khác phần lớn đều có thể đạt tiêu chuẩn. Có thể thấy được, thành tích bình quân ở môn ngữ văn của ban mười hai bọn họ khủng bố đến mức nào.
Chẳng qua Lý Tân không thuộc về nơi này, thầy ấy chỉ dạy ở Dục Hoa một năm, vừa vặn dạy khóa lớp 9 này của bọn họ, chờ sau khi thi đậu viên chức sẽ chuyển đi nơi khác.
Khi Tô Bạch 21 tuổi, thầy ấy công tác trong huyện ủy rồi.
Nói đến cũng thú vị, khi đó người mà huyện phái ra tiếp đón Tô Bạch, chính là Lý Tân.
Tiết thứ tư, môn ngữ văn kết thúc, chính là thời gian tan học.
Lúc Tô Bạch và Hứa Lâm xuống lầu, tuyết bên ngoài đã ngừng rơi.
Thế nhưng Tô Bạch biết, đây chỉ là tạm thời, đêm nay, tuyết ở Qua Thành sẽ càng nhiều hơn, đồng thời sẽ kéo dài mấy ngày.
Tuy nhiên, đây là trận tuyết lớn cuối cùng của Qua Thành trong 12 năm tới. Trận tuyết này qua đi, mười mấy năm sau, Qua Thành chưa từng xuất hiện trận tuyết lớn nào khác nữa.
"Anh Bạch, Vương Vĩnh đến rồi." Hứa Lâm nói.
Tô Bạch xoay người, liền nhìn thấy một nam sinh cao gầy chạy đến trước mặt hắn.
"Anh Bạch." Cậu ta kêu lên.
Tô Bạch gật gật đầu, sau đó nhìn về Hứa Lâm, hỏi:
"Cậu còn tiền ăn cơm không?”
"Không, không còn, một nửa số tiền mang theo trong tuần này đều để dành trả nợ hết rồi. Hiện tại trong thẻ ăn cơm chỉ còn có hơn 10 đồng, có thể uống vài chén nước cầm cự. Chỉ là em không dự định tiếp tục đi mượn tiền, trên người còn giữ lại mười đồng tiền lộ phí, có thể sống sót qua ngày hôm nay là tốt rồi." Sau khi cậu ta nói xong, cúi đầu, khá là lúng túng.
"Cậu lấy của tôi đi.”
...
(*)Châu Kiệt Luân (sinh ngày 18 tháng 1 năm 1979) là một ca sĩ, nhạc sĩ, rapper, nhà sản xuất âm nhạc, diễn viên, đạo diễn, doanh nhân người Đài Loan. Từng được mệnh danh là "ông hoàng nhạc pop châu Á", Châu Kiệt Luân là nghệ sĩ có lượt tải xuống nhiều thứ ba thế giới vào năm 2010. bán được hơn 30 triệu bản album tính đến năm 2017.)