Bắt Đầu Từ 2012

Chương 29. Đừng Quấy Rầy Tôi!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nhưng mà cũng thực sự là gặp quỷ rồi, coi như là ở trong mơ, làm sao lại mơ tới Tô Bạch?

Khương Hàn Tô cảm thấy bây giờ đầu óc của mình, có chút không đủ dùng.

Nhìn Khương Hàn Tô ở trước mặt, bởi vì chạy nhanh mà có vài sợi tóc rối trước mặt, không lành lạnh giống như trước đây, càng bởi vì dại ra mà thêm một tia đáng yêu, Tô Bạch sự muốn đưa tay ra ôm một cái a!

Khương Hàn Tô như này, ai nhịn được đây?

Nhưng cuối cùng hắn vẫn không dám đưa tay ra ôm cô, nhưng lại đưa tay ra vuốt vài sợi tóc ngổn ngang trên trán cô.

Cảm giác ấm ấm trên tráp, cuối cùng khiến cho Khương Hàn Tô phản ứng lại.

Cô giật mình lùi lại phía sau như con nai con, mãi đến tận khi cách Tô Bạch một đoạn, mới tức thẹn trừng hắn, nói:

"Tô Bạch, không chọc tôi cậu sẽ chết sao?”

"Đúng." Tô Bạch cười nói.

Hắn đi đến trước cậu thang, sau đó mới quay đầu lại cười nói:

"Vừa nãy nhịn không được, xin lỗi. Sau này nếu không được cậu đồng ý, tôi sẽ không chạm vào cậu.”

"Tôi sẽ đồng ý?" Khương Hàn Tô tức giận nở nụ cười.

"Quy Luật Chân Hương đúng với tất cả mọi người trên thế giới này." Tô Bạch nói xong, nhanh chóng về phía trước.

Vừa rồi mới đụng vào cô, giờ không nên dây dưa thêm nữa.

Nhưng mà, lúc mình vừa mới sợ bị lạnh chết, chuẩn bị quay về phòng ngủ, cô ấy lại xuất hiện giống như một tinh linh.

Cái cảm giác này, thật tốt!

...

Tô Bạch lên lầu, Khương Hàn Tô vừa đi theo sau vừa đang suy nghĩ có chuyện gì xảy ra.

Tô Bạch xuất hiện ở trong lớp học vào lúc năm giờ, thực sự là quá mức khó tin.

Khương Hàn Tô xoa xoa đầu vì thấy hơi đau đầu rồi, cô ấy bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện rất đáng sợ.

Chẳng lẽ Tô Bạch vì mình nên mới dậy sớm như vậy? Toàn bộ người trong trường Dục Hoa đều biết, mình luôn là người đầu tiên đến trường sớm nhất để tự học. Bởi vì những giáo viên kia mỗi lần dạy dỗ học sinh, họ thường bắt mình làm gương.

Ví dụ như, các cậu nên học tập theo Khương Hàn Tô ở lớp 9 ban 12. Nếu như thái độ học tập của các cậu bằng một nửa của em ấy thôi, đừng nói là trường trung học hạng bốn trong huyện, coi như là trường trung học hạng một hạng hạng hai trong thành phố đi chăng nữa, các cậu rất dễ dàng vào được? Cái gọi là trường trung học hạng một hoặc hạng bốn trong huyện, cùng với trường trung học hạng một hạng hai trong thành phố, đều là trường cấp 3 trọng điểm ở Bạc Thành.

Ở Dục Hoa, Khương Hàn Tô luôn là đứa trẻ được các giáo viên thường xuyên nhắc tới.

Nói thật, có rất nhiều giáo viên ở trường Dục Hoa cảm thấy ghen tị với Đoàn Đông Phương. Bởi vì mọi người đều biết, chỉ cần vài năm nữa, Khương Hàn Tô nhất định sẽ nổi tiếng trong kỳ thi đại học của thành phố. Nếu không phát sinh chuyện ngoài ý muốn, Khương Hàn Tô nhất định sẽ đạt được thủ khoa trong kỳ thi đại học ở Bạc Thành. Trong một vài kỳ thi kiểm tra chung do thành phố tổ chức, Khương Hàn Tô luôn là người xuất sắc nhất.

Khương Hàn Tô đi lên lầu, đi tới phòng học ban 12 liền nhìn thấy Tô Bạch đội mũ trùm đầu. Hắn đem che kín cả người lại, chỉ lộ ra đôi mắt. Lúc này hắn đang ngồi xổm trên hành lang, dùng ánh mắt mong đợi nhìn thẳng vào cô ấy, nói:

"Tôi không thể đi nhanh, có hơi lạnh.

Khương Hàn Tô giật giật khóe miệng, mặt không cảm xúc lấy ra chìa khóa mở khóa phòng học.

Lạnh như vậy, vẫn dậy sớm như vậy, điều này nói rõ những suy nghĩ của mình là đúng. Đúng là vì cô nên Tô Bạch mới đến lớp sớm.

Nghĩ đến sau đó, mỗi sáng sớm đều phải chạm mặt hắn, Khương Hàn Tô thực sự là khóc không ra nước mắt. Mình bị Tô Bạch trêu chọc, tuyệt đối là chuyện mình cảm thấy phiền phức nhất trong mấy năm nay rồi.

Nếu như sau này mỗi ngày hắn đều dậy sớm, vậy mình còn muốn đến trường tự học nữa hay không?

Tô Bạch đến sớm như vậy, chắc chắn sẽ không thành thành thật thật để mình yên tĩnh đọc sách.

Nhưng khi nghĩ lại, cô lập tức cảm thấy suy nghĩ của mình rất buồn cười. Tô Bạch ngày hôm nay có thể đến sớm một lần, đã là mặt trời mọc ở hướng tây rồi, tương lai còn có khả năng này nữa sao?

Khương Hàn Tô không cho rằng hắn có tiếp tục kiên trì, nghĩ tới đây, nội tâm có chút buồn bực của cô ấy mới cảm thấy nhẹ nhõm một phần.

"Cậu muốn gì?" Sau khi hai người đi vào phòng học, Khương Hàn Tô mở đèn rồi hỏi.

Cô cảm thấy muốn yên tĩnh đọc sách ngày hôm nay thật sự rất khó, không bị quấy rầy mới là lạ.

"Muốn gì là muốn gì? Tôi chỉ muốn tự học thôi!”

Tô Bạch nói xong liền nói tiếp:

"Lớp trưởng, đừng quấy rầy tôi, ngày hôm nay có rất nhiều thứ tôi cần phải ghi nhớ.”

Nói xong, Tô Bạch ngồi vào chỗ ngồi của mình.

Ngày hôm nay, quả thực hắn có rất nhiều thứ cần phải ghi nhớ. Ví dụ như hắn muốn học thuộc toàn bộ mười bài thơ cổ trong sách ngữ văn.

...

(*Quy luật Chân Hương: Đây là ngôn ngữ mạng, có nghĩa là một người quyết định không đi hoặc làm điều gì đó, nhưng cuối cùng lại làm ngược lại. Nó chủ yếu được sử dụng để thể hiện một trạng thái tinh thần, trong đó những điều mong đợi của ai đó hoàn toàn khác với kết quả cuối cùng.")