Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Thời gian chẳng mấy chốc đã trôi qua, tại trụ sở trưởng lão Ma Tông, hầu hết các trưởng lão các tông môn đều tập trung trước màn hình lớn.
Bạch Dương, Tiêu Thu Vũ, Phạm Chính và Nhậm Thúy Nhi ngồi cạnh nhau.
Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên màn hình, tìm kiếm thông tin về đệ tử tông môn mình.
Tuy nhiên, trên màn hình vẫn chỉ hiển thị thông tin của ngày hôm qua.
Các trưởng lão phía dưới bắt đầu tỏ ra không hài lòng:
- Này, Phong Vũ Các, sao thông tin vẫn chưa cập nhật?
- Đúng đấy, các ngươi làm việc cũng quá chậm rồi.
Trên đài cao Phong Vũ Các, một giọng nói vang lên:
- Hành động trăm ngày mới bắt đầu ngày đầu tiên, thông tin sẽ được thống kê từ giờ Thìn. Dĩ nhiên, từ ngày mai trở đi sẽ không có hạn chế này nữa, màn hình lớn sẽ được cập nhật liên tục.
Mọi người đều hiểu điều này, bởi vì từ ngày mai trở đi, thông tin trên màn hình lớn sẽ được cập nhật dựa trên thân phận lệnh bài của từng đệ tử.
- Haiz, bây giờ mới giờ Mão, còn sớm.
- Chờ xem, chắc chắn sẽ có kết quả thôi. Với sự thông minh của các đệ tử chúng ta, ít nhất ngày đầu tiên sẽ không có vấn đề gì đâu.
- Đệ tử chúng ta thì không sao, nhưng hai đệ tử của Cửu Thiên Lâu thì khó nói. Cảnh giới cao nhất của bọn hắn chỉ là Khai Mạch cảnh tam trọng thôi, ha ha.
Người nói câu này cố ý hạ giọng, sợ những người Cửu Thiên Lâu nghe thấy.
Mặc dù các tông môn khác đều coi việc tham gia hành động lần này của Cửu Thiên Lâu như một trò cười, nhưng không ai dám công khai đặc tội người Cửu Thiên Lâu.
Vạn nhất không cao hứng, bọn hắn liều mạng một trận, ai chết trong tay ai, cái này còn chưa biết, đệ tử người ta mặc dù rác rưởi, nhưng cảnh giới của bốn trưởng lão lại rất dọa người.
Nhưng ngay lúc đó, giọng nói từ bên trên Phong Vũ Các lại vang lên:
- Chư vị tông chủ, phó tông chủ, chư vị trưởng lão, chúng ta biết mọi người rất lo lắng về hành động lần này. Vì vậy, chúng ta đã tổ chức một nhóm tu hành cao thủ, cùng với những người am hiểu địa lý Tử Dương Sơn để phân tích quá trình thi đấu.
Chúng ta sẽ phân tích và dự đoán kết quả của từng cảnh giới tu vi, đưa ra điểm tổng hợp cho mỗi tông môn và đánh giá tiềm năng của các đệ tử. Chúng ta hy vọng điều này sẽ giúp ích cho các vị.
Chúng ta sẽ cập nhật phân tích này mỗi sáng và chiều trong suốt quá trình diễn ra hành động. Để đảm bảo tính kịp thời của thông tin, mỗi bản phân tích sẽ có giá một viên linh thạch, tức là hai viên linh thạch mỗi ngày. Hiện tại, bản phân tích đầu tiên đã hoàn thành, mọi người có thể mua.
Có mười sáu tông môn tham gia, không cần phải chen lấn xô đẩy. Phạm Chính tiến lên quầy và đưa một viên linh thạch:
- Cho ta một bản.
Quản sự Phong Vũ Các nói:
- Chỉ một bản thôi sao? Các trưởng lão các tông môn khác thường mua nhiều hơn, để lưu làm kỷ niệm.
- Ta muốn nhiều như vậy để làm gì, mấy người nhìn một bản không phải tốt rồi sao?
- Vậy ngươi tùy ý.
Quản sự đưa cho Phạm Chính một xấp giấy, khoảng chừng mười mấy tờ.
- Quý hóa.
Phạm Chính vừa chửi một tiếng, vừa trở về chỗ ngồi của mình.
Mọi người bắt đầu tùy ý đọc qua.
Những trang giấy đầu tiên có nội dung khá đơn giản, chủ yếu giới thiệu tổng quan về Tử Dương Sơn cùng phân tích chất lượng đệ tử các tông môn.
Cách phân tích này không có giá trị thực tế lắm, chỉ đơn thuần xếp hạng các đệ tử dựa trên tu vi cảnh giới. Ai xếp hạng cao, thực lực tổng hợp tông môn liền mạnh.
Mặc dù không có quy định rõ ràng rằng tông môn có tổng lực mạnh nhất sẽ có lợi thế lớn nhất, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là không quan trọng.
Không có gì bất ngờ, Ma Tông Cửu Thiên Lâu lại một lần nữa xếp ở vị trí cuối cùng.
Đây là điều hiển nhiên, ai cũng có thể nhìn ra. Không thể nào xếp bọn hắn lên vị trí thứ hai từ dưới lên được.
Bởi vì tông môn xếp thứ hai từ dưới lên cũng có tới 100 đệ tử tham gia, so sánh 100 với 2 thì làm sao mà so?
Bạch Dương bọn hắn cũng không để ý lắm, trong lòng chỉ âm thầm cầu nguyện cho Kim Tiểu Xuyên và Sở Bàn Tử đào được đường hầm sâu hơn nữa.
Như vậy, người khác sẽ khó phát hiện ra hơn, tỷ lệ sống sót cũng cao hơn.
Không chỉ có bọn hắn, các trưởng lão các tông môn khác cũng đang xem xét những thông tin này.
Thỉnh thoảng, bọn hắn lại đánh giá các tông môn khác, nhưng đều cố ý bỏ qua Cửu Thiên Lâu.
Không lâu sau, từ phía nhà bếp truyền đến tiếng gọi ăn cơm.
Trưởng lão các tông môn đứng dậy, lấy bát đũa từ túi trữ vật ra, đi về phía nhà bếp.
Nhà bếp tạm thời này cung cấp đồ ăn miễn phí, vì vậy mọi người đều tự do lấy thức ăn.
Món chính có cơm và nhiều món ăn khác nhau, gồm cả món mặn và món chay, có hai loại canh để lựa chọn.
Vì đây là bữa ăn do quan phủ tổ chức nên đồ ăn cũng khá ngon.
Các tông chủ cùng trưởng lão xếp hàng lấy cơm một cách trật tự.
Bởi vì Bạch Dương bọn hắn xếp hàng sớm nên bọn hắn đã lấy được cơm trước.
Sau khi lấy cơm xong, bọn hắn tìm một chỗ bằng phẳng để ăn.
Những trưởng lão xếp hàng sau vẫn chưa lấy được cơm, mà Bạch Dương bọn hắn đã ăn xong một suất rồi.
- Các món ăn này cũng khá nhiều loại, tiếc là hương vị không bằng đồ ăn của Tiểu Xuyên.
- Tiểu Xuyên nhất định phải bình an, nếu không chúng ta sẽ không còn đồ ngon để ăn nữa.
- Thôi đi Tam sư huynh, đừng nói xui xẻo như vậy. Tiểu Xuyên sẽ không sao đâu.
Tiêu Thu Vũ nói:
- Tại sao ta cảm thấy mình vẫn chưa no?
- Ta cũng vậy, ta đi lấy thêm chút nữa.
Mấy người lại quay trở lại nhà bếp lấy thêm cơm.
Tiểu nhị phụ trách phát cơm hơi nhíu mày, nghĩ thầm: Hầu hết các trưởng lão chỉ ăn một bát, một số ít ăn hai bát, mà mấy người này lại ăn nhiều như vậy.
Mặc dù nhíu mày khó chịu, nhưng tiểu nhị vẫn khách sáo mang đồ ăn tới cho bọn hắn.
Vài phút sau, Phạm Chính bọn hắn lại quay vào bếp:
- Tiểu nhị, thêm một phần nữa.
- Tự đi mà lấy!
Tiểu nhị không vui đáp lại.
Tự đi lấy? Chính hợp ý chúng ta!
Lần này, Bạch Dương bọn hắn cuối cùng cũng có thể thoải mái tự chọn đồ ăn. Không những thế, mỗi người còn lấy ra một cái thau to bằng cái bồn rửa mặt từ trong nhẫn trữ vật, rồi đổ hết đồ ăn vào đó.
Thật không thể tin nổi! Bốn người, mỗi người một cái thau to tướng, đi tìm chỗ ăn như thể đang chuẩn bị cho một bữa tiệc linh đình.
Tên tiểu nhị trợn tròn mắt kinh ngạc. Các ngươi có lương tâm không? Lấy hết đồ ăn như vậy, chúng ta còn gì để ăn?
Những trưởng lão các tông môn khác, những người đã ăn xong, cũng chú ý đến cảnh tượng này. Bọn hắn nhìn bốn người kia bê từng thau đồ ăn, khóe miệng co giật.
Thật không thể tin nổi! Cái tông môn Cửu Thiên Lâu này, chẳng khác nào tới để ăn uống.
Nếu không làm sao các ngươi chỉ có 2 đệ tử, trong khi lại lưu lại tới tận 4 trưởng lão?
Chúng ta muốn xem xem, chờ tin tức đệ tử các ngươi tử vong hiện lên trên màn hình lớn, các ngươi còn mặt mũi nào mà tiếp tục ăn uống nữa.
Vì một miếng ăn mà hy sinh tính mạng của hai đệ tử, chúng ta, những Ma Tông tốt bụng này, sao có thể làm ra chuyện như vậy?
Cái Cửu Thiên Lâu này làm việc quả thật có phong cách Ma Tông chân chính.