Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Rời khỏi vương phủ, dưới ánh dương chói chang, Ninh Bắc đột nhiên cảm thấy lòng nhẹ bẫng như gió lộng, giống như tiềm long thoát cốc vươn mình bay lên chín tầng trời.
[Đinh! Phát hiện ký chủ hoàn toàn từ mặt gia tộc, chặt đứt rang buộc huyết thống, thưởng 300,000 điểm tích lũy!]
Âm thanh của hệ thống vang lên.
“Phù……”
Thần sắc Ninh Bắc dịu lại vài phần, lượng tích lũy hậu hĩnh này xem như khoản bồi thường tinh thần cho hắn vậy.
Đối mặt với loại phụ mẫu ngược đời thế kia, mỗi lời trao đổi đều là một lần thử thách lại tam quan của mình. Hắn bỗng có chút cảm phục nguyên chủ vì có thể sống sót được trong cái nhà đó suốt bấy lâu.
Huynh đệ à, ngươi thực sự là sống không dễ dàng…
“Hiện tại, cộng cả trước lẫn sau, điểm tích lũy của ta đã đủ để mở khóa thức thứ hai của 'Bất Diệt Tà Thần công' rồi.”
Trong mắt Ninh Bắc tràn đầy mong chờ.
Thức thứ nhất Vĩnh Tịch ám luân đã khiến sức chiến đấu của hắn tăng vọt. Thức thứ hai không biết sẽ mang lại năng lực thần dị gì đây?
“Thống tử, giúp ta đột phá thức thứ hai!”
[Đinh! Chúc mừng ký chủ tiêu hao 500,000 điểm tích lũy, đột phá thức thứ hai của 'Bất Diệt Tà Thần công' thành công!]
[Đinh! Kích hoạt một lần quay thưởng pháp bảo miễn phí! Có cơ hội trúng thưởng Thần khí!]
Tiếng hệ thống vang lên liên tiếp.
Đồng tử Ninh Bắc co rút, vẻ mặt không giấu được kinh ngạc.
Thần khí?
Tốt thế cơ à?!
Dù sao cũng miễn phí, không quay thì phí của trời.
“Để xem vận may của ta thế nào nào…”
“Quay!”
[Đinh! Chúc mừng ký chủ nhận được một viên Phệ Thần châu! Có muốn kiểm tra thông tin pháp bảo không?]
Nghe đến ba chữ “Phệ Thần châu”, Ninh Bắc lập tức hân hoan.
Tên này nghe thôi đã thấy bá đạo, chắc chắn là thần khí hàng thật giá thật!
Quả nhiên ta đây đúng là được thần vận che chở!
“Kiểm tra thông tin!”
Nhưng ngay khi bảng giới thiệu của Phệ Thần châu hiện lên trước mắt…
Nụ cười trên mặt Ninh Bắc lập tức cứng lại, hai mắt trợn to, hiện rõ vẻ ngơ ngác.
“Ờm… cái này là sao…”
Cùng lúc đó, trong vương phủ.
Một thiếu nữ mặc váy xanh biếc mang theo tâm trạng bất an, rón rén bước vào đại sảnh.
“Lạ thật, đại ca đâu rồi?”
Ninh Dao Dao đảo mắt nhìn quanh, mặt đầy nghi hoặc.
“Dao Dao, ngươi đang tìm gì đó?”
Thẩm Vân Tịch trông thấy nữ nhi đang ngó nghiêng, mặt không vui, hỏi.
Vì mâu thuẫn xảy ra lúc nãy, tâm trạng của nàng cũng bị ảnh hưởng nặng nề, giọng nói mang theo vài phần khó chịu.
“Nương, huynh trưởng không đến chỗ người sao?”
Ninh Dao Dao lờ mờ cảm nhận được không khí bất thường, dè dặt hỏi.
“Hừ! Nghịch tử đó đã rời khỏi nhà rồi!”
Ninh Kình Thương vừa nhắc đến chuyện này là lửa giận lại bốc lên ngùn ngụt.
“Cái gì?”
Lòng Ninh Dao Dao khẽ run, tình huống này… sao lại không giống với dự đoán của nàng chút nào?
“Đứa nghịch tử ấy chẳng có bản lĩnh gì nhưng ngạo khí lại chẳng thiếu. Dựa vào tu vi Luyện Thể cảnh ấy à? Ngay cả tư cách nhập ngũ Trấn Yêu quân còn không có, cũng dám đối đầu ta? Hắn dựa vào cái gì chứ?! Ta là phụ thân của hắn đó…”
Rõ ràng, Ninh Kình Thương vẫn canh cánh trong lòng về chuyện vừa rồi, không ngừng bực tức lẩm bẩm.
“Thôi, ngươi bớt nói vài câu đi.”
Thẩm Vân Tịch lên tiếng khuyên can.
Nghe đến đây…
Ninh Dao Dao đứng ngây ra như phỗng, trong đầu trống rỗng như bị chập mạch.
Chuyện gì vậy?
Rõ ràng đại ca lợi hại hơn ta mà!
Nàng cảm thấy thật khó tin, chưa bàn đến mẫu thân là đương đại Kiếm tiên có ánh mắt sắc bén vô cùng, phụ thân còn sở hữu tu vi Thập Nhất cảnh Thiên Nhân cảnh, chẳng khác nào thần tiên đoạ phàm.
Một tổ hợp như thế, vậy mà lại nhìn không thấu thực lực chân thật của đại ca?
“Cha, đại ca hiện giờ mạnh hơn cả nữ nhi rồi…" Ninh Dao Dao cắn răng mở miệng nói.
Sắc mặt Ninh Kình Thương lập tức sầm xuống: “Dao Dao, ngươi cho rằng chọc giận phụ thân là chuyện vui vẻ lắm sao?”
“Dù có đùa cũng phải biết chọn lúc. Cha ngươi đang nổi giận, không có hứng thú vui đùa với ngươi.” Thẩm Vân Tịch cau mày, quát khẽ.
Dù tiểu nữ nhi tư chất chỉ ở mức trung bình nhưng nhờ nàng tận tâm chỉ dạy bộ Bạch Liên kiếm pháp giản lược, cộng thêm một món pháp khí thượng phẩm, cũng xem như là người nổi bật trong cảnh giới Tứ cảnh.
Còn trưởng tử, cùng lắm chỉ là một Luyện Thể cảnh bình thường mà thôi.
Thấy phụ mẫu đều không tin lời mình, trong lòng Ninh Dao Dao tràn đầy uất ức.
Nếu không phải vừa nãy bị đại ca đánh cho một trận ra trò, nàng cũng cảm thấy chuyện này quá sức hoang đường.
Nhưng vừa nghĩ đến...
Nếu đại ca không còn ở phủ, vậy sẽ chẳng còn ai tranh sủng với nàng trong Trấn Yêu vương phủ nữa, trong lòng liền vui sướng không thôi.
“Cha, nương, hai người bớt giận, nữ nhi đi luyện kiếm đây!" Ninh Dao Dao mượn cớ, nhanh chóng chuồn đi.
“Đứa nhỏ này thật là…" Thẩm Vân Tịch bất đắc dĩ than nhẹ.
Nhìn theo bóng dáng nữ nhi khuất dần, Ninh Kình Thương lắc đầu than:
“Tư chất tầm thường, khó thành đại khí. May mà chúng ta còn có Khuyết nhi, hắn mới là hy vọng của Ninh gia chúng ta!”
Người mà hắn nhắc đến chính là tiểu nhi tử Ninh Vô Khuyết, vị thiếu niên được mệnh danh là thiêu kiêu đệ nhất của Đại Nguỵ.
Sở hữu Thần cốt trong người, Ninh Vô Khuyết như hổ mọc thêm cánh, sau này được đưa vào Thiên Hành thánh địa trở thành Thánh tử, phong thái áp đảo mọi người cùng thế hệ!
Ninh Kình Thương đặt hết kỳ vọng vào đứa con trai út này, cũng là người mà hắn yêu thương nhất.
“Chỉ là việc đưa Khuyết nhi nhập Thiên Hành thánh địa không biết rốt cuộc là đúng hay sai. Ta cảm giác đứa nhỏ này ngày càng xa cách, ôi…"Thẩm Vân Tịch khẽ thở dài.