Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Thì ra là vậy.”

Nghe vậy, sắc mặt Trương Hạo Nhân dịu xuống đôi chút.

“Để công tử chê cười rồi. Việc này lí do mà không công bố sớm, là vì chuyện không hay trong nhà nên không tiện nói ra mà thôi.” Công Tôn Dương cười khổ.

“Ta hiểu. Nếu Công Tôn thành chủ cần, Trương mỗ nhất định dốc sức tương trợ, cùng các vị bắt gọn đám ma tu đó!”

“Cái này… Thật ngại quá…”

“Không sao. Trừ ma vệ đạo, cứu khổ cứu nạn vốn là trách nhiệm của bọn ta!” Nét mặt Trương Hạo Nhân chính khí lẫm liệt, lời nói đầy kiên định.

Công Tôn Dương hơi ngẩn ra, sau đó vuốt râu dê, cảm khái: “Nói hay lắm! Tu sĩ chính phái, chính là nên như vậy!”

Thế nhưng trong lòng hắn lại âm thầm cười lạnh: Tên ngốc này, vài hôm nữa lão phu sẽ bày một vở kịch, bắt đám tử tù giả dạng tu sĩ ma đạo ra chém đầu trước mặt ngươi, coi như qua mặt cho xong chuyện.

Đúng vậy, những lời nói vừa rồi chẳng qua là để lừa gạt Trương Hạo Nhân, kéo dài thời gian.

Dù sao hắn cứ lỳ mặt không chịu rời đi, ta bên này cũng khó xoay xở.

Thế nên đành dùng hạ sách này, tạm thời ổn định hắn rồi liên thủ với đám quân sĩ dựng nên một màn ‘bắt ma tu’, nhanh chóng tiễn thiên kiêu Trương gia này rời thành càng sớm càng tốt.

Nghĩ đến đây, Công Tôn Dương cảm thấy nhẹ cả người, nhấc chén trà thổi nhẹ, thong thả nhấp một ngụm.

Ngay lúc ấy, một cái túi vải dính đầy máu hình dạng tròn trĩnh từ bên ngoài bay vào, rơi thẳng xuống giữa đại sảnh sáng choang.

Do lực quán tính, một cái đầu người lăn từ trong túi ra, khuôn mặt hướng thẳng về phía Công Tôn Dương đang an tọa.

Khuôn mặt ấy, hắn không thể quen thuộc hơn.

Chính là thống lĩnh thị vệ mà hắn tín nhiệm nhất!

“Phụt!”

Giây tiếp theo, Công Tôn Dương phun hết ngụm trà trong miệng, bừng bừng đứng dậy. Cơ mặt hắn co giật kịch liệt, thần sắc vừa phẫn nộ vừa khó tin, nghiến răng nghiến lợi gằn ra từng chữ:

“Là kẻ nào làm chuyện này?!”

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

Biến cố bất ngờ khiến Trương Hạo Nhân cũng lập tức bật dậy, kinh ngạc nhìn ra bên ngoài.

Đó là một thiếu niên tuấn tú, mặc y phục đỏ sẫm đan xen với màu đen, bước vào đại sảnh với dáng vẻ bình thản, khóe môi khẽ nhếch mang theo nụ cười đùa cợt.

“Đại lễ này, không biết thành chủ có vừa lòng chăng?”

Nghe vậy.

Công Tôn Dương vừa kinh hãi vừa giận dữ, trừng mắt nhìn nam tử xa lạ kia, nghiến răng hỏi:

“Ngươi là ai? Dám tự tiện xông vào phủ thành chủ, còn giết chết tâm phúc đắc lực nhất của ta!”

Ninh Bắc cười lạnh, nói:

“Không bằng ngươi trả lời trước cho ta biết vì sao ngươi lén lút bắt cóc nhiều người như vậy? Ngươi đang thông đồng với ai?”

Lời này khiến trong lòng Công Tôn Dương chấn động, trong mắt lóe lên tia hàn quang rét buốt.

Hắn lập tức quay sang nói với Trương Hạo Nhân:

“Trương công tử, tên này nhất định là dư nghiệt của ma đạo, đến đây báo thù thay đồng bọn của hắn!”

Trương Hạo Nhân vẫn chưa rõ tình hình, nhưng bởi định kiến ban đầu, hắn vẫn lựa chọn đứng về phía Công Tôn Dương.

Dù sao trong mắt hắn ta, Công Tôn Dương là thành chủ do triều đình bổ nhiệm, còn Ninh Bắc chẳng những đột ngột xuất hiện, lại còn ném đầu của thống lĩnh thị vệ vào đây, thủ đoạn tàn nhẫn, không giống người trong chính đạo. Vậy nên, hắn càng tin vào lời của Công Tôn Dương.

“Ma đạo tặc tử, tiếp chiêu đi!”

Trương Hạo Nhân quát lớn một tiếng, hai ngón tay hợp lại đâm thẳng về phía Ninh Bắc.

Vút!

Một luồng kiếm quang trắng lóa chói mắt phá tan không khí, mang theo hào khí lẫm liệt không thể xúc phạm.

Ninh Bắc khẽ nghiêng người, thân ảnh hóa thành dư ảnh gợn sóng như nước, để mặc kiếm khí xuyên thẳng qua, cuối cùng rơi xuống hòn non bộ ngoài đại sảnh, phát nổ vang dội, làm cả hòn non bộ lập tức nổ tung thành bụi phấn.

“Kim Thân cảnh!”

Ngay khoảnh khắc Trương Hạo Nhân xuất thủ, Ninh Bắc đã cảm nhận được cảnh giới thật sự của đối phương.

Kim Thân cảnh chính là tầng thứ bảy trong tu luyện. Người đạt đến cảnh giới này, thân thể đã vô cùng cường đại, ngay cả khi không vận dụng linh lực hộ thể thì ngoại lực thông thường cũng khó có thể làm tổn thương đến máu thịt của họ.

“Hừ, né nhanh đấy!”

Ánh mắt Trương Hạo Nhân biến đổi, tay nhanh chóng biến hóa pháp quyết.

Vút vút vút!

Chỉ trong chớp mắt, vô số đạo kiếm khí hào hùng từ sau lưng hắn đồng loạt phóng ra, bao trùm lấy Ninh Bắc. Đây là một đòn công kích mang sức mạnh hủy diệt kinh hoàng.

“Không hổ là Kỳ Lân tử của Trương gia.”

Công Tôn Dương thấy cảnh đó, trong lòng hiện lên vẻ kiêng kỵ sâu sắc.

Hắn cho rằng, vị khách không mời mà đến này sắp sửa bị tiêu diệt rồi.

Nhưng…

Đối diện với thế công kiếm khí kinh thiên ấy, Ninh Bắc lập tức kết ấn, máu huyết toàn thân như sôi trào, tụ lại thành một tấm khiên chắn dày đặc, đỡ trọn đòn kiếm khí.

Chiến kỹ Địa cấp trung phẩm, Huyết Sát hộ thuẫn!

Nhờ vào một trăm ngàn điểm tích lũy kiếm được từ Tiểu Ngọc, hai bộ chiến kỹ mới mà hắn thu được trước đó đều đã được nâng lên mức nhập môn, tức là có thể thi triển một cách thuần thục.

“Hửm?”

Trương Hạo Nhân rõ ràng vô cùng bất ngờ, Ninh Bắc vậy mà có thể cứng rắn đỡ lấy một chiêu của hắn!

Vút!

Trong nháy mắt Ninh Bắc đã lướt đến bên cạnh hắn, chân quét ngang như giao long vung đuôi, toàn bộ lực đạo từ thân dưới bộc phát dữ dội.

“Cút cho ta!”

Keng!

Một tiếng nổ vang dội chấn động tâm thần.

Trương Hạo Nhân bị ép lùi lại mấy bước, thân hình đập vào một cây cột mạ vàng trong đại sảnh, cánh tay bốc lên từng làn khói mỏng, ánh mắt không thể tin nổi.

Là tu sĩ Kim Thân cảnh sơ kỳ, hắn lại bị một người chỉ mới đạt đến Ngự Không cảnh đánh lui?

Ninh Bắc không tiếp tục truy kích hắn, mà lập tức lao về phía Công Tôn Dương bởi đó mới là mục tiêu thật sự của hắn.