Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Đáng chết!” Thấy con mồi bị cướp mất, Hầu Vạn Niên giận dữ, đành đuổi theo phía sau.

Trương Hạo Nhân lấy lại tinh thần, phát hiện bản thân đang bị Ninh Bắc nhấc lên bằng một tay, bay lượn giữa trời như đại bàng tung cánh. Phía sau là Hầu Vạn Niên hóa thành vượn đen khổng lồ không ngừng truy sát, ánh trăng chiếu xuống khiến bóng nó càng thêm dữ tợn.

“Đa tạ huynh đài đã cứu mạng!” Trương Hạo Nhân cảm kích nói.

Ánh mắt Ninh Bắc lóe sáng, trong lòng thầm cân nhắc thế cục song phương lúc này.

Tuy hắn có tốc độ vượt trội, nhưng lực công kích lại khó phá vỡ được phòng ngự của Hầu Vạn Niên. Dù có dốc toàn lực công kích thì hiệu quả cũng không đáng là bao.

Ngược lại, tên Trương Hạo Nhân này vừa ra tay đã có thể khiến đối phương trọng thương.

Nếu hai người có thể phát huy sở trường, hỗ trợ lẫn nhau, rất có thể sẽ tạo nên kỳ tích!

“Ngươi đừng ngẩn ra đó, tiếp tục dùng chín thanh kiếm kia mà đối phó nó! Có ta mang ngươi phi hành, nó không đuổi kịp đâu!”

Nghe vậy, hai mắt Trương Hạo Nhân sáng rực, lập tức hiểu rõ dụng ý chiến thuật của Ninh Bắc.

Hắn lập tức kết ấn bằng hai tay, thúc động Tru Tà cửu kiếm, toàn lực công kích Hầu Vạn Niên.

Hầu Vạn Niên vừa đỡ đòn vừa truy đuổi, dần dần cảm thấy ăn không tiêu, thương tích ngày một nhiều, trong lòng vừa phẫn nộ lại vừa ấm ức.

Cứ thế này, bản thân rõ ràng đã rơi vào thế hạ phong!

“Chết tiệt, các ngươi đáng chết, thật đáng chết!”

Trong phủ thành chủ đổ nát, một con Bạo Viên đen nhánh toàn thân đẫm máu gầm lên điên cuồng.

[Đinh! Phát hiện một con đại yêu Bát cảnh vì hành vi đê tiện của ký chủ mà tức giận đến mất bình tĩnh, thưởng năm vạn điểm tích lũy!]

“Đúng rồi đấy, cứ tiếp tục như vậy đi!” Ninh Bắc cười hì hì.

Chỉ cần kéo dài thế trận, sớm muộn gì cũng có thể tiêu hao đến chết con súc sinh này!

“Được!”

Vẻ mặt Trương Hạo Nhân phấn khởi, có Ninh Bắc mang hắn phi hành với tốc độ cao, hắn không cần lo lắng sẽ bị quái vật kia đuổi kịp.

Chỉ nghĩ đến việc có thể đánh bại một con đại yêu Bát cảnh, nội tâm Trương Hạo Nhân đã sôi trào kích động. Đây chắc chắn sẽ là chiến tích huy hoàng nhất kể từ khi hắn bước chân vào giới tu hành!

May mà Hầu Vạn Niên chỉ là Bát cảnh sơ kỳ. Nếu là Bát cảnh viên mãn, chân nguyên hùng hậu sẽ bao phủ toàn thân, đến khi ấy, Tru Tà cửu kiếm của hắn e rằng cũng chẳng thể phá nổi!

Trạng thái ngày một suy kiệt, Hầu Vạn Niên nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng quyết định từ bỏ truy sát hai tên nhân tộc này.

“Hử? Con nghiệt súc kia định chạy sao?”

“Không thể để nó thoát được!”

Ninh Bắc và Trương Hạo Nhân hiển nhiên không muốn bỏ qua cơ hội tốt như thế, quyết định tiếp tục truy sát đến cùng.

“Chín kiếm hợp một, Thiên Tru!”

Trương Hạo Nhân triệu tập toàn bộ linh lực trong cơ thể, kết ấn bằng hai tay, thủ ấn biến hóa kỳ ảo.

Hắn muốn dốc toàn lực tung ra một chiêu kết liễu Hầu Vạn Niên!

Trong khoảnh khắc, chín thanh phi kiếm tỏa ra hào quang rực rỡ, thần kỳ hợp nhất, hóa thành một thanh cự kiếm khổng lồ, cuốn theo ánh chớp vàng kim, oanh kích về phía Bạo Viên đang tháo chạy.

Cảnh tượng ấy như thiên lôi xử phạt!

Cảm nhận được sau lưng truyền đến hàn ý thấu xương, sắc mặt Hầu Vạn Niên thoáng hiện vẻ kinh hoảng.

Một chiêu này nó nếu không chết thì cũng trọng thương, muốn toàn thân rút lui, e rằng hy vọng rất mong manh!

“Ngầu thế.” Ninh Bắc trông thấy cảnh tượng ấy, không nhịn được mà cảm thán.

Đột nhiên, hắn chú ý đến một bóng dáng quen thuộc bên dưới, sắc mặt chợt đại biến:

“Tiểu Ngọc!”

Tiểu Ngọc lúc này đang cẩn thận trốn trong một góc tàn tích, vừa vặn ngẩng đầu nhìn thấy Hầu Vạn Niên đang bỏ chạy về phía nàng, mà sau lưng nó chính là thanh cự kiếm bao quanh ánh chớp vàng kim, chuẩn bị giáng xuống!

Khoảnh khắc đó, nàng sững người đứng ngây như tượng đất, không biết nên tránh thế nào.

Trước đó, Tiểu Ngọc làm theo lời Ninh Bắc, tìm một nơi kín đáo để ẩn nấp, chờ hắn xử lý xong rồi quay lại tìm. Nào ngờ, về sau nàng lại nghe thấy từng trận ầm ầm rung chuyển như thể đang xảy ra một trận chiến kịch liệt xen lẫn tiếng gầm rú của dã thú vang vọng không dứt.

Cứ ngỡ nơi mình ẩn thân khá hẻo lánh, sẽ không gặp nguy hiểm gì. Ai dè tai họa lại bất ngờ kéo tới, Hầu Vạn Niên trong lúc hoảng loạn lại chạy ngang qua vị trí của nàng, mà đúng lúc này, Trương Hạo Nhân lại phát động đại chiêu, nàng cũng ở ngay trong phạm vi công kích!

“Dừng tay mau!”

Trong cơn gấp gáp, Ninh Bắc vội đưa tay túm lấy tóc Trương Hạo Nhân, sốt ruột quát lớn.

“Ái da, cái quái gì thế?!”

Trương Hạo Nhân cảm thấy da đầu như muốn bị lột ra, đau đến mức hắn đành phải gượng ép dừng lại động tác cuối cùng.

Ùng ùng ùng!

Kiếm mang rực rỡ kèm theo sấm chớp màu vàng kim đang đè ép xuống đột nhiên dừng lại giữa không trung, không tiếp tục chém xuống, tựa hồ bị đông cứng ngay tại chỗ.

“Hử?”

Hầu Vạn Niên cảm nhận áp lực sau lưng chợt tiêu tan, không nhịn được mà quay đầu lại, liền bắt gặp cảnh tượng quái dị kia.

Nó lập tức nhận ra trong đó tất có điều bất thường!

“Huynh đài, ngươi phát điên gì thế? Không có việc gì lại đi túm tóc ta làm chi? Đau lắm có được không?”

Trương Hạo Nhân đau đến suýt khóc, giận dữ kêu lên.

Ninh Bắc lúng túng ho khan mấy tiếng, vội buông tay:

“Thứ lỗi, là ta quá xúc động.”

Vừa nói, ánh mắt hắn không khỏi liếc về phía bóng dáng yểu điệu màu hồng, trong lòng tràn đầy lo lắng, chỉ mong nàng chưa bị phát hiện.

Thế nhưng, điều đáng sợ nhất vẫn xảy ra. Là yêu tộc, Hầu Vạn Niên cực kỳ mẫn cảm với mùi vị, chỉ một hơi thở đã nhận ra gần đó có nữ tử đang ẩn náu.