Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Huống hồ một kẻ yếu đuối lại dám công khai chế giễu một cường giả, trong mắt bọn họ, hành động này không khác gì hề nhãi nhép, buồn cười đến cực điểm.
Liễu Như Yên tiếp tục thừa thắng xông lên, nàng đưa tay chỉ thẳng lên tên đứng đầu trên Thiên Kiêu bi, lời lẽ sắc bén, không chút lưu tình.
“Nhìn xem cái tên trên cùng kia kìa, đó là đệ đệ ngươi! Còn ngươi làm ca ca lại là một kẻ phế vật, ngay cả tư cách lưu danh cũng không có. Hai huynh đệ các ngươi đúng là một trên trời một dưới đất! Ngươi nói xem, sao hắn sao lại có một ca ca như ngươi vậy hả?”
“Nếu nói đệ đệ ngươi là một con rồng, thì Ninh Bắc ngươi hiện tại chẳng khác nào một con sâu mà thôi!”
Nói xong mấy câu này, trong lòng Liễu Như Yên cảm thấy vô cùng sảng khoái, trên mặt mang theo vẻ đắc ý nhìn Ninh Bắc, dường như muốn nhìn ra dáng vẻ thẹn quá hoá giận từ trên gương mặt hắn.
Toàn trường lặng ngắt như tờ.
Mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, lời này cũng quá độc mồm độc miệng rồi!
“Khụ khụ, đại tiểu thư nhà ta xưa nay thẳng tính, mong rằng Ninh công tử chớ trách.”
Ngũ trưởng lão khẽ ho mấy tiếng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, nhìn về phía Ninh Bắc, trong mắt còn ẩn chứa một tia giễu cợt.
Thế nhưng lạ lùng thay, Ninh Bắc vẫn giữ thần sắc bình thản như cũ, dường như người bị chế giễu căn bản không phải là hắn vậy.
Đối diện với nữ tử đang đắc ý vênh váo kia, Ninh Bắc nở một nụ cười đầy thâm ý, nếu có đối thủ quen thuộc hắn ở đây, chắc chắn sẽ biết một khi Ninh Bắc nở nụ cười như thế, nhất định là có người sắp gặp xui xẻo.
“Vậy ngươi có dám cược với ta hay không?”
“Cược sao?”
Mọi người đều sững sờ, nhất thời không hiểu ý tứ là gì.
Lông mày của Liễu Như Yên khẽ nhíu lại:
“Ngươi muốn cược cái gì?”
“Cược ta có thể giành được hạng nhất trên Thiên Kiêu bi!”
Ninh Bắc lạnh lùng nói ra từng chữ từng chữ một.
Ầm!
Cả quảng trường trong nháy mắt như bùng nổ.
Vô số người lộ vẻ không thể tin nổi, ánh mắt nhìn về phía Ninh Bắc chẳng khác nào đang nhìn một kẻ điên.
Ngươi rõ ràng đã là phế vật, vậy mà còn vọng tưởng khiêu chiến Thiên Kiêu bi? Kỳ quái nhất là lại còn muốn vượt qua đệ đệ ngươi, đoạt lấy vị trí đệ nhất?
Thật là buồn cười đến cực điểm!
Liễu Như Yên sững sờ trong chốc lát, sau đó khẽ cười khẩy:
“Giữa ban ngày ban mặt mà còn nằm mơ? Hay là nói vị Thế tử của Trấn Yêu vương phủ đã bị hỏng đầu rồi?”
Trong mắt nàng, Ninh Bắc vẫn chỉ là phế vật năm xưa, làm sao có khả năng đánh bại đệ đệ yêu nghiệt kia của hắn?
Vẻ mặt Ninh Bắc tràn đầy vẻ trêu tức, lạnh nhạt nói:
“Ngươi chỉ cần trả lời, có dám cược hay không? Nếu ngay cả can đảm cược cũng không có, thì mất mặt cũng chỉ là Liễu gia các ngươi mà thôi!”
Ánh mắt của ngũ trưởng lão loé lên tinh mang, dường như muốn nhìn thấu hư thật của Ninh Bắc. Nhưng lão phát hiện, khí tức tu vi trên người Ninh Bắc cực kỳ yếu ớt, chỉ miễn cưỡng đạt tới Luyện Thể mà thôi.
“Lạ thật, chẳng lẽ tiểu tử này bị điên rồi sao? Với chút tu vi yếu ớt này mà cũng dám đánh cược như vậy?”
Ngũ trưởng lão âm thầm nghi hoặc trong lòng, lấy tu vi Bát cảnh viên mãn của lão, tuyệt đối không thể nhìn nhầm. Cũng bởi vậy mà lão mới cảm thấy hành động quái lạ của Ninh Bắc thật sự khó hiểu, hoàn toàn không đoán ra đối phương lấy gì làm tự tin.
Lão lại không biết, Ninh Bắc đã sớm áp chế khí tức tu vi của bản thân xuống tới Luyện Thể cơ bản nhất.
Với huyết mạch Tà thần trong người, chỉ cần hắn muốn che giấu, cho dù là một vị Chân Thần cũng chưa chắc có thể nhìn thấu!
Nhìn thấy tình hình này, Liễu Như Yên theo bản năng cảm thấy có điều không ổn, nàng âm thầm truyền âm hỏi ngũ trưởng lão. Sau khi xác định được Ninh Bắc thật sự chỉ có tu vi Luyện Thể cảnh, tia lo lắng cuối cùng trong lòng nàng lập tức tan thành mây khói.
“Hừ!”
Tâm tình buông lỏng, khoé môi Liễu Như Yên liền hiện ra nụ cười lạnh lẽo, đã nhận định Ninh Bắc chính là kẻ đầu óc có vấn đề, nàng sao có thể bỏ qua cơ hội trả thù lần này.
Dù sao thì người ta đã tự dâng mặt tới cho nàng đánh, vậy cớ gì nàng lại không đánh?
Nhất định phải hung hăng rửa sạch mối nhục trước kia mới được!
“Được, ta cược với ngươi! Nếu ngươi làm không được, vậy thì quỳ xuống trước mặt ta dập đầu nhận tội!”
Liễu Như Yên cân nhắc tới bối cảnh của đối phương, không tiện ra tay dạy dỗ một trận, vậy thì trực tiếp làm nhục nhân cách đi!
Sắc mặt mọi người đồng loạt biến đổi.
Nếu đường đường là Thế tử Trấn Yêu vương phủ mà lại phải quỳ gối dập đầu giữa phố xá đông người, vậy chẳng phải là tin tức chấn động thiên hạ sao?
“Tiểu thư nhà ta thật đúng là lòng dạ từ bi.”
Ngũ trưởng lão cười híp mắt nói, ánh mắt mang theo ý cười chế giễu nhìn về phía thiếu niên kia, ý tứ rõ ràng: Hôm nay cái đầu của ngươi nhất định phải tiếp xúc thân mật với đất mẹ rồi!
Dù sao thì cũng không phải bọn họ bức ép, mà là đối phương tự mình muốn cược. Như vậy cho dù sau này Trấn Yêu vương có nổi giận lôi đình, cũng khó có thể trách tội Liễu gia.
Ở một mức độ nào đó, lần này coi như Liễu gia đã vớt vát lại được thể diện đã mất!
Ninh Bắc cười nhạt:
“Nếu như ta thắng thì sao? Ngươi định xử trí thế nào?”
“Ngươi mà cũng thắng?”
Liễu Như Yên giống như nghe được một chuyện cười lớn nhất thiên hạ, hoàn toàn không để trong lòng, khinh thường nói:
“Tuỳ ngươi xử trí.”
“Được, vậy thì cứ quyết định như thế đi!”
Ninh Bắc búng ngón tay vang lên một tiếng giòn tan, ung dung thản nhiên đi tới trước Thiên Kiêu bi, nhẹ nhàng đặt tay lên trên đó.