Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Phải biết rằng, đặc tính mạnh nhất của Tà Ảnh phân thân chính là có thể tùy thời tự bạo, mà uy lực của việc tự bạo lại hoàn toàn phụ thuộc vào cảnh giới của bản thể!

Hiện tại uy lực vụ nổ đạt đến mức độ này, cho dù là đại yêu Bát cảnh lúc trước, nếu không cẩn thận trúng phải, cũng phải trọng thương thập tử nhất sinh!

Ánh sáng chói lòa dần dần tản đi, một thiếu niên với thân thể tàn tạ chậm rãi hiện ra nơi mặt đất, tứ chi đã bị nổ tan, toàn thân đầy máu thịt be bét, khí tức suy yếu đến cực hạn.

Nhưng điều kinh khủng nhất chính là tại mi tâm thiếu niên ấy, con mắt dọc kia vẫn không ngừng tỏa ra từng sợi quang mang trắng sữa, chậm rãi chữa trị thân thể tàn phá đến không nỡ nhìn kia, dường như chỉ cần cho nó đủ thời gian là có thể hoàn toàn khôi phục như cũ!

Thế nhưng, một dấu chân nhuốm huyết sắc đột ngột giáng xuống, hung hăng đạp nát đầu thiếu niên kia!

Bụp!

Đầu thiếu niên tựa như dưa hấu, lập tức bị giẫm nát tan tành!

Trán Ninh Bắc rịn đầy mồ hôi lạnh, hắn thở ra một ngụm trọc khí, khóe miệng hiện lên nụ cười của kẻ chiến thắng:

“Ta thắng rồi.”

Không thể không nói, Ninh Vô Khuyết quả thực rất mạnh, mạnh đến mức trong tình huống bình thường thì căn bản không có ai ở Lục cảnh có thể đánh bại được hắn.

Chỉ tiếc rằng, đối thủ lần này của hắn lại là một kẻ dị loại như Ninh Bắc!

Tại ngoại giới.

Vô số ánh mắt ngóng trông, toàn bộ ánh nhìn đều hội tụ trên bảng xếp hạng của Thiên Kiêu bi.

Khi thấy ba chữ Ninh Vô Khuyết vốn chiếm cứ đỉnh bảng đột nhiên bị cái tên Ninh Bắc xếp hạng hai thần kỳ thay thế.

Toàn trường c lặng ngắt như tờ, ngay sau đó liền nổ tung lên như chảo dầu!

“Ông trời ơi! Ninh Bắc thắng rồi! Hắn thế mà lại thay thế được Ninh Vô Khuyết!”

“Ninh Vô Khuyết không phải là vô địch! Thần thoại bất bại của hắn hôm nay đã bị chính thân huynh của hắn phá vỡ!”

“Các vị, đây là một khoảnh khắc lịch sử! Điều này có nghĩa là Ninh Bắc chính là đệ nhất của Lục cảnh! Là thiên kiêu mạnh nhất trong thế hệ trẻ này!”

Tiếng hò reo sôi trào như sóng triều lan tỏa khắp mọi ngóc ngách trong Mạch thành.

Đám người đã đặt cược vào Ninh Vô Khuyết lúc này đều sụp đổ tinh thần, kẻ thì đấm ngực dậm chân, kẻ thì mặt mày xám ngoét hối hận không thôi, ngược lại, những kẻ đặt cược Ninh Bắc thắng thì mừng rỡ như điên, vỗ tay hoan hô, mặt mày hớn hở, rạng rỡ như ánh xuân.

“Tốt quá rồi! Công tử thắng rồi!”

Ngoài tràng, Từ Tiểu Ngọc trông thấy kết quả phân thắng bại đã định, mừng rỡ suýt chút nữa thì nhảy cẫng lên.

Lúc này.

Ngũ trưởng lão kinh ngạc thất thần, nhìn chằm chằm vào hai chữ “Ninh Bắc” đứng sừng sững trên đỉnh Thiên Kiêu bi, hồi lâu không thốt nên lời.

Người bị chấn động sâu sắc nhất, không ai khác chính là Liễu Như Yên.

Nàng vốn còn ôm một tia hy vọng mong manh, cho rằng cuối cùng Ninh Bắc sẽ không thể địch lại Ninh Vô Khuyết, dù sao Ninh Vô Khuyết nắm giữ Thượng Thương chi Nhãn trong truyền thuyết, là biểu tượng cho sự vô địch trong cùng cảnh giới.

Kết quả sự thật lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của nàng!

“Làm sao đây? Giờ thì phải làm sao đây?”

Trong lòng Liễu Như Yên rối loạn không thôi, đôi mắt đẹp hiện lên vẻ hoảng loạn, đối mặt với Ninh Bắc, kẻ đã đường đường chính chính giành được ngôi vị đệ nhất, chút kiêu ngạo còn sót lại trong lòng nàng lập tức tan thành mây khói, chỉ còn lại sự hối hận cùng sợ hãi tràn ngập.

Hay là mau chóng rời đi?

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Liễu Như Yên.

Thế nhưng ngay khi nàng vừa định hành động, Thiên Kiêu bi đã tỏa ra quang mang rực rỡ, thông đạo không gian được mở ra, một thiếu niên tuấn mỹ tiêu sái, hai tay chắp sau lưng, bình tĩnh ung dung bước ra.

Tâm tình của Ninh Bắc lúc này vô cùng khoan khoái, chẳng khác nào vừa đánh thắng một trận đại chiến hiển hách.

Ánh mắt hắn rơi trên người Liễu Như Yên, trong mắt thoáng hiện một tia khinh miệt.

Hắn lập tức cất cao giọng, cố ý hô lớn:

"Không thể nào? Đường đường là đại tiểu thư của Liễu gia, vậy mà lại sợ đến mức muốn bỏ chạy rồi sao?"

Lời này vừa dứt, thân hình Liễu Như Yên lập tức cứng đờ như bị định thân chú, sắc mặt cực kỳ khó coi, trong đôi mắt đẹp nhìn về phía Ninh Bắc gần như muốn phun ra lửa.

Một câu này của hắn, trực tiếp đẩy nàng lên đầu sóng ngọn gió, nếu nàng thực sự quay đầu bỏ đi, vậy chẳng khác nào thừa nhận mình thua mà không chịu nổi!

Cảm nhận được vô số ánh mắt cổ quái hội tụ lại đây, Liễu Như Yên hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống đất, trong lòng ngoài sợ ra thì chỉ còn lại là hận!

"Ai nói ta muốn chạy? Ngươi đừng có nói năng bừa bãi!"

Thấy nàng cố gắng trấn định, ngoài cứng trong mềm, Ninh Bắc nhàn nhã từng bước đi tới, trêu chọc nói:

"Nếu đã không định chạy, vậy thì hãy thành thật mà chấp nhận trừng phạt theo như ước định đi."

"Ngươi... ngươi muốn làm gì..."

Sắc mặt Liễu Như Yên không cách nào che giấu được vẻ hoảng loạn, không kìm được mà lùi lại hai bước, sợ hãi Ninh Bắc sẽ làm ra chuyện gì không hay ngay giữa đám đông.

Ngũ trưởng lão giật giật khóe mắt, vội vàng chắn trước người Liễu Như Yên, nhìn thiếu niên tuấn mỹ trước mắt, cắn răng nói:

"Ninh công tử, trước kia là chúng ta không đúng, lão phu ở đây thay mặt xin lỗi ngươi. Đại tiểu thư nhà ta cũng không phải cố ý muốn đối nghịch với ngươi, chỉ mong công tử lòng dạ rộng rãi mà bỏ qua cho nàng. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, lão phu quay về cũng khó ăn nói..."

Lúc này đây, thái độ của Ngũ trưởng lão rõ ràng đã thay đổi, mang theo vài phần kính trọng đối với Ninh Bắc, lời nói thì như khẩn cầu, nhưng trong giọng điệu lại ẩn chứa vài phần uy hiếp ngầm.