Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Toàn bộ mọi người đều giống như bị hoá đá, sắc mặt muôn hình vạn trạng, biểu cảm vô cùng đặc sắc.

“Trời ạ!”

Từ Tiểu Ngọc kinh ngạc đến mức lấy tay che kín cái miệng nhỏ nhắn, trong đôi mắt đẹp tràn ngập vẻ không thể tin nổi.

Ở một bên khác.

Ngũ trưởng lão và Liễu Như Yên sau khi rời khỏi Mạch thành, dọc đường đi không ai nói câu nào.

Sau hồi lâu trầm ngâm, Ngũ trưởng lão mới mở miệng an ủi:

“Đại tiểu thư, lão phu biết trong lòng người rất khó chịu, nhưng chuyện này đã không còn cách nào khác. Nay tên tiểu tử Ninh Bắc kia đã quay lại đỉnh phong, thậm chí còn mạnh hơn cả năm xưa, địa vị của hắn trong Trấn Yêu vương phủ tuyệt đối cực kỳ quan trọng, Liễu gia chúng ta không động nổi hắn!”

“Hơn nữa, lão phu cũng đã tận lực giảm thiểu ảnh hưởng tới mức thấp nhất, bên ngoài căn bản không ai biết người đã nói những gì, hãy nghĩ thoáng ra một chút.”

Liễu Như Yên cắn chặt hàm răng, thấp giọng nói:

“Đạo lý ta đều hiểu, ta cũng biết đây đã là kết cục tốt nhất rồi. Nếu không có Ngũ trưởng lão người ở đây, chỉ sợ tên hỗn đản kia không biết còn làm ra chuyện quá đáng gì nữa. Ta chỉ là không cam tâm, cái tên phế vật đó sao lại có thể đột nhiên...”

Nàng vô cùng hối hận vì hành động của mình, lại càng oán hận sự lạnh lùng vô tình của Ninh Bắc!

Dẫu sao từ nhỏ cùng hắn là thanh mai trúc mã có đến mười mấy năm tình cảm, vậy mà nói từ hôn liền từ hôn, nói trở mặt liền trở mặt!

Chỉ vì nàng từng thay lòng liền bị đối xử như vậy, vì sao hắn lại không thể rộng lượng mà tha thứ cho nàng chứ?

Suy cho cùng.

Nàng chẳng qua chỉ là muốn tìm đến một cuộc sống tốt đẹp hơn mà thôi, như vậy thì có gì sai?

Nghĩ đến đây, trong lòng Liễu Như Yên trào dâng một trận oan khuất, cảm thấy trên đời này nam nhân quả nhiên không có kẻ nào là tốt đẹp cả!

Ngay lúc nàng đang cảm thấy bản thân đúng là nhìn nhầm người thì một thanh âm quen thuộc từ phía sau chậm rãi truyền đến.

“Ta, Liễu Như Yên, là một con tiện nhân trắc nết, ai ta cũng sẵn sàng cho làm miễn phí…!”

Ầm!

Liễu Như Yên giống như bị thiên lôi giáng xuống đỉnh đầu, đầu óc ong ong, đôi mắt đẹp trong nháy mắt trợn tròn.

“Đây... đây chẳng phải là... giọng nói của ta sao?”

Liễu Như Yên suýt chút nữa nghi ngờ bản thân nghe nhầm, cẩn thận lắng nghe lại lần nữa, sau khi xác nhận đúng là giọng nói của chính mình, nàng tức đến mức suýt ngất xỉu tại chỗ.

“Cái tên nghiệt súc chết tiệt kia! Dám giở trò đê tiện như vậy sau lưng chúng ta!”

Trên trán Ngũ trưởng lão nổi gân xanh, giống như lão sư tử nổi giận, gầm lên giận dữ.

Rõ ràng lão đã vô cùng cẩn trọng, lo sợ đối phương nắm được nhược điểm của Liễu Như Yên rồi làm lớn chuyện, kết quả không ngờ, đạo cao một thước, ma cao một trượng!

“A a a a a... giết hắn! Ta muốn ngươi lập tức quay lại giết hắn cho ta!!”

Liễu Như Yên nghe tiếng nói từ xa xa vẫn không ngừng truyền đến, trong lòng như phát cuồng, thét lên như mụ điên, hoàn toàn mất khống chế.

“Bình tĩnh lại!”

Sắc mặt Ngũ trưởng lão vô cùng khó coi, quát lớn một tiếng.

Thanh âm già nua kia vang vọng như chuông lớn, ẩn chứa hiệu quả trấn tâm an thần khiến cho Liễu Như Yên đang sụp đổ dần dần ổn định lại cảm xúc. Chỉ là đôi mắt nàng đã đỏ bừng, hai hàng lệ chảy dài trên gương mặt tuyệt mỹ, trong lòng chỉ cảm thấy vô vàn nhục nhã.

“Ngũ trưởng lão, chẳng lẽ chúng ta thật sự không còn cách nào sao?”

Liễu Như Yên rất muốn Ngũ trưởng lão lập tức quay lại giết chết Ninh Bắc, nhưng nàng cũng hiểu rõ, đó là chuyện không thể nào, bởi nếu Ngũ trưởng lão thực sự ra tay, vậy thì Liễu gia sẽ phải đối mặt với tai họa ngập đầu!

Ngũ trưởng lão cũng cảm thấy vô cùng bức bối, lão thật sự rất muốn quay lại đánh chết tại chỗ cái tên tiểu nhân đê tiện kia.

Nhưng, chuyện này chú định chỉ có thể là mộng tưởng!

Giết chết Thế tử phủ Trấn Yêu vương ngay giữa thanh thiên bạch nhật, hơn nữa đối phương còn là tuyệt đỉnh thiên kiêu, vậy toàn bộ Liễu gia e rằng sẽ bị diệt tộc!

Vì vậy.

Vì đại cục mà suy nghĩ, Ngũ trưởng lão chỉ có thể cưỡng ép đè nén cơn phẫn nộ trong lòng, nghiến răng nói:

“Đại tiểu thư, chúng ta đi thôi, sau này có cơ hội lại báo thù cũng chưa muộn.”

Nghe vậy, Liễu Như Yên cười thảm mấy tiếng, xoay người bay đi rất nhanh, dường như muốn liều mạng thoát khỏi thanh âm nhục nhã phía sau.

Nỗi nhục ngày hôm nay, nàng sẽ vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng!

Tại Mạch thành.

Quần chúng sôi trào, chấn động không thôi.

“Má ơi, đây thật sự là lời của nữ thần Liễu Như Yên tự mình nói ra sao?”

“Không! Điều này không thể nào! Nữ thần của ta lại bị đối xử như vậy. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu nàng chịu làm vậy với ta thì tốt biết mấy.”

“Thì ra đây chính là hình phạt khi thua cược sao? Chiêu này của Ninh công tử thật sự quá tàn nhẫn rồi!”

Mọi người xôn xao bàn tán, trong lúc nhất thời đều bày tỏ sự đồng tình sâu sắc đối với Liễu Như Yên.

[Đinh, phát hiện thủ đoạn của ký chủ đủ vô sỉ, thưởng 100.000 điểm tích lũy!]

Cảm thấy hiệu quả đã đạt được, Ninh Bắc ung dung thu hồi Siêu Âm cầu, cất vào không gian tùy thân.

Sau này nếu còn gặp lại Liễu Như Yên, hắn nhất định sẽ lấy ra lần nữa, để nàng ôn lại kỷ niệm đẹp ấy!

Hết cách rồi, hắn chính là người nhiệt tình như vậy đó!

Khặc khặc khặc khặc!

Nhìn tiểu nha đầu Từ Tiểu Ngọc bên cạnh vẫn còn ngây ngốc đứng đấy, Ninh Bắc liền bực mình nói:

“Còn ngây ra đó làm gì, đi thôi.”

Từ Tiểu Ngọc lúc này mới bừng tỉnh, vội vàng gật đầu:

“Dạ, công tử!”