Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Không thấy gì đặc biệt thì bọn họ chẳng thèm dài dòng, trực tiếp đổi chỗ, quay người bỏ đi.

Cho đến tận bây giờ, vẫn chưa thấy đội ngũ của thành trì nào dám chống đối bọn họ.

Lần này đối mặt với thành Ám Nguyệt yếu thế nhất, Nghiêm Lộc lại tỏ ra chần chừ.

Bọn họ không tài nào lý giải nổi.

"Thôi bỏ đi."

Nghiêm Lộc lắc đầu: "Ngươi đã chủ động mời, ắt hẳn chẳng có gì hay ho, còn nếu ngươi nhất quyết ngăn cản, ta lại càng muốn xông vào xem thử."

Dứt lời, hắn hành động cực kỳ dứt khoát, bay thẳng lên cao.

Những thí luyện giả Nghiêm gia kia dù trong lòng đầy nghi hoặc cũng chỉ đành chọn cách bám theo.

"Thiếu gia, vì sao không cho ta xuống xem một chút?"

Một lát sau, vị thí luyện giả của Nghiêm gia gãi đầu, không kìm được thắc mắc: "Chỉ là đội ngũ thành Ám Nguyệt, một mình ta cũng đủ khiến bọn họ không dám ho he."

Giống như Nghiêm Lộc, hắn sở hữu tu vi Hoàng Đình cảnh hậu kỳ, chỉ là tuổi tác lớn hơn đôi chút.

Hắn là ngoại tộc của Nghiêm gia, lần này được sắp xếp vào đây để đặc biệt hộ giá Nghiêm Lộc, tham gia vào hai tháng chiến đấu khốc liệt sắp tới.

Thời khắc mấu chốt, chỉ cần giữ được mạng cho Nghiêm Lộc, hắn sẵn sàng chịu chết.

"Nếu bên dưới thực sự có điều gì huyền diệu, đương nhiên ta sẽ đi." Nghiêm Lộc cau mày: "Nhưng theo ta thấy, bên dưới chẳng có gì cả. Thời gian của ta rất gấp, không muốn lãng phí vào chuyện vô vị."

"Thiếu gia, vì sao người không nói chuyện với Viên Cương mà lại hỏi Ngu Uyên?" Người nọ lại hỏi.

"Bởi vì hắn mới là trụ cột của thành Ám Nguyệt, hơn nữa hắn còn khó đối phó hơn Viên Cương nhiều." Nghiêm Lộc buông lời nhận định.

Những tộc nhân Nghiêm gia còn lại nghe thấy đều sững sờ.

...

Lý Ngọc Thiềm đứng tại một góc động huyệt, nhìn đống bột Thận Châu vương vãi trên đất.

Thận Châu được khảm sâu vào đá, bên ngoài còn có vật che đậy nhưng vẫn bị phát hiện và nổ tung chỉ trong nháy mắt.

Nát thành bột phấn!

Đáng sợ nhất là từ đầu đến cuối Thủy Mạc Thận Huyễn đều không hề phát giác.

Điều này chỉ chứng tỏ một vấn đề: Kẻ phá hủy Thận Châu vốn không hề đặt chân đến đây, mà chỉ truyền một loại lực lượng nào đó tới.

Cho nên khi ở bên ngoài Cấm địa, nàng mới không nhìn thấy gì thông qua Thủy Mạc Thận Huyễn.

"Phá hủy Thận Châu thì dễ, nhưng cách xa như vậy, kình lực truyền tới vẫn đủ sức nghiền Thận Châu thành bột phấn!"

Cường giả như Lý Ngọc Thiềm mà lòng cũng nặng trĩu, sắc mặt vô cùng nghiêm nghị.

"Là kẻ nào? Chẳng lẽ là người của đế quốc Xích Dương?"

Đế quốc Ngân Nguyệt và đế quốc Xích Dương đối địch nhiều năm, thường xuyên giao chiến, hai nước vốn là tử địch.

Cường giả của đế quốc Xích Dương bí mật lẻn vào, bóp chết tương lai của đế quốc Ngân Nguyệt không phải là chuyện chưa từng có tiền lệ.

Nàng hoài nghi sâu sắc rằng có đại nhân vật của đế quốc Xích Dương đang ẩn nấp đâu đó trong Cấm địa, mưu toan giết sạch tất cả thí luyện giả!

...

...

Một luồng long tức từ quanh thân Triệu Nhã Phù trào dâng.

Nàng bất ngờ mở mắt, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết, khóe miệng nở nụ cười rạng rỡ.

Ngu Uyên là người đầu tiên cảm ứng được, hắn đứng cách Ngu Phỉ Phỉ một đoạn, nhẹ nhàng gật đầu với nàng: "Chúc mừng."

"Cũng là chuyện sớm muộn thôi." Triệu Nhã Phù đứng nơi cửa hố sâu nhìn ra ngoài, hít sâu một hơi rồi nói: "Ta đã đạt tới Hoàng Đình cảnh trung kỳ, trừ phi gặp phải mấy kẻ quái thai của ngũ đại gia tộc, còn những người khác cho dù cảnh giới cao hơn ta một bậc, ở Hoàng Đình cảnh hậu kỳ, ta cũng không ngán."

"Ngươi đột phá cảnh giới rồi?" Ngu Phỉ Phỉ kinh ngạc.

Viên Cương cũng bị kinh động, vội vàng nhìn sang: "Ngươi thực sự đột phá cảnh giới?"

Kể từ lúc tạm biệt Hàn Tuệ, vừa vặn đã qua ba ngày.

Trong ba ngày ngắn ngủi, cảnh giới của Triệu Nhã Phù lại có bước tiến mới.

Viên Cương còn nhớ Triệu Nhã Phù chỉ vừa mới từ Uẩn Linh cảnh đột phá lên Hoàng Đình cảnh trước khi tham gia thí luyện Vẫn Nguyệt Cấm địa.

Thế mà mới qua bao lâu?

Từ Hoàng Đình cảnh sơ kỳ đến Hoàng Đình cảnh trung kỳ, khoảng cách thời gian ngắn đến mức nào?

Nếu không phải tận mắt chứng kiến, hắn thật khó lòng tin nổi có người từ Hoàng Đình cảnh sơ kỳ bước lên trung kỳ lại chỉ tốn ít thời gian đến vậy.

Đương nhiên hắn không biết với thiên phú tu hành của Triệu Nhã Phù, đáng lẽ nàng đã sớm bước vào Hoàng Đình cảnh, thậm chí đã sớm đạt Hoàng Đình cảnh hậu kỳ như Nghiêm Lộc hay Tô Nghiên.

Triệu Nhã Phù chỉ vì bị tinh hồn ấu long kia kìm hãm áp chế mới khiến cảnh giới kẹt lại ở Uẩn Linh cảnh.

Đợi đến khi tinh hồn ấu long kia không còn là phiền toái và ràng buộc mà trở thành trợ lực thì tất nhiên mọi chuyện đã khác.

"Ca, ta chắc cũng sắp đột phá rồi." Ngu Phỉ Phỉ cười ngọt ngào: "Chỉ cần cho ta thêm chút thời gian nữa là được."

Ngu Uyên ừ một tiếng: "Nguyên Linh Đan đừng tiếc, cứ dùng thoải mái."