Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Âm Thần hư ảo thoát ly thân xác vốn dùng lực lượng của dải lụa để đả thương giết người, nhưng bây giờ chẳng còn gì, chỉ dựa vào hồn lực còn sót lại thì làm được gì?

"Phù!"

Điều khiến người ta kinh ngạc là một mảnh vỡ Âm Thần lại rơi xuống đỉnh đầu nha hoàn áo tím An Tử Tình.

Tựa như có một luồng u quang rót thẳng vào đỉnh đầu nàng

"Tử Tình?"

Sắc mặt Ngu Lịch kịch biến, không kìm được tiếng thét kinh hoàng, thân hình tức tốc lao tới.

"Vút! Vút vút!"

Tàn hồn Âm Thần của sứ giả Huyết Thần Giáo vốn đang bị Lệ Phong truy sát bỗng tăng tốc dữ dội. Chúng hóa thành những vệt lưu quang xám ngoét, đồng loạt bắn về phía An Tử Tình.

Lệ Phong hoàn toàn không kịp trở tay.

Đang điều khiển từng đóa sen, sau khi chém giết Hoàng Sâm và định nhắm tới gia chủ Hoàng Phàm, thân ảnh Viên Liên Dao bỗng khựng lại giữa không trung.

Hai đóa sen bay đến dưới chân, nhẹ nhàng nâng nàng lên.

Nàng quay đầu lại, nhìn Ngu Uyên bằng ánh mắt dò hỏi.

Ngu Uyên chăm chú quan sát An Tử Tình, vẻ mặt đăm chiêu như đang toan tính điều gì, tuyệt nhiên không thốt nửa lời.

Hoàng Phàm thoát chết trong gang tấc, chẳng còn tâm trí đoái hoài chuyện khác, hắn liều mạng tháo chạy điên cuồng giữa sơn cốc.

Mỗi bước hắn chạy, từng khối Kim Lạc Thạch chôn dưới đất đều nứt toác, tạo thành chướng ngại ngăn cản đám người truy sát của Triệu gia và Viên gia.

"Trốn vào hang động ở Kim Lạc Sơn!" Hoàng Phàm gào lên.

"Ngu đại ca, chuyện này là sao?" Triệu Nhã Phù kinh ngạc thốt lên. "Nha hoàn của huynh bị Âm Thần Huyết Thần Giáo tạm thời đoạt xá ư?"

Ngu Uyên vẫn chìm trong suy tư, không hề đáp lại.

"Kỳ lạ thật." Triệu Khê nhíu mày. "Âm Thần sau khi trọng thương suy yếu phải tách rời, lẽ ra nên để Vô Hình Chi Hồn quay về bản thể huyết nhục trước tiên chứ?"

Hắn nhìn Kim Lạc Sơn, quét mắt qua từng hang đá. "Bản thể của vị sứ giả Huyết Thần Giáo kia chắc chắn đang ẩn náu đâu đó trong lòng núi."

"Ngu Uyên, xin lỗi nhé, tính mạng nha hoàn của ngươi, e là ta không lo được rồi." Viên Liên Dao chần chừ vài giây rồi dứt khoát quyết định. "Thân thể bị đoạt xá chỉ là phàm thai, không biết tu hành. Sau khi thân chết hồn diệt, tất nhiên hắn phải rời đi. Đợi hắn xuất hiện lần nữa, dùng Sương Lôi oanh kích, chắc chắn phải chết."

Nói xong, nàng ra hiệu bằng mắt với Lệ Phong.

Lệ Phong khẽ gật đầu, tỏ ý đã hiểu.

Thái độ của nàng rất rõ ràng, nàng muốn giết chết An Tử Tình, khiến thân xác và hồn phách của nàng ta tiêu vong tức khắc.

Vào khoảnh khắc tử vong đó, vị sứ giả Huyết Thần Giáo đang đoạt xá kia bắt buộc phải ly hồn một lần nữa.

Ngay khi Âm Thần thoát ra, Lệ Phong sẽ dùng Sương Lôi oanh kích, kiểu gì cũng khiến cho vị Âm Thần liên tiếp bị trọng thương kia hồn phi phách tán tại chỗ.

"Dừng tay!"

Ngu Uyên vụt đứng dậy.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, y lao vút về phía An Tử Tình.

"Ngu Uyên, chỉ là một con nha đầu thôi, có gì mà không nỡ?" Viên Liên Dao nhíu mày. "Ngươi yên tâm, sau khi ta giết ả, nha hoàn của Viên gia ta tùy ngươi lựa chọn!"

...

...

Trong sơn cốc.

Hoàng Phàm không thèm để ý đến bất cứ thứ gì, dẫn theo tộc nhân chạy thục mạng vào sâu trong Kim Lạc Sơn.

Lúc này, sự chú ý của mọi người đều dồn cả lên vị Âm Thần của Huyết Thần Giáo, đặt lên... người An Tử Tình.

Còn về động tĩnh của Hoàng gia, mọi người tạm thời không rảnh bận tâm.

Hoàng Sâm đã chết, vô số tộc nhân Hoàng gia bỏ mạng, thực lực Hoàng gia suy giảm nghiêm trọng, số tộc nhân còn lại ở thành Ám Nguyệt vẫn đông hơn nhiều.

Chỉ cần giải quyết vị Âm Thần kia, trừ bỏ mối họa ngầm Huyết Thần Giáo thì Hoàng gia còn có thể gây ra sóng gió gì được chứ?

"Tử Tình?"

Ngu Lịch khẽ gọi, nhưng tay lại đẩy xe lăn, đưa lão gia tử Ngu Xán rời đi.

Lúc trước nàng đã nhìn rõ những mảnh tàn hồn Âm Thần kia như u quang, lần lượt dung nhập vào cơ thể nha hoàn áo tím.

Điều này chứng tỏ vị Âm Thần kia đã ẩn náu trong thức hải của An Tử Tình.

Tình huống này nàng không đoán được nông sâu. Để phòng vạn nhất, vẫn nên đưa lão gia tử đi, để thành chủ Viên Liên Dao và Lệ Phong tu luyện "Sương Lôi Quyết" xử lý.

"Ngu Uyên!"

Ánh mắt của rất nhiều người di chuyển theo bóng dáng Ngu Uyên đang lao đi.

Sau tiếng hét "Dừng tay", y lập tức áp sát vị trí An Tử Tình.

Viên Liên Dao hơi ngạc nhiên, dịu dàng nói: "Một nha hoàn mà thôi, cần gì phải nghiêm túc như vậy?"

Đường đường là gia chủ Viên gia, thành chủ đại nhân của thành Ám Nguyệt, đôi tay nàng quả thực đã nhuốm đầy máu tươi.

Trong đó có máu của biết bao tộc nhân, có máu của những chiến hữu cùng nhau xông pha nơi bí cảnh cấm địa năm xưa, thậm chí còn có máu của rất nhiều kẻ theo đuổi ngưỡng mộ nhan sắc của nàng.

Vì cảnh giới bản thân, vì lợi ích gia tộc, thủ đoạn của nàng trước nay luôn tàn nhẫn quyết đoán.