Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Theo sự hiểu biết của nàng về Ngu Uyên, nàng cảm thấy Ngu Uyên và nàng thực ra là cùng một loại người.
—— đều coi mạng người như cỏ rác.
Một bên là nha hoàn nhỏ bé, một bên là Âm Thần Huyết Thần Giáo, bên nào nặng bên nào nhẹ, còn cần phải đắn đo sao?
Trên đường lao đi, Ngu Uyên cao giọng quát lớn: "Tộc nhân Ngu gia, tất cả hãy tránh xa An Tử Tình!"
"Tất cả tránh ra!"
Lão gia tử Ngu Xán ngồi trên xe lăn cũng phối hợp ra lệnh.
Ngu Liêm và mấy vị tộc lão quen biết Ngu Uyên đều đồng loạt lùi xa.
Bọn họ thừa hiểu xung quanh An Tử Tình sắp tới chắc chắn sẽ nổ ra một trận biến động kinh hoàng.
Ánh mắt của đám tộc nhân Ngu gia nhìn về phía nha hoàn áo tím đều tràn đầy vẻ thương hại.
Bọn họ đều cảm thấy nha đầu này e là sắp trở thành vật hy sinh, bị Viên Liên Dao và Lệ Phong oanh kích đến chết.
"Ngu Uyên?"
Đợi khi y chạy đến bên cạnh, Viên Liên Dao đang dừng lại một lúc chợt nhẹ giọng khuyên nhủ: "Đại cục làm trọng. Tiểu nha đầu kia chỉ là phàm nhân, hơn nữa còn không phải tộc nhân Ngu gia các ngươi. Ngươi đừng vì ả mà để cho vị Âm Thần Huyết Thần Giáo kia chạy thoát, nếu không toàn bộ thành Ám Nguyệt sẽ lại rơi vào khốn cảnh."
Lệ Phong đã đến chỗ An Tử Tình trước một bước, đang vận sức chờ phát động.
Từng tia điện màu bạc lóe lên không ngừng trên mũi đoản mâu.
"Để ta xem tình hình trước đã."
Bỏ lại một câu cụt lủn, Ngu Uyên lướt qua Viên Liên Dao, mày nhíu chặt, chậm rãi bước từng bước tiếp cận An Tử Tình.
Không ai biết vị Âm Thần ẩn trong cơ thể An Tử Tình kia có đột ngột ra tay gây khó dễ hay không.
Tự biết cảnh giới quá thấp kém, Ngu Uyên không dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ rằng chỉ trong nháy mắt, tam hồn của mình đã bị vị kia của Huyết Thần Giáo xóa sổ, còn chưa kịp đến gần đã chết thảm.
Đột nhiên, nha hoàn áo tím An Tử Tình trở thành tiêu điểm của mọi người.
Dáng người nàng nhỏ nhắn, khoác bộ váy áo màu tím, đầu cúi gằm như thể đang ngủ gật.
Nhưng ai cũng cảm nhận được vị Âm Thần kia đang lặng lẽ xâm chiếm linh hồn thức hải, đang rắp tâm đoạt xá nàng.
"Tử Tình."
Cuối cùng, Ngu Uyên dừng lại cách nàng chừng bảy tám mét, nhẹ giọng gọi.
Lệ Phong dưới sự ra hiệu của Viên Liên Dao đã đứng trấn giữ bên trái Ngu Uyên, âm thầm đề phòng Âm Thần đoạt xá An Tử Tình đột ngột ra tay.
Trong khi đó, Viên Liên Dao, Triệu Đông Thăng cùng các cường giả thành Ám Nguyệt như Triệu Chính Hào thì lại ăn ý tản ra.
Bọn họ tản ra xung quanh, tạo thành thế bao vây An Tử Tình vào giữa.
"Thiếu gia..."
Nha hoàn áo tím cúi đầu, hai vai run rẩy, dường như vì kinh hoàng, lại tựa hồ vì thống khổ.
Cuối cùng nàng cũng ngẩng đầu, đôi mắt ngấn lệ, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt tựa như đã dự cảm được cái chết, ánh mắt đáng thương nhìn về phía Ngu Uyên. "Thiếu gia, nô tỳ sắp phải chết rồi sao?"
Trong lúc nói chuyện, một điểm huyết quang bỗng nhiên phồng lên giữa mi tâm nàng!
Huyết quang đó tựa như con mắt thứ ba.
Khi huyết quang phồng lên, thân thể nàng càng run rẩy dữ dội, vẻ thống khổ trên mặt càng khiến người ta đau lòng. "Đau quá, thiếu gia, ta thật sự rất đau, rất đau!"
"Tiền bối Huyết Thần Giáo, ta thương lượng với ngươi một chuyện được không?"
Ngu Uyên trầm ngâm hồi lâu rồi đột nhiên mở miệng: "Ta hứa với ngươi sẽ để ngươi sống sót rời đi. Nhưng phiền ngươi trước khi rời khỏi thân xác này đừng nghiền nát tam hồn của nha hoàn ta."
Đôi mắt đẫm lệ của nha hoàn áo tím lóe lên một tia hy vọng yếu ớt. "Thiếu gia, thiếu gia ơi."
Nàng khẽ nức nở.
"Ngu Uyên, như vậy không ổn lắm đâu?" Triệu Đông Thăng lên tiếng trước, khuôn mặt béo phị nhăn lại thành một cục, mắt híp tịt không thấy đâu. "Để hắn thành công rời đi, mượn sức huyết tế pháp trận mà ngưng luyện Âm Thần thành công. Một khi Âm Thần quay về bản thể huyết nhục, ai còn có thể khống chế được hắn?"
Nụ cười quyến rũ thường trực trên môi Viên Liên Dao dần tắt ngấm.
Thay vào đó là vẻ lạnh lùng coi rẻ sinh mệnh, nàng bình tĩnh nhìn Ngu Uyên, nhẹ giọng nói: "Chỉ là một nha hoàn thôi mà. Ngu Uyên, trong lòng ta vốn nghĩ ngươi và ta là cùng một loại người, đừng để ta phải xem thường ngươi."
"Lão gia tử?" Ngu Lịch khẽ gọi.
Tình thế trước mắt căng như dây đàn, chỉ cần một lời không hợp là sẽ trở mặt.
Vì một nha hoàn An Tử Tình, cục diện tốt đẹp rất có khả năng sẽ bị Ngu Uyên tự tay phá hủy.
Viên gia và Triệu gia đều có thể vì chuyện này mà sinh lòng hiềm khích.
Nàng tìm kiếm câu trả lời từ Ngu Xán.
Ngu Xán đang ngồi trên xe lăn chợt thẳng người dậy, nói: "Thành chủ đại nhân và Triệu Đông Thăng, tại sao lại quan tâm đến thái độ của Ngu Uyên? Bọn họ hoàn toàn có thể mặc kệ Ngu Uyên, thậm chí mặc kệ Ngu gia chúng ta, trực tiếp ra tay hạ sát An nha đầu."