Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Viên Liên Dao rất kinh ngạc: "Ngươi muốn nói gì?"
"Ta muốn nói rằng ta đã giữ đúng giao ước giữa chúng ta. Vì vậy, ta không nợ ngươi bất cứ thứ gì." Ngu Uyên nói dứt khoát: "Ngươi không có tư cách chỉ tay năm ngón với ta. Về phần người của Huyết Thần Giáo sau này đối xử với phụ thân ngươi và ngươi ra sao, không phải chuyện ta có thể kiểm soát."
Viên Liên Dao im lặng một lúc, sắc mặt phức tạp: "Ngươi đã làm rất nhiều chuyện vì Ám Nguyệt thành, ta không trách ngươi."
Nàng cẩn thận nghĩ lại, nếu không có Ngu Uyên cảnh báo trước, không có những sắp xếp sau đó của y giúp phụ thân nàng dùng kỳ thuật bước vào Phong Ma chi cảnh thì mọi chuyện sẽ ra sao?
Dưới sự vận hành của huyết tế pháp trận, phụ thân nàng sẽ là người gặp nạn đầu tiên, bị hút cạn hồn phách và khí huyết để nuôi dưỡng vị sứ giả Huyết Thần Giáo kia.
Bản thân nàng, rồi cả Triệu gia và tộc nhân Ngu gia đều sẽ trở thành đá lót đường cho kẻ kia bước vào Âm Thần cảnh.
Ám Nguyệt thành cũng sẽ máu chảy thành sông, rất nhiều thường dân cũng sẽ gặp tai bay vạ gió.
Tình hình bây giờ dù có tồi tệ đến đâu cũng vẫn tốt hơn tình cảnh đó chứ?
Nếu đã vậy, nàng dựa vào đâu để oán trách Ngu Uyên, yêu cầu y đưa ra quyết định trái với lòng mình?
"Dưa hái xanh không ngọt."
Ngu Uyên thần sắc thong dong: "Ta đã không muốn đến Huyết Thần Giáo tu hành, hà tất phải miễn cưỡng? Hơn nữa, ta không đến Huyết Thần Giáo ngược lại sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ giữa ta và ngươi."
"Quan hệ giữa ngươi và ta? Quan hệ gì?" An Tử Tình tò mò hỏi.
Ngu Uyên nghiêm túc suy nghĩ một lát rồi nói: "Tình bằng hữu."
"Tình bằng hữu?" Vẻ mặt An Tử Tình đầy hồ nghi.
"Đúng vậy. Ta không cần biết ngươi xuất thân thế nào, cũng mặc kệ ngươi ẩn náu ở Ngu gia rốt cuộc có mưu đồ gì." Ngu Uyên gật đầu: "Nhưng cho đến nay, ngươi chưa từng thật sự làm hại ta, không phạm phải tội lỗi gì khiến ta không thể tha thứ. Ta chỉ nhớ sự chăm sóc tận tình của ngươi, chỉ nhớ những điều tốt của ngươi!"
An Tử Tình sững sờ nhìn y, trong lòng ngổn ngang trăm mối.
"Tình bằng hữu..."
Hành tẩu giang hồ nhiều năm, dù ở Tịch Diệt đại lục hay Thiên Nguyên đại lục, nàng đều nổi danh là kẻ khát máu vô tình.
Vì thân phận ở Huyết Thần Giáo, những người nàng gặp trong mấy năm nay hoặc là sợ hãi nàng, hoặc là một lòng muốn nàng chết.
Trong giáo, cuộc đấu tranh giữa các đồng môn cũng vô cùng tàn khốc, vốn dĩ không hề có cái gọi là tình đồng môn.
Nàng chưa bao giờ có cái gọi là tình bằng hữu.
"Tu vi chỉ mới Thông Mạch cảnh, tình bằng hữu của ngươi không đáng một xu!" Một giáo đồ khác của Huyết Thần Giáo mặt mày âm trầm, không chút khách khí chế nhạo: "Nếu ngươi bây giờ là người của tam đại thượng tông trên Thiên Nguyên đại lục, hoặc là thành viên cốt cán của Ma Cung và Yêu Điện, bản thân lại có cảnh giới cao siêu thì tình bằng hữu của ngươi mới có giá trị."
"Ngươi câm miệng." An Tử Tình lạnh lùng nói.
Người kia lại im lặng.
"Tuy có hơi khó chấp nhận, nhưng ta lại thật sự cảm thấy tình bằng hữu của Ngu Uyên ngươi có lẽ rất có giá trị."
Đột nhiên An Tử Tình quyết định: "Ta chấp nhận tình bằng hữu của ngươi! Ta sẽ không tiếp tục đại khai sát giới ở Ám Nguyệt thành, ta sẽ mang theo Liệt Hỏa Kích và sư huynh của ta rời đi."
Lời này vừa thốt ra, mọi người đều thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Liệt Hỏa Kích, ngươi cũng để lại cho ta!"
Đột nhiên có một tiếng quát giận dữ truyền đến từ nơi rất xa.
Tiếng quát vừa vang lên, cả núi Kim Lạc cũng bị chấn động, đá vụn bay tán loạn.
Viên Thu Phảng đang bị sư huynh của An Tử Tình khống chế, chỉ cảm thấy những đốm lửa nhỏ lẻ tẻ trong cơ thể đột nhiên nhảy nhót đầy hưng phấn.
"Bùng!"
Từng sợi tơ máu đang quấn chặt Liệt Hỏa Kích lần lượt nổ tung.
Liệt Hỏa Kích đột nhiên bay vút lên trời cao.
An Tử Tình hơi biến sắc, nàng nhìn Ngu Uyên thật sâu rồi nói: "Có duyên gặp lại. Nhớ kỹ, Ngu Uyên ngươi nợ ta một ân tình, sau này phải trả."
"Yên tâm, chúng ta sẽ còn gặp lại." Ngu Uyên hứa.
"Sư huynh, thả người kia xuống, chúng ta đi ngay." An Tử Tình ra lệnh.
Kỳ lạ là sư huynh của nàng dường như cũng nhận ra có chuyện bất ngờ xảy ra, không hề nói một lời thừa thãi, sau khi ném Viên Thu Phảng xuống bèn cùng An Tử Tình hóa thành hai đạo hồng quang màu máu, biến mất khỏi sơn cốc.
Cái chết của tộc nhân Hoàng gia, hai người hoàn toàn không để tâm.
Mọi người chợt ngẩng đầu nhìn lên trời.
Dưới trời nắng gắt xuất hiện một quả cầu lửa khổng lồ đang bùng cháy dữ dội, bên trong quả cầu lửa có một ông lão cụt tay, thân hình mờ ảo như ngọn nến trước gió.
Thiên cấp khí vật Liệt Hỏa Kích của Xích Ma Tông đang vui vẻ bay lượn bên trong quả cầu lửa rực cháy đó.
"Âm Thần viễn du! Hồn Du cảnh!" Viên Thu Phảng toàn thân chấn động, lập tức khấu bái về phía bầu trời: "Lão hủ Viên Thu Phảng tu luyện Xích Luyện Ma Quyết nhiều năm, hôm nay cuối cùng cũng được gặp tiền bối tông môn."