Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Vậy bây giờ chẳng phải ông ta đã khỏi rồi à?”

"Đã khỏi rồi, nhưng rốt cuộc là ai ra tay chữa trị thì ông ta không chịu nói. Tô gia chúng ta cầu hiền như khát, Luyện Dược Sư có thể chữa khỏi cho ông ta tuyệt đối là nhân tài mà Tô gia cần nhất!"

"Vậy sao? Thúc thúc, không lâu trước đây Ám Nguyệt thành có biến động lớn, Hoàng gia bị càn quét, người có biết nội tình không?”

"Ả đàn bà Viên Liên Dao đó giấu rất kỹ, cái gì cũng không nói. Hai cha con Lận Hàn Vũ, Lận Trúc Quân sau khi trở về Lận gia cũng rất kiêng kỵ khi nhắc đến biến cố ở Ám Nguyệt thành. Ta chỉ biết Lận gia và Hàn Âm Tông đều đã chịu thiệt ở Ám Nguyệt thành, gặp phải xui xẻo."

"Ồ, Ám Nguyệt thành nho nhỏ này xem ra cũng có phần thú vị. Thúc thúc, chúng ta ở lại thêm mấy ngày xem sao.”

Chuyện tình cờ gặp Ngu Uyên ở Linh Bảo Trai, nàng tuyệt nhiên không nhắc tới nửa lời.

Đêm xuống.

Trong phòng, Ngu Uyên tự tay bôi thuốc mỡ, băng bó bàn tay bị thương.

Chiếc quạt giấy trắng kia đang đặt trên bàn ngay trước mặt y.

Y chợt nhớ đến An Tử Tình.

Nếu nha hoàn áo tím còn ở đây, đâu cần y phải tự thân vận động, chắc chắn nàng sẽ giúp y bôi thuốc mỡ, băng bó tay cẩn thận, còn đau lòng mà ân cần hỏi han.

"Ha, ta nghĩ nhiều rồi. Với tu vi Âm Thần cảnh, nha đầu đó sao có thể thực sự là nha hoàn của ta?"

Y khẽ nhíu mày, nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm ngâm: "Nàng tại sao lại ở Ngu gia? Nàng ở Ngu gia đâu phải ngày một ngày hai, Ngu gia có gì hấp dẫn nàng, có thể khiến nàng lưu lại lâu như vậy?”

An Tử Tình với tu vi Âm Thần cảnh trung kỳ, ở Huyết Thần Giáo e rằng cũng có địa vị cao, xuất thân phi phàm.

Hơn nữa còn là chân thân bản thể ở bên cạnh y, một lần ở lại chính là nhiều năm.

"Sở dĩ chọn làm nha hoàn của ta, chắc là vì trước đây ta ngu ngốc. Một kẻ như ta mới không dễ dàng nhìn ra manh mối trên người nàng thông qua các chi tiết. Còn nàng, bất kể ngày đêm đều tiện hành sự, không cần lo ta phát hiện, chẳng cần lo ta can thiệp."

"Nhưng nàng ẩn náu ở Ngu gia là nhắm vào Ngu gia hay vì chuyện khác tại Ám Nguyệt thành?”

"Người bố trí Huyết Tế Pháp Trận là sư huynh của nàng. Nàng chỉ đến phút cuối, khi biết được kế hoạch của ta và Viên Liên Dao mới âm thầm ra tay, trọng thương Viên Thu Phảng."

"Vậy thì những chuyện khác đều do sư huynh của nàng phụ trách, rốt cuộc nàng đang làm gì?”

Trong đầu Ngu Uyên toàn là những nghi vấn về An Tử Tình, không hiểu vị cao tầng xuất thân từ Huyết Thần Giáo này tại sao lại ở lại Ám Nguyệt thành, ở lại Ngu gia nho nhỏ.

"Nha đầu nhà họ Tô hại ta một lần, chắc là sẽ không có lần thứ hai."

Ánh mắt chuyển sang chiếc quạt giấy trắng, y cẩn thận từng li từng tí cầm lên lần nữa. Nhìn vết máu trên đó, y nhớ tới dáng vẻ của Tô Nghiên, rồi lại tự nhiên nhớ tới vị kia ở kiếp trước.

Nỗi bi thương khôn cùng từ bốn chữ "Tuệ Cực Tất Thương” trên quạt giấy trắng tràn vào, hòa cùng cảm xúc của y lúc này.

Ngu Uyên dần dần thất thần.

Bốn chữ Tuệ Cực Tất Thương trên quạt giấy trắng dường như dần dần phóng đại, cảm giác bi thương toát ra từ đó càng lúc càng nồng đậm.

Nửa đêm, một luồng bi thương đậm đặc không tan từ lầu các nơi Ngu Uyên ở lan ra khắp Ngu gia phía Bắc thành, nhưng lại không tiếp tục lan ra ngoài.

Bên trong Ngu gia dường như tự tạo thành một mảnh trời đất riêng, giam cầm luồng bi thương đó.

Ẩn mà không phát.

Tại phủ thành chủ, Viên Liên Dao đang tu hành trong mật thất dưới lòng đất chợt bừng tỉnh khỏi cơn trầm tư.

Với tu vi Nhập Vi cảnh, linh thức của nàng tựa dòng nước lan tỏa ra bên ngoài.

Chẳng bao lâu sau, nàng liền khẽ ồ một tiếng, từ tư thế ngồi thẳng đứng dậy.

Như một bóng hình diễm lệ trong đêm khuya, nàng lặng lẽ bay lên, đáp xuống đỉnh lầu các cao nhất của phủ thành chủ, đứng ở nơi cao nhất Ám Nguyệt thành phóng tầm mắt ra xa.

"Phía Bắc thành, Ngu gia.”

Nàng khẽ lẩm bẩm, thần sắc quái dị.

Nhắm mắt lại, dùng linh thức cảm ứng, nàng có thể cảm nhận được Ngu gia ở phía Bắc thành trắng xóa một mảnh, bị một luồng bi thương nồng đậm nhấn chìm.

Dường như có màn sương mù trắng xóa bao phủ Ngu gia phía Bắc thành, khiến người ta không thể nào nắm bắt.

Thế nhưng mở mắt ra sẽ phát hiện dưới bầu trời sao sáng rực, Ngu gia phía Bắc thành không có gì cả, không có một chút tiếng ồn ào nào, vẻ yên tĩnh dị thường.

"Có chút kỳ quái."

Gần như cùng lúc lại có một người khoác bảo y làm từ lông vũ đứng giữa không trung Ám Nguyệt thành, nhìn về phía Bắc thành xa xa.

Bộ y phục làm từ lông vũ kia không chỉ có thể giúp nàng bay lượn trên không mà còn có tác dụng bán ẩn thân.

Trừ phi có người đạt tới Nhập Vi cảnh dùng linh thức cảm ứng.