Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
【 Nhiệm vụ: thay đổi Tống Lại Tử 】
【 Giới thiệu nhiệm vụ: Tống Lại Tử là hán tử ham ăn lười làm nổi tiếng trong thôn. Tuy vài năm nay đã thay đổi, nhưng các hương thân vẫn như cũ không chịu tín nhiệm gã. Với mong muốn làm cho các hương thân có cái nhìn khác về mình, Tống Lại Tử quyết định học tập người có kiến thức nhất thôn là ngươi. Đương nhiên, song song với thanh danh tốt, gã càng muốn lấy được một vị thê tử tốt hơn.]
【 Phần thưởng nhiệm vụ: 100000 điểm kinh nghiệm.】
【 Tiếp nhận! Từ chối! 】
Ha hả. Nhìn phần giới thiệu nhiệm vụ, khóe miệng Bộ Phàm không khỏi động vài cái. Muốn thay đổi đều là giả, điểm cốt lõi chính là muốn lấy được thê tử mà thôi.
Có điều, kinh nghiệm ban thưởng lần này cực kỳ cao.
Cũng đúng, thay đổi một người ham ăn lười làm như Tống Lại Tử là chuyện vô cùng khó khăn. Nếu nhiệm vụ phân chia cấp bậc theo độ khó khăn, chỉ sợ cấp bậc nhiệm vụ Tống Lại Tử này cũng không thua kém nhiệm vụ tám sao.
Phải biết rằng, độ khó cao nhất là mười sao đấy.
"Ngươi thật sự muốn thay đổi?" Bộ Phàm dùng ánh mắt cao thấp đánh giá Tống Lại Tử một phen. Tuy nhiệm vụ này hơi khó khăn một chút, nhưng thay đổi Tống Lại Tử không chừng sẽ có vật phẩm ban thưởng. Dù sao mỗi lần thay đổi được một vị thôn dân cực phẩm, hắn hoàn toàn có thể đạt được vật phẩm ban thưởng, mà Tống Lại Tử này lại không chỉ là một cực phẩm bình thường.
"Thôn trưởng, ngươi nhìn ta như vậy, ta hơi sợ hãi!" Tống Lại Tử bị nhìn đến mức toàn thân nổi da gà. Sau đó, đột nhiên đầu óc gã nảy số, dường như vừa nghĩ ra cái gì đó.
"Thôn trưởng, không phải ngươi có loại đam mê kia chứ? Ta nói cho ngươi nghe, từ trước đến nay Tống Lại Tử ta chỉ có hứng thú với nữ nhân thôi!"
Nói xong, hai tay gã lập tức che ngực. Nhưng làm như vậy rồi dường như gã có cảm giác tư thế này còn chưa đúng nên lại chuyển thành một tay che ngực, một tay túm đũng quần. Tiếp theo gã lại cảm thấy tư thế này vẫn còn chưa đúng nên lập tức đổi lại, một tay che ngực, một tay bịt mông.
Vẫn không đúng, gã tiếp tục chuyển qua một tay túm đũng quần, một tay bịt mông.
Đến lúc này thì gã cảm thấy tư thế của mình đã đúng rồi, mới thở ra một hơi thật dài.
Đầu Bộ Phàm đầy chỉ đen.
"Cút cho ta!" Hắn tung một cước, đá bay Tống Lại Tử.
"Thôn trưởng, ta đùa mà, đừng nóng giận, đừng nóng giận." Từ trước đến nay, Tống Lại Tử vẫn là người có da mặt dày. Sau khi đứng lên từ mặt đất, gã lập tức đổi thành bộ dáng cợt nhả.
"Ta có cách giúp ngươi thay đổi!" Bộ Phàm sờ sờ cằm.
"Thật sao?" Tống Lại Tử kích động.
"Nhưng cách này hơi khổ một chút, không biết ngươi có thể kiên trì hay không?" Bộ Phàm nghiêm túc nói.
"Chỉ cần không phải bán tiết tháo, bảo ta làm gì cũng được!" Tống Lại Tử vỗ vỗ bộ ngực
"Cút!” Nhìn Tống Lại Tử rời đi với vẻ mặt vui vẻ, Bộ Phàm cười lắc đầu. Sao mà hắn không hiểu chứ? Tống Lại Tử bày ra bộ dáng hài hước như vậy, chính vì lo lắng hắn sẽ nghĩ tới những chuyện trước kia mà không giúp đối phương.
…
Sáng sớm ngày hôm sau, Tống Lại Tử còn đang mơ màng ngủ, đã bị mấy hài tử học tư thục đánh thức. Chúng còn mạnh mẽ kéo gã tới lớp tư thục.
"Thôn trưởng, có chuyện gì mà mới sáng ra ngươi đã bảo ta rời giường vậy?" Tống Lại Tử ngáp một cái, vẻ mặt gã có chút uể oải không phấn chấn nói.
"Chẳng phải ngươi muốn thay đổi sao? Vậy mỗi ngày ngươi phải ngủ sớm dậy sớm, sau đó đi theo bọn nhỏ chạy bộ, đánh quyền!" Bộ Phàm chắp tay vào rồi nói.
"Gì chứ? Cùng những tiểu thí hài này chạy bộ đánh quyền?" Tống Lại Tử chỉ vào đám hài tử chung quanh, trợn mắt há hốc mồm nói.
"Làm sao vậy? Lời ta nói mà ngươi không nghe sao?" Khuôn mặt Bộ Phàm nghiêm túc.
"Không phải, không phải, đương nhiên là ta nghe lời ngươi!" Tống Lại Tử vội lắc đầu. Gã rất rõ ràng khi vị tiểu thôn trưởng này nghiêm túc lên, hắn sẽ cực kỳ đáng sợ.
"Đã thế sao còn không chạy cùng chúng đi!"
Bộ Phàm hô một tiếng, Tống Lại Tử lại run run một cái, sau đó đành phải chạy theo những hài tử kia. Lúc ban đầu còn tốt, nhưng chạy được một lát, Tống Lại Tử đã kiên trì không nổi.
Chạy như thế này thật sự quá mệt mỏi.
"Thôn trưởng, ta thực sự không được rồi!" Tống Lại Tử đặt mông ngồi dưới đất, thở hổn hển. Những giọt mồ hôi trên đầu gã như không cần tiền, cứ thế tí tách tuôn rơi.
"Vừa chạy chưa được bao lâu, ngươi đã kêu không được rồi. Ngươi cứ như vậy, về sau làm sao cưới được thê tử?” Bộ Phàm đúng là hết chỗ nói.
"Chuyện này thì liên quan gì tới cưới thê tử?” Tống Lại Tử uể oải nói.
"Tại sao không liên quan? Ngươi nhìn Lý Nhị thúc xem, trước khi hắn lấy thê tử nhà của hắn còn không bằng nhà ngươi, nhưng tại sao hắn vẫn lấy được thê tử? Ta hỏi ngươi, tại sao hắn làm được? Đó là vì Lý Nhị thúc có một cánh tay mạnh mẽ, có thể làm cho thê tử của hắn hạnh phúc. Rồi ngươi nhìn lại ngươi xem, gầy y như con khỉ, chạy chưa được mấy que hương đã kêu không được. Ta hỏi ngươi, ngươi như thế có làm cho thê tử của ngươi hạnh phúc được không?" Bộ Phàm lớn tiếng chất vấn gã.