Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Nữ tử lúc này mới chịu thu tay lại, ngoan ngoãn ngồi quỳ gối ở trên ghế nam tử, hai mắt sáng lấp lánh chờ mong: "Vậy cha nói mau."
"Linh nhi, ngươi có biết đại chiến Chân Tiên giới ngàn vạn năm trước?" Nam tử cười nhẹ nhàng nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
Nữ tử nghiêng đầu suy nghĩ một chút: "Cha nói là 'Thần Cửu' dẫn dắt chúng tiên vây quét ác thú 'Hồng Mông'? Hoàng Nhi nhớ rõ theo sử sách ghi chép ác thú 'Hồng Mông' kia thập phần cường đại, cho dù bị chín vị thượng tiên đỉnh giai Chân Tiên giới vây quanh cũng không rơi xuống hạ phong, từ Chân Tiên giới đánh tới hư không, cuối cùng giống như 'Thần Cửu' phát động cấm pháp, cuối cùng ba người trong đó ngã xuống, sáu người còn lại trọng thương mới chém giết ác thú kia. Những chương trình học bắt buộc này, Hoàng Nhi đương nhiên là đã biết!"
"Ừ, cũng bởi vì lần đại chiến đó, Cửu Vĩ nhất tộc chúng ta mới có thể tấn thăng vào trong "Thần Cửu". Nói đến đây, khóe miệng nam tử hơi cong lên, trong mắt đều là châm chọc.
Nữ tử còn nhỏ tuổi nhưng vẫn chưa hiểu biểu lộ của phụ thân, chỉ là nghi hoặc: "Nhưng mà phụ thân, đại chiến Chân Tiên giới này lại có quan hệ gì với nơi chúng ta muốn đi lần này đâu?"
"Đương nhiên là quan hệ rồi" nam tử cười khẽ cạo cạo cái mũi của nàng “Bởi vì nơi chúng ta muốn đi chính là chiến trường đại chiến ngàn vạn năm trước."
"Thật sao?!" Nữ tử trừng to mắt, vui mừng nhìn cha mình. “Cha thật tốt! Nghe nói lúc trước trên chiến trường đã có vô số thượng tiên ngã xuống, nói không chừng còn sót lại rất nhiều túi trữ vật của thượng tiên, Hoàng Nhi thích nhất là bảo vật!"
Thấy nữ nhi bảo bối nhà mình rốt cục không làm ầm ĩ nữa, nam tử cười đến vui vẻ: "Lần này Hoàng Nhi sẽ không lại kêu nhàm chán nữa, có thể ngoan ngoãn đi tu luyện rồi chứ?"
"Ừ, đương nhiên, vậy Hoàng Nhi đi tu luyện trước, đến nơi cha nhớ gọi ta nha."
Nữ tử hài lòng từ trên người nam tử bò xuống, vui vẻ đi theo thị nữ ở bên cạnh mỉm cười nhìn chăm chú rời đi.
Đợi nữ nhi mình hoàn toàn rời khỏi, nam tử đảo mắt, thu hồi nụ cười, ánh mắt trở nên băng lãnh, trong miệng tự nói: "Hồng Mông, người thắng làm vua người thua làm giặc. Ngươi lại có thể ngờ tới, ngàn vạn năm sau mình sẽ rơi vào danh xưng "Ác thú" này hay không?"
Lập tức hắn đứng dậy ngắm nhìn hư không bên ngoài, giữa tinh quang điểm tựa hồ lại chứng kiến hồng hoang dã thú hoa mỹ uy vũ kia, nhưng vẫn như cũ, lãnh ngạo coi rẻ mọi người. Chỉ tiếc, cường đại hơn nữa mà không có đầu óc cũng là uổng công...
Hắn vung tay lên, ảo tưởng mơ hồ trước mắt biến mất, khóe miệng cong lên: “Hồng Mông, là ngươi thua!”
...
"Chiến trường Chân Tiên?!" Tiêu Dao nhãn tình sáng lên "Ngươi chính là chỉ lần đại chiến thượng cổ phá hư linh khí vị trí Thái Cực giới vị kia?"
Báo Nanh Kiếm gật đầu: "Ân, lần đại chiến kia chỉ vì là ở phạm vi Thái Cực giới vị, cho nên Thái Cực giới vị bị ảnh hưởng nghiêm trọng... linh khí cơ hồ bị phá hư hầu như không còn. Nguyên bản nơi này là một khối cự đại đại lục, nhưng cũng ở trong lần chiến tranh kia hoàn toàn bị hủy diệt, chỉ còn những hài cốt này."
Nhìn qua khu vực tàn phá này, Tiêu Dao không khỏi cảm khái: "Nhất tướng công thành vạn cốt khô, lúc ấy thảm thiết cỡ nào mà nơi đây mới biến thành bộ dáng như bây giờ. Ta không rõ, nếu đã thành Chân Tiên, đến đỉnh đại đạo, đến tột cùng còn có cái gì có thể làm những thượng tiên này liều mạng như thế, một còn một mất?"
Báo Nanh Kiếm dùng móng vuốt cọ cọ lỗ tai mình, khinh thường chán ghét nói: "Thành tiên thì đã sao, Chân tiên giới và phàm nhân căn bản không khác nhau chút nào, dục vọng của con người vĩnh viễn không có điểm cuối, nơi nào có người thì sẽ có tranh đấu, vì quyền, vì tiền, vì danh, vì lợi!"
Tiêu Dao thấy nó vẻ mặt vặn vẹo, bỗng nhiên nghĩ đến nếu như Báo Nanh Kiếm cũng đến từ Chân Tiên giới, lại biết được chiến trường nơi này, sợ là nó cũng từng trải qua trận đại chiến này, thậm chí thân thể ngã xuống ở đây. Không khỏi chế nhạo nói: "Nhìn vẻ mặt oán khí của ngươi, chắc hẳn cũng là bị người trong trận đại chiến này phong ấn ở trong hộp, ném vào trong Thái Cực giới a?"
"Lão tử?" Báo Nanh Kiếm cười lạnh, nghiến răng nghiến lợi "Không phải là bị phong ấn, mà là lão tử tự mình đem chính mình bỏ vào trong hộp, chờ đợi cơ duyên trở về Chân Tiên giới! Đám hỗn đản kia! Sớm muộn sẽ có một ngày lão tử tìm bọn hắn tính sổ!"
Bị phong ấn có gì khác biệt với tự mình? Không phải đều là kẻ bại sao. Tiêu Dao không hỏi thêm chuyện có liên quan đến trận chiến này nữa, cho dù hỏi thì Báo Nanh Kiếm cũng chưa chắc sẽ nói. Giờ phút này nàng chỉ chú ý làm sao có thể lấy được Tiên Khí đủ cho tu luyện.
Mục đích nó mang nàng tới nơi này hết sức rõ ràng: Chiến trường Tiên giới, đương nhiên sẽ có túi trữ vật hoặc bảo vật của thượng tiên lưu lại, nếu vận khí tốt, đừng nói là mấy món tiên khí, sợ là mấy chục món cũng có thể lấy được. Nhưng nàng cũng không cho rằng mình có thể đơn giản như vậy liền có thể thu bảo vật vào trong túi, nếu không Báo Nanh Kiếm cũng sẽ không không trăm phương ngàn kế không muốn mang nàng tới đây.