Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Nàng liều mạng dập đầu thật mạnh trên mặt đất, đến khi máu tươi nhiễm đỏ tấm thảm, nam tử kia mới mở miệng:
“Đứng lên đi, cởi quần áo ra.”
Tử Y nghe vậy, vội vàng bò dậy, vẻ mặt cảm kích không chút do dự lấy tay kéo vạt áo bên hông, quần áo từ từ rơi xuống lộ ra thân thể trắng nõn như mỹ ngọc, nàng chậm rãi tiến về phía trước.
“Xin thiếu chủ trách phạt.”
Đối mặt với sắc đẹp, nam tử cũng chẳng vội vàng, chỉ lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve thân thể trắng noãn này giống như vuốt ve bảo vật.
Ngón tay thon dài lướt từ bộ ngực nảy nở của nàng tới dưới bụng, tuần tra qua lại một vòng, lại sờ tới nơi khiến Tử Y khoan khoái tới run rẩy. Thiếu chủ, thiếu chủ của nàng, nghĩ vậy, nàng không nhịn được hơi rên rỉ.
Ngay khi mặt nàng phiếm nét xuân triều, làn môi mỏng của nam tử khẽ mở, chỉ có một âm tiết lạnh lẽo phát ra:
“Phạt!”
Đột nhiên “Ba” một tiếng, roi da không biết từ chỗ nào bay tới, hung hăng quất lên ấm lưng trắng noãn của Tử Y. Trên roi có móc sắt, roi đi đến đâu máu tươi tràn ra đến đó.
Đầu tiên, Tử Y đau đớn kêu một tiếng, sau đó hung hăng cắn môi dưới ngăn lại tiếng kêu, mặc cho nước mắt không ngừng đảo quanh hốc mắt.
Cứ như thế, qua mười roi, lưng nàng đã bê bết máu thịt. Roi Tử Kim này không phải roi bình thường mà là đạo khí trung phẩm, những chỗ bị nó gây thương tích sẽ như bị lửa thiêu, liên tục trong mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc có thể khôi phục, đây là trong trường hợp chưa rót vào pháp lực. Google nga𝔂 𝒕𝙧ang ﹎ 𝑇𝙧Um𝒕𝙧u𝔂ệ n.Vn ﹎
Thấy thân thể cô gái nhiễm đầy máu, nam tử cười lạnh nói:
“Cứ thế đi ra ngoài, đừng để máu làm bẩn thảm. Nhớ cho kỹ, không có lần sau! Nếu không sẽ xử trí tại Loan Phượng Các, hậu quả thế nào ngươi tự biết.”
“Thuộc hạ tuân mệnh, tạ thiếu chủ khai ân.”
Tử y cố nén đau đớn trên lưng, nhặt quần áo lên nhưng không dám mặc vào chỉ có thể cầm trong tay lui ra khỏi phòng.
Đợi sau khi nàng đóng cửa lại, trong góc tối sau nhuyễn tháp có người lên tiếng:
“Thiếu chủ, tuy rằng thuộc hạ không nên lắm miệng, nhưng nàng ta chẳng qua chỉ là một con chó tu vi Trúc Cơ kỳ tầng sáu, vì sao còn giữ lại?”
Nam tử kéo chiếc áo gấm hơi lệch xuống do động tác ban nãy, cười nhẹ nói:
“Tuy rằng nàng ta tu vi không cao, nhưng thần thức cường đại ngang với Kim Đan Kỳ, tạm thời giữ lại còn có tác dụng.”
Sau khi trở lại Vạn Hoa Sơn, ngoại trừ những đệ tử đi theo tu sĩ trung niên tới gặp chưởng môn để nhận phần thưởng, những người còn lại đều tự tản ra trở về động phủ của mình.
Tiêu Dao cũng không ngoại lệ, chỉ là khi nàng định gọi ra “Thanh Phong”, nàng mới đau lòng nhớ ra, pháp bảo duy nhất của nàng đã bỏ mình khi cướp chiếc rìu rồi còn đâu.
Nàng thở dài, không thể không cuốc bộ trở về động phủ núi Bắc của mình.
Mất hơn nửa ngày nàng mới trở lại động phủ, động phủ vẫn không có cấm chế như trước, cũng không có dấu vết người tới qua. Nàng thỏa mãn cảm thán sau đó chui đầu vào trong thế giới nhỏ bé của mình.
Vừa vào động phủ, nàng chưa lập tức nghỉ ngơi mà lấy túi trữ vật của Cơ Hạo Nhiên ra, đổ toàn bộ đồ bên trong lên giường.
Nhìn một giường toàn đồ là đồ, nàng thỏa mãn nheo mắt lại, nói:
Quả nhiên là người Cơ gia, so với tên Trầm Đại Thành kia tốt hơn không biết bao nhiêu lần, không chỉ có lượng lớn linh thạch hạ phẩm mà thậm chí còn có một khối linh thạch thượng phẩm sáng bóng tràn trề linh khí. Điều này thật khiến người ta bất ngờ mà!
Từ trước đến nay, chỉ có vô cực Nguyên Anh kỳ mới có thể sử dụng linh thạch thượng phẩm, bây giờ nàng không phải đang nằm mơ đó chứ?
Sau khi cẩn thận cất kỹ linh thạch, nàng đưa mắt nhìn đống pháp bảo trên giường. Chậc chậc, ngoại trừ một món pháp bảo phi hành là bảo khí thượng phẩm thì hai món pháp bảo công kích và phòng ngự còn lại đều là đạo khí hạ phẩm. Chỉ tiếc những pháp bảo này đều mang thuộc tính Kim, nàng dùng không tốt lắm, nhưng có thể mang tới thị phường đổi một vài pháp bảo thuộc tính Lôi hoặc thuộc tính Thủy. Giờ đây “Thanh phong” của nàng đã hủy, món pháp bảo phi hành này có thể giữ lại tạm thời sử dùng.
Còn lại là một chút đan dược và thảo dược quen thuộc, Tiêu Dao không thể sử dụng nên tính toán lần sau tới thị phường sẽ mang chúng ra bán lấy linh thạch. Sau khi thu dọn, chỉ còn một tấm da thú nằm chơ vơ trên giường đá, thứ này bị Cơ Hạo Nhiên ném tại một góc bí mật nhất trong tận cùng túi trữ vật, nhìn qua cực kì bình thường.
Trên tấm da thú là một bản đồ, bên cạnh bản đồ viết ba chữ lờ mờ “Hầm Thiên Bảo”. Chính giữa tấm bản đồ, hơi chếch về phía Đông là một điểm đỏ vô cùng dễ thấy, bên trên ghi chú bốn chữ màu đen nhưng vì đã quá lâu nên chỉ có thể nhìn được hai chữ đằng trước là “Luyện Khí” còn hai chữ đằng sau là gì thì không rõ.
Tiêu Dao cầm bản đồ suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra “Hầm Thiên Bảo” này rốt cuộc ở nơi nào, cuối cùng chỉ đành từ bỏ, đợi đến khi Báo Nanh Kiếm tỉnh lại thì đem ra hỏi nó.
Về phần chiếc rìu và Phượng Hỏa trong cơ thể nàng tạm thời chưa có năng lực giải quyết. Giờ nàng không thể tu luyện, chỉ có thể chờ vị Chân Tiên đại nhân kia ngủ no rồi mới có thể tính bước tiếp theo.