Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Tiếp đó còn hơn một tháng, mình cũng không thể cứ lãng phí thời gian như vậy được. Ngẫm lại lần trước ở thị phường Vĩnh Châu đào được bản [Dong Nhân Vọng Ngữ Lục] kia, nàng vẫn chưa có thời gian xem qua, vì vậy liền lấy nó ra chậm rãi đọc.
Không biết tác giả cuốn sách này là ai, bên trong sách có vài quan điểm nếu đặt trong giới tu tiên đương thời chỉ sợ sẽ bị người ta sỉ vả một phen, tuy nhiên trong mắt Tiêu Dao, nó lại khá hợp đạo tâm của nàng.
Có lẽ cách hành văn của cuốn sách chưa được tốt, cũng không sử dụng từ ngữ hoa lệ gì nhưng thỉnh thoảng một vài lời bình lại khiến trước mặt nàng sáng ngời, người này thật sự là đồng đạo với nàng, càng xem càng cảm thấy tư tưởng trong sách có xu hướng không mưu mà hợp với chính mình, thậm chí so với chính mình còn lý giải sâu sắc hơn.
Riêng phần cuối sách có lời bình:
“Theo ta thấy, sự hoàn thiện là khởi đầu và kết thúc của vạn vật, không hoàn thiện thì không có vạn vật. Do đó, người quân tử coi sự hoàn thiện là quý. Hoàn thiện không chỉ là hoàn thiện bản thân mà còn phải hoàn thiện vạn vật.*
(* "Đại học và Trung Dung", Phùng Hữu Lan, Lê Minh Anh dịch)
Thế nào là hoàn thiện? Hoàn thiện là đạo của trời. Thiên tính là chí thiện, chí thành, chí nhân, chí thân...”**
(**Phần này là chị Thùy Lam edit giúp mình)
Đọc đến đây Tiêu Dao hiểu ý, cười thì thầm
“Chí thiện, chí thành, chí nhân, chí thân quả thực là thiên tính, nếu ở thời thượng cổ thì không có gì không ổn, chỉ tiếc không còn thích hợp với giới tu tiên hiện nay, điểm này có chút khác biệt với đạo của ta. Theo ta thấy, cho dù là thuận theo bản tâm hay kiềm chế bản tâm đều được. Có thể làm điều ác nhỏ, hay thiện nhỏ, nhưng không thể quá gian ác.”
Sau khi ghi chú lên cuốn sách, nàng vừa lòng gật gật đầu, lúc này hiểu biết về đạo tâm lại cao thêm một tầng.
Đạo tâm hoàn thiện hơn trước khiến tiên khí trong cơ thể nàng rục rịch, xem ra thời cơ Kết Đan đã chín muồi.
“Ta chuẩn bị bế quan Kết Đan.”
Đây là câu đầu tiên Tiêu Dao nói với Báo Nanh Kiếm sau khi nó thức tỉnh.
“Nhanh vậy? Một tháng này hẳn là tiên khí trong người cô còn chưa khôi phục? Tuy rằng chúng ta không còn nhiều thời gian cho lắm, nhưng kết đan là chuyện lớn, không thể qua loa.”
Đầu tiên Báo Nanh Kiếm sửng sốt, ngay sau đó liền trưng ra biểu cảm “cô đừng có mà làm bừa” nói với nàng.
Tiêu Dao cười lắc đầu nói:
“Không phải ta nổi hứng nhất thời! Trong lúc ngươi ngủ say, đạo tâm của ta đã tiến một bước, lúc này lòng ta thông thấu, chính là thời điểm tốt nhất để kết đan, bỏ qua cơ hội lần này không biết phải chờ đến khi nào. Lát nữa ta sẽ vào Hư không tĩnh tọa cho đến khi tiên khí trong cơ thể tràn đầy sẽ kết đan.”
Mặc dù Báo Nanh Kiếm còn do dự nhưng chuyện tu luyện xưa nay chỉ có bản thân mới hiểu rõ, cho dù hiện tại nó và nàng nhất thể đồng tâm nhưng cũng không cách nào cảm nhận được tiến độ tu hành của nàng, điều duy nhất nó có thể làm là tin tưởng.
“Được rồi, chỉ cần tự cô hiểu là được, lão tử sẽ phụ trách việc dẫn khí còn những chuyện khác đều dựa vào chính cô.”
Tiêu Dao cười, vuốt vuốt nhúm lông màu vàng trên đầu nó: “Đừng lo lắng, ta tự có chừng mực, sẽ không để người nào đó không thấy được ánh mặt trời ngày mai.”
Báo Nanh Kiếm có chút không tự nhiên tránh khỏi ma chưởng của nàng, lười nghe mấy lời vô nghĩa này, nó trực tiếp mở ra Hư không để hai người tiến vào.
Vừa vào Hư không, Tiêu Dao liền tĩnh tâm lại ngồi xuống điều tức, tiến hành phun nạp tiên khí mà Báo Nanh Kiếm đưa tới. Còn Báo Nanh Kiếm thì yên lặng ngồi một bên bảo vệ.
Ngày thường Báo Nanh Kiếm luôn đủng đỉnh không quan tâm nhưng lần này lại vô cùng cẩn thận. Bất luận là Trúc Cơ, Kết Đan hay Thành Anh thì đều là những chuyện vô cùng nguy hiểm. Giữa các đại cảnh giới luôn có một khoảng chênh lệch gần như không cách nào vượt qua, cảnh giới càng cao thì chênh lệch càng rõ rệt.
Lấy ví dụ, trong một vạn học đồ Luyện Khí kỳ chỉ có khoảng ngàn người Trúc Cơ thành công, mà trong ngàn người đó, số người thành công Kết Đan chưa tới năm mươi, mà năm mươi người này chưa chắc đã có một người có thể trở thành tu sĩ Nguyên Anh chứ đừng nói là cảnh giới Hóa Thần trước nay vẫn luôn huyền diệu không rõ manh mối.
Bất kể là ai thì khi tăng từ tiểu cảnh giới lên đại cảnh giới sẽ đều phải hấp thu một lượng linh khí vô cùng lớn, sau khi thành đan, lại phải dùng linh khí dưỡng đan củng cố cảnh giới, cho nên trong khi Kết Đan có hai giai đoạn mấu chốt. Một là đem linh khí sung mãn trong cơ thể áp thành đan. Quá trình này đòi hỏi khả năng khống chế thần thức vô cùng cao, mạnh quá hay yếu quá đều sẽ dẫn đến thất bại khi kết đan. Hai là, ngay sau khi tinh vân trong cơ thể bị áp thành đan nhất định phải củng cố kim đan, nếu không kim đan vừa thành, vô cùng không ổn định, sẽ dễ dàng vỡ đan.