Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Cuối cùng là một nam tử trung niên, gương mặt hình tam giác, mũi ưng, khóe mắt hơi xếch, sát khí trên người vô cùng nặng, tu vi ngang với lão đạo béo, là Kim Đan trung kỳ, hắn ngồi trên chiếc ghế bát tiên ngay chính giữa, thấy Tiêu Dao tiến vào liền dùng thần thức đảo qua, sau đó khinh thường hừ lạnh một tiếng quay mặt đi.
Trong giới tu tiên loại người kỳ quái cỡ nào cũng có, Tiêu Dao tuân thủ tác phong ôn hòa từ trước đến giờ của mình, tự giới thiệu: “Tại hạ Tiêu Dao - Tiên Vũ Môn, chào các vị đạo hữu.”
Người đầu tiên đáp lại là lão đạo béo, ông cười nói: “Tại hạ Lữ Phượng - Tú Sơn Phái, Tiêu đạo hữu, hạnh ngộ.”.
Nam tử trung niên vẫn giữ vẻ mặt xa cách không đáp lời. Cuối cùng vị nữ tu kiều mị kia dường như đã ngắm đủ bộ sơn móng tay của mình, mị nhãn nhìn về phía Tiêu Dao, nũng nịu cười nói:
“Tiểu nữ Liễu Mị Nương - Yên Thủy Các, hẳn muội muội là người cuối cùng trong tổ năm người chúng ta đúng không? Cuối cùng cũng thấy một người thuận mắt.”
Dứt lời, còn dùng khóe mắt liếc lão đạo béo cùng nam tử trung niên một cái.
Thấy Liễu Mị Nương liếc mắt nhìn mình, lão đạo béo Lữ Phượng chỉ hừ lạnh một tiếng: “Đồ đàn bà không biết xấu hổ!”, mà nam tử trung niên còn lại thì coi như không nghe thấy, bắt đầu nhắm mắt tĩnh tọa.
Tiêu Dao cười đến khóe mắt cong cong, trong lòng tính toán trước hết tìm hiểu chút tin tức rồi nói, nàng hỏi Liễu Mị Nương: “Nghe đạo hữu nói thì có nghĩa là lần này chúng ta sẽ cùng nhau tới khu đất hoang? Xem ra tại hạ là người đến cuối cùng. Nhưng theo lời đạo hữu nói, có tất cả là năm người, ở đây tính cả tại hạ mới chỉ có bốn, còn một vị đạo hữu khác đâu?”
Liễu Mị Nương cười duyên khen: “Vị muội muội này nói chuyện thật là lễ độ, ta thích nhất là người lễ phép, người cuối cùng này đương nhiên là đệ tử Cơ gia, nếu mọi người đã tới đủ thì hẳn là lát sẽ gặp ngay thôi. Nể mặt muội muội khiến người ta thích như vậy, tỷ tỷ cho muội thêm một tin tức, kẻ đang nhắm mắt vờ thanh cao kia tên Triệu Hiển, là đệ tử Ma Môn Tông, muội muội phải cẩn thận hắn, đặc biệt là lúc chiến đấu, nhớ tránh xa hắn một chút.”
Đang nói chuyện, cửa sương phòng đột nhiên bị đẩy ra, nhìn người tới, Tiêu Dao không khỏi hơi híp mắt, không ngờ ngay lúc này lại đụng phải người không muốn gặp nhất, đúng là phiền phức thật.
Nhìn một nam một nữ đẩy cửa đi vào, ánh mắt Liễu Mị Nương sau khi chạm tới người nam tử lập tức sáng ngời, đôi mắt vô cùng mị hoặc nhìn chằm chằm về phía hắn.
Ngay cả Tiêu Dao cũng không thể không thừa nhận, quả thật nam tu này có một ngoại hình quá đẹp. Trong giới tu tiên, nam tu không quá chú trọng vẻ bề ngoài như nữ tu, cho nên rất ít nam tu dùng Định Nhan Đan để bảo trì dung mạo mãi tươi trẻ không già, nam tu chỉ cần có thực lực thì cho dù mái tóc trắng xóa tướng mạo đáng khinh cũng không thiếu hầu gái xinh đẹp trẻ trung như hoa.
Nếu tu sĩ có dáng vẻ trẻ trung tuấn tú thì hơn phân nửa đều là những người mang tư chất nghịch thiên, tuổi còn trẻ đã thành công Trúc Cơ, từ đó về sau tốc độ lão hóa suy giảm, tu đến Kim Đan kỳ thì tướng mạo sẽ không già đi cũng không thay đổi cho đến tận khi nguyên thọ hao hết.
Người mang tư chất nghịch thiên không ít, trong đó không thiếu những người có dung mạo thượng hạng, ví dụ như Mộ Dung Từ của Mộ Dung gia, Liêu Phong của Tú Sơn Phái, thậm chí Cơ Hạo Nhiên đã chết cũng đều là những nam tử tuấn tú.
Tiêu Dao tu đạo nhiều năm, đương nhiên từng gặp không ít nam tu có dung tư thượng hạng. Từ trước đến nay về tướng mạo, không ai có thể so được với Phương Yển, nhưng duy chỉ có nam tử trước mặt này mới có thể so ngang, là một vẻ đẹp cực hạn kiểu khác.
Hắn mặc một tấm trường bào màu đỏ tía viền vàng, ngực trái thêu một chữ “Thiên” mềm mại bay bổng, đầu đội ngọc quan màu tím, trên trán có một vài sợi tóc rủ xuống tự nhiên, ngũ quan tinh tế mang theo chút yêu mị, nhưng nhìn qua không chút ẻo lả, khóe miệng giống như hơi mỉm cười, mắt phượng hơi xếch, lộ ra mấy phần cao ngạo cùng biếng nhác, cả người tản ra một thứ mị lực có thể đoạt hồn đoạt phách người khác. Điều khiến cho người khác khâm phục đó là, hắn còn rất trẻ nhưng tu vi đã đạt tới Kim Đan hậu kỳ.
So ra thì cô gái áo tím đứng bên cạnh hắn liền kém hơn không ít, tuy rằng cũng hoa mĩ nhưng trong giới tu tiên chẳng qua cũng chỉ ở mức trung thượng, càng đừng nói đến chuyện tu vi nàng ta mới chỉ là Trúc Cơ kỳ tầng bốn.
Trong khi ba người còn lại đều bị nam tử thu hút, chỉ có Tiêu Dao âm thầm đặt tâm tư lên người cô gái áo tím. Nàng tuyệt đối không nhớ lầm, cô gái này chắc chắn là cô gái sắm vai tiểu thư Triệu gia ở quán trà năm trước, hơn nữa không lâu trước đó còn tiến vào Khê Giản Cốc, thậm chí muốn giết mình, không ngờ ngay cả Cơ Hạo Nhiên cũng không trốn thoát vực Phượng Hỏa mà cô gái này với tu vi kém cỏi lại tránh được một kiếp, thật đúng là số mình quá nhọ.